Thứ Năm, 20 tháng 9, 2018

TỰ NGẪM


THƠ XƯỚNG HỌA
TỰ NGẪM
Gió mùa đông bắc mới tràn về
Lạnh lẽo đêm dài dạ tái tê
Nhớ đệ ra đi nơi viễn xứ
Thương huynh ở lại chốn làng quê
Mưu sinh vất vả trèo lên núi
Cuộc sống thăng trầm trụt xuống khe
Mới đó mà nay đầu đã bạc
Nên chi đành chịu lỗi câu thề
Dương Công Duận
BÀI HỌA
LỖI HẸN
Lũ lụt đang giăng rét mướt về
Tuổi già lẩy bẩy cóng tay tê
Phù sa phiêu dạt theo dòng chảy
Rều rác bềnh bồng bám đất quê
Gà vịt lênh đênh trên sóng nước
Trâu bò trôi nỗi giữa sơn khê
Đồng không nối tiếp cùng sông quạnh
Cách trở đò giang lỗi hẹn thề
Như Thị
ÁNH TRĂNG THỀ
Tàn thu đông bắc lại quay về
Từng ngọn phong hàn thổi tỉ tê
Vắng bậu lạnh trà nơi cố quận
Xa mình nhạt rượu lối chân quê
Chiều mưa mây cuộn màu quan.tái
Sáng nắng ong vờn bóng tiểu khê
Thêm tiếng chuông chùa ru ảm đạm
Duyên xưa còn nợ ánh trăng thề
Trần Ngộ kính hoạ
THU XA QUÊ 
Thu đến thu đi thu lại về,
Nhìn mây vương trán chút sầu tê,
Thương thân giờ biến thằng xa xứ,
Buồn phận nay ra đứa lạc quê,
Chốn lạ lơ ngơ nhiều khốn khó
Đất người
ảo não lắm nhiêu khê.
Hẹn hoài rồi lỡ nên không hẹn,
B
n trách cười thôi chẳng dám thề!
Hoành Trần
MỘT CÂU THỀ
Bâng khuâng đời sắp đón may về
Mây giải ngang trời những vẩy tê.
Hồng cốm tìm duyên ngời bản sắc
Trống đèn vào hội đượm hồn quê.
Người đi Nguyên đán trao tình suối
Ngày hẹn Trung thu đón nghĩa khe.
Trằng đã đầy đầy soi lối cỏ
Mừng sao, sức mạnh một câu thề ! .
Trần Như Tùng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét