Thứ Tư, 22 tháng 11, 2017

VẪN MỘT ĐƯỜNG CONG - Thạch Hãn cùng thi hữu



VẪN MỘT ĐƯỜNG CONG

Nghe chiều gió rụng vỗ bờ sông
Rượu ướp mềm môi chảy vỡ dòng
Chán cõi gian trần ưa trở giọng
Khinh miền thế tục mãi luồn hông
Hồn thơ đã cạn tình chưa nóng
Sóng nhạc tàn canh nghĩa chẳng nồng
Lệ bỗng sôi trào đôi mắt bỏng
Nhưng đời vẫn thế một đường cong ./.
Thạch Hãn
LCT 18 11 2017

Họa:

NGẪM TÌNH NHÂN THẾ
(Hxv)
Trăng vẫn giao hòa trải bến sông
Sóng còn lấp lửng chửa xuôi dòng

Ai khoèo mây nước mong tìm bóng
Ta gửi bài thơ muốn nối vòng
Thấy kẻ ngông nghênh tình chẳng mọng
Gặp phường hống hách mộng sao nồng
Ngẫm vườn nhân thế còn hy vọng !
Cho dẫu núi đèo có thẳng cong..!
Đức Hạnh
18 11 2017

Cảm Tác:

CÂU GỞI 
Kỷ niệm rồi đây nhớ vẫn hoài
Nhân sinh sâu lắng đoạn tương dài
Bình thường khó lắm trao tình bạn
Đặc sắc đâu vương chuyển thế bài
Cũng đã lời thương mà đối mặt
Nên rằng tiếng ngọc để ngang vai
Lưu Xuân hoa thắm còn câu luyến
Có trách chi nhau tại với tài .

Tuan Nguyen 
19 11 2017

Đáp Họa:

TÌNH THƠ!
Giữ nghĩa hoa thơ nào đổi sắc
Xây tình bè bạn chẳng khoe tài !
(Thtk)
Giữ niềm giao hữu, dẫu u hoài!
Nghĩa bạn chân thi mộng vẫn dài
Hoa nở tùy duyên khơi suối nhạc
Thơ mời thỏa cảnh hát nguyên bài
Nào trăng thấu hiểu - còn tâm sự!
Đổi gió giao hoà - để sánh vai…
Sắc nước hương lòng ngời biển cả
Xây tình bè bạn chẳng khoe tài !
 Đức Hạnh
21 11 2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét