Thứ Ba, 18 tháng 9, 2018

ĐƯA TIỄN "TT"


THƠ XƯỚNG HỌA
Minh Thúy & Thi Hữu
ĐƯA TIỄN
Vĩnh biệt đường trần chuyện dỡ dang
Âm dương cách trở khuất mây ngàn
Hồn Thu đã dậy buồn hương khói
Bóng Hạ chưa rời khóc dải tang
Kẻ vén màn sương tìm huyệt lạnh
Người ôm giấc tối đợi trăng tàn
Phu thê nghĩa trọn cùng năm tháng
Phút cuối tình đầy lệ chứa chan
Minh Thuý- 2Tháng 9 - 2018
BÀI HỌA
THƯƠNG TIẾC
Chuyện còn đang dở dở dang dang
Người đã rời xa, xa ngút ngàn
Lìa chốn dương trần, buồn lẽ bóng
Về nơi chín suối, đượm màu tang
Vườn hồng rộn rịp, hoa còn thắm
Bến nước xôn xao, sắc chửa tàn
Sao vội ra đi không luyến tiếc ?
Cho người ở lại lệ sầu chan
Thục Nguyên
VĨNH BIỆT NGƯỜI THÂN
Kêu trời khản cổ, cánh tay dang
Tử biệt người thân, khổ ngút ngàn
Số kiếp xui nên tình quyến thuộc
Đường trần đưa đến giải khăn tang
Đêm thương ngày nhớ...đời cô quạnh
Tháng đọi năm mong...dạ héo tàn
Vĩnh viễn mất rồi khôn gặp lại
Niềm đau chất ngất lệ dầm chan.
Sông Thu
KÍNH BIỆT
Ôi một vòng tay lỡ bỏ dang
Khiến đôi nhật nguyệt cách muôn ngàn
Thơ chưa sương thả vần ti trúc
Khói đã mây vờn cảnh tóc tang
Cuối kiếp nào phai hương sắc tuyệt
Đương thời đó vẫn mộng mơ tàn
Trăm năm son sắt sầu chia biệt
Mắt khép vương đầy dấu lệ chan...
Hawthorne.  Sept - 2 - 2018
CAO MỴ NHÂN
LỜI PHÂN ƯU
Đường trần những tưởng bước dềnh dang
Thoắt rụng sương sa thẳm suối ngàn!
Bặt bóng Người đi...nhầu mộ chí
Nát lòng kẻ ở...nghẹn vành tang!
Trớ trêu  tiết giá vừa sinh khởi
Nghiệt ngã thời gian vôi vụt tàn!
Vuốt mắt từ ly tim quặn thắt
Đầm đìa xa xót lệ sầu chan!
Nguyễn Huy Khôi
VĨNH BIỆT
Đường trần gảy gánh khóc khăn tang
Kẻ ở người đi phận dở dang
Đất hỡi suối vàng ai an giấc
Trời ơi dương thế phách mây ngàn
Nén nhang khấn nguyện hồn siêu thoát
Hương khói tiễn đưa lệ chứa chan
Nước mắt mưa thu buồn ảm đạm
Thân nhân thương tiếc ánh trăng tàn
Mai Xuân Thanh-Ngày 02/09
BÈO MÂY
Bèo mây tương hợp tựa tre - dang*
Người ở biển sâu kẻ núi ngàn
Ngày rạng xuân về màu nắng nhạt
Chiều buông đông đến sắc khăn tang
Thiên đường cõi phúc luôn nồng ấm
Cõi thế trầm luân lắm khốc tàn
Đi trước quê xưa nhà sắm sửa
Mai sau sum họp đón vui chan
Lộc Bắc
CÁCH BIỆT
Muôn trùng cách biệt...suốt đời dang!
Nỡ vội đi xa mấy dặm ngàn!
Lặng lẽ chia tay rời cõi thế
U hoài thương trẻ chít vành tang
Long lanh ngấn lệ tim buồn thảm
Ảo não niềm đau dạ úa tàn
Trăn trở canh dài luôn tỉnh giấc
Mảnh sầu khôn nén ngậm ngùi chan!
Như Thu
MẮT LỆ CHO AI....!
Đường đời chung bước cánh tay dang
Xa cách từ đây thật ngút ngàn
Cuối Hạ đau lòng tin sóng bủa
Đầu Thu  đối diện cảnh thương tang
Người đi biền biệt hồi sương sớm
Em khóc tiễn đưa buổi nắng tàn
Trời hỡi!  sao chia uyên rẽ thúy ?
Thôi đành sống hận kiếp sầu chan.
TRỊNH CƠ Paris 02 Sept. 2018
CÕI VỀ AN NHIÊN
Thôi rồi ! thiếu vắng cánh tay dang
Thổn thức người ơi ! tủi gió ngàn
Hiếu quyến chia ly dầm ngấn lệ
Ai đường lưu luyến đội khăn tang
Thả buông tứ đại gieo nhân lại
Rõ biết tâm tư dưỡng quả tàn
Thanh thản bước về nơi sẽ tới
Vô thường liễu nghĩa mặc mưa chan
Như Thị
“Trọng Thu Mậu Tuất”
BIỆT LY
Chung đường nắng đổ hãy còn dang
Thoắt đã dồn sương cách biển ngàn
Cổng vắng oanh hòa rầu sắc cỏ
Nhà đầy tuyết giục buốt màu tang
Sao cành ngọc điệp đương còn thắm,
Mà cánh phù dung đã vội tàn ?
Tạo hóa vô tình chi lắm vậy
Cho lòng kẻ ở vạn sầu chan
Phạm Duy Lương
VĨNH BIỆT
Tiếng kèn vĩnh biệt gợi sầu dang,
Kẻ ở đau buồn đến  ngút ngàn.
Bè bạn thân yêu dầm giọt lệ,
Gia đình thương khóc phủ màu tang.
Niềm vui ngày ấy còn chưa trọn,
Hạnh phúc giờ đây  đã vội tàn.
Nguyên lý có sinh thời có diệt,
Xin người hãy bớt nỗi đau chan !
Chánh Minh
KÍNH TIỄN
Trần gian luyến tiếc, mộng phai tàn
Giã biệt nghìn thu trãi suối ngàn
Cỏi thế sầu bi buồn ngấn lệ
Gia đình thảm thiết đội khăn tang
Vườn yêu kỷ miệm luôn thương nhớ
Nghĩa bạn ân tình mãi chứa chan
Kính tiễn Người về nơi hạnh phúc
Thiên đàng rộng mở, cánh tay dang…
Đức Hạnh - 03 09 2018
TIỄN BÓNG MÂY NGÀN
Cao trời độ lượng cánh tay dang
Tiễn bóng phù vân cuối dặm ngàn
Hạ kết vành hoa thầm ngấn lệ
Thu cài vạt nắng quạnh màu tang
Lời thương gởi gió lìa mơ thẳm
Điệu ái nhờ mây biệt mộng tàn
Dẫu biết vô thường sương khói đọng
Canh sầu gối lẻ nỗi niềm chan !
Lý Đức Quỳnh
LỜI CHO NGƯỜI ...
Xót cảnh đìu hiu ánh nguyệt tàn
Thương người ở lại với màu tang
Bao năm gắn bó...thương da diết
Một phút từ ly...tiếc ngập tràn !
Bóng xế...xin vơi niềm hận chứa
Đêm dài...hãy nén lệ sầu chan
Kẻ về cõi Phật tâm thanh thản
Chấp cánh ...hồn thiêng giữa gió ngàn !
Thy Lệ Trang
TIỄN ANH
Thôi còn đâu nữa cánh tay dang
Luôn ủ vai em lúc gió ngàn ...
Gối mộng đâu mong dầm lệ ướt?
Xuân thì chẳng muốn nhuộm màu tang
Từ ly lạnh lẽo tim băng giá
Giã biệt cô đơn dạ nát tan
Cách trở âm dương đành khuất mặt
Mà lòng thổn thức mãi chan chan...
Thanh Hoà
SẺ ĐAU
Ngẫm xót phận NGƯỜI...ứa lệ chan
Sầu thương ùn đống chất non ngàn!...
Dạ xua  gió tản vơi mây xám
Mắt ứa mưa ra lạnh khói tàn!
Số phận cam lòng vùi tử mệnh
Nhân duyên rứt mối nghẹn cung đàn!
Phân ưu quyến thuộc cùng thân chủ
Sẻ thấu niềm đau...nhói vấn tang!
Nguyễn Huy Khôi
SINH KÝ HỒNG TRẦN
“Tung hoành trục khoán”
Sinh Ký Hồng Trần Nhân Nghiã Toại
Tử Quy Thượng Giới Phước Lành chan
SINH thời người mãi rộng tay dang
KÝ gửi Lê gia đức ngút ngàn
HỒNG hạc nay rời miền thương hải
TRẦN thân giờ biệt cõi điền tang
NHÂN tâm suốt kiếp không suy chuyển
NGHĨA khí nghìn năm chẳng lụn tàn
TOẠI nguyện dương gian đà rảnh nợ
TỬ QUY THƯỢNG GIỚI PHƯỚC LÀNH CHAN
Phương Hoa - OCT 5th - 2018
TỰ NGẪM
“Thtk”
SINH thành nào muốn dở cùng dang
KÝ thác tấm thân,...lụy chất ngàn
HỒNG phúc,phúc nào luôn sắc rộ
TRẦN ai,ai thoát khỏi mầu tang (?)
NHÂN duyên nguyện giữ hồn xuân thắm
NGHĨA tử níu sao buổi nắng tàn(?)
TOẠI nghĩa vẹn tình,...đời tín trọng
TỪ QUY THƯỢNG GIỚI PHƯỚC LÀNH CHAN !
Nguyễn Huy Khôi
Chúc anh Lê Cảnh Uyên
“Tung Hoành Trục Khoán”
Sinh ra gởi phận chốn dương gian
Ký nhận đời trôi vạn nẻo ngàn
Hồng số, số phần chừng mơ mộng
Trần luân, luân chuyển độ thương tang
Nhân hòa, nghiệp tận, thân vùi lấp
Nghĩa tất, hồn linh bóng tán tàn
Toại vận nay đà vào Vĩnh lạc
Tử quy Thượng Giới phước lành chan
Bảo Trâm
THƯƠNG TIẾC
Sao tránh khỏi đường tử biệt dang ?
Người đi biền biệt tận vân  ngàn
Linh hồn thanh thản bồng lai cảnh
Thân thể mãi nằm chốn cõi tang
Để lại nhân gian niềm luyến tiếc
Đặt thêm thương mến chẳng giờ tàn
Quẩn quanh ngày tháng người thân nhắc
Kỷ niệm vui buồn, đẫm lệ chan
Minh-Hồ-06.09.2018
TIỄN BIỆT
Tiễn biệt người đi giữa nắng dang
Mà như u ám rợp non ngàn
Mang theo nuối tiếc vương làn tóc
Gửi lại đau buồn cuộn dải tang
Nước tịnh cành tươi đà vội héo
Lửa sân bếp lụi vẫn đang tàn
Hồi dương dẫu biết rằng không thể
Giọt lệ chia lìa mãi thấm chan.
Phan Tự Trí-8 Tháng 9 – 2018
CHIA BUỒN
Đứt đoạn đường tình quá dở dang,
Hồn anh bay bổng vượt non ngàn.
Tình ta kết chặt luôn đằm thắm,
Bỗng dệt âu sầu quấn trắng tang.
Kẻ ở lo buồn nhiều trách nhiệm,
Người đi tỉnh lặng khuất chiều tàn.
Thành tâm chia sớt niềm đau xót,
Chúc khỏe vui hoài lệ bớt chan.
Thanh Khang-Toronto 9-9-2018
ĐƯA TIỄN
(Người bạn thân mất ngày 02.09.2018)
Suốt cuộc đời em bị dở dang
Ngày hai tháng chín buông xuôi ngàn
Triền miên xa vắng nơi trần thế
Mãi mãi người thân dạ khắc tang
Tưởng được trăm năm đường hạnh phúc
Đâu ngờ duyên phận chóng phai tàn
Chồng ra đi trước ba năm lẻ...
Nay vợ khuất theo trọn nghĩa chan !
Minh-Hồ-Đào-Montpellier,  08.09. 2018
ĐƯA TIỄN
Bùi ngùi trước cảnh rộng tay dang
Nhớ,xót chao ôi ấy ngút ngàn !
Hương đó an bình trong mộ  lạnh
Nhỏ đây lặng lẽ giữa mây tang
Lòi thành kính nguyện khi trăng lặn
Ý đẹp cầu mong  lúc tối tàn
Bạn sẽ không còn vương vấn tục
Niết bàn hạnh phúc hưởng hòa chan.
Thái Huy
LỆ CƠM CHAN
Thôi rồi trăm dở lại ngàn dang
Mang nỗi đau thương nặng ngút ngàn.
Em chọn niết bàn váo sắc mới
Chị cùng gia quyến đội màu tang.
Trung thu tới đó vành khăn lạnh
Nguyên đán rồi đây chén rượu tàn.
Càng lắc càng đầy sầu muộn đậm
Bữa thường nấc nghẹn lệ cơm chan !
Trần Như Tùng
PHẦN SỐ
Phần số định đành dở lẫn dang
Tiễn người lần cuối vút non ngàn
Chưa Đông hồn lạnh nương nhang khói
Giữa Hạ kẻ buồn chít để tang
Sao nỡ nửa đường quăng nợ thiết
Cho ai trọn kiếp gánh duyên tàn
Vợ chồng tình nghĩa tròn dương thế
Bỗng chốc chia lìa xót lệ chan
Tha Nhân
PHÂN ƯU
Con thuyền ly biệt, cánh buồm dang
Thiên giới, trần gian, xa lút ngàn
Kẻ ở vấn vương dòng suối lệ
Người đi bỏ lại mảnh khăn tang
Hương linh thanh thoát, hồn phiêu lãng
Dương thế nhớ thương, xác rụi tàn
Sinh tử chuyện đời, đành phải thế
Nỗi buồn khoảnh khắc, lệ hoà chan.
Thanh Trương 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét