Thứ Hai, 13 tháng 11, 2017

Lục Bát Xướng Họa SẦU LỮ KHÁCH - Như Thu cùng thi hữu



Bài Xướng

SẦU LỮ KHÁCH

Sao đành quay bước người ơi!
Dạ sầu khắc khoải bên trời nắng chang
Se lòng trăm mối ngổn ngang
Thuyền xa bến đợi dở dang đôi đường!
Lẽ nào chẳng chút vấn vương?
Thấu chăng nơi ấy vẫn thương nhớ nàng!
Bây chừ hẹn ước còn mang
Mong người chớ nỡ vội vàng quay đi
Tiếc hôm chẳng nói được gì!
Khiến hồn ngơ ngẩn tình si gợi hoài
Một chiều hai đứa chia tay
Còn đâu đưa đón sánh vai má kề
Nhủ thầm thôi chớ say mê 
Lang thang xứ lạ biết về nơi nao?
Như Thu
Bài Họa

NHỚ CỐ HƯƠNG

Mẹ già cất tiếng à ơi,
Lời ru vỗ giấc...nắng trời chói chang
Con khờ rảo bước dọc ngang
Quê hương xa cách, dở dang đôi đường
Lệ sầu trong dạ mãi vương
Cây đa bến cũ còn thương nhớ nàng
Con thơ tay xách nách mang
Tìm về quê mẹ vội vàng bước đi
Bâng khuâng chẳng biết nói gì?
Rưng rưng ngấn lệ niềm si tiếc hoài
Thế rồi cũng phải chia tay
Mẹ ơi con ước bờ vai cận kề
Nhớ quê, niềm nhớ mải mê
Bồi hồi tấc dạ biết về chốn nao?
Sơn Nguyễn 
10/30/2017

ĐAM MÊ HẠNH PHÚC  
Tình đời vẫn đẹp em ơi!
Làm sao quên buổi nắng trời chang chang
Cùng qua ngõ tắt đường ngang
Buồn vui chung lối thân dang bụi đường
Bao lời tâm sự còn vương
Nhỏ to thỏ thẻ lời thương yêu nàng
Lòng nguyền thệ ước cùng mang
Lửa hương cùng nhóm đá vàng cùng đi
Trăm năm duyên nợ mong gì
Thuỷ chung son sắt lòng si mãi hoài
Song hành một dạ nắm tay
Dọc ngang xuôi ngược chung vai sức kề
Một đời hạnh phúc đam mê
Dù mai chung cuộc có về chốn nao?
Trần Văn Hạng

NGƯỜI VỀ ĐÂU?
Dừng chân lữ khách tôi ơi!
Bên kia dãy núi mặt trời còn chang
Đò xưa nay đã sang ngang
Tình xưa giờ cũng ly tan đôi đường
Nếu còn một chút tơ vương
Coi như bạn cũ tha phương gặp nàng!
Cuộc đời đã trót đa mang
Nửa chừng gãy gánh lỡ làng duyên đi
Tiếc nuối đâu có ích gì
Quý trân  kỷ niệm vân vi nhớ hoài
Từ khi mới nắm bàn tay
Hoàng hôn tắt lịm hai vai cận kề
Đâu thời mơ mộng si mê
Tha phương lạc lỏng người về chốn nao?
Thiên Hậu
HÌNH BÓNG QUÊ NHÀ
Nha Trang đẹp lắm em ơi !
Biển xanh màu với da trời y chang
Biết bao ngõ tắt lối ngang
Hướng về biển đẹp sáng choang thiên đường !
Lâu rồi giờ vẫn cứ vương
Xứ người quạnh vắng tiếc thương bóng nàng
Phòng thêu  hình ảnh luôn mang
Bên cô xuân nữ tay vàng quên đi
Buổi đầu chưa tỏ chuyện gì
Xa nhau giờ tiếc ngu si dại hoài
Nhớ sao từ biệt bắt tay
Run run khi sánh đôi vai đứng kề
Bao năm cứ mãi trong mê
Xa xôi vạn dặm nhớ về nao nao... 
Võ Làng Trâm


NHỚ NHUNG BUỒN ĐAU

Sao đành quay bước mình ơi !
Dạ sầu khắc khoải ngoài trời chói chang
Se lòng quặn thắt đau ngang
Thuyền xa bến nhớ tay dang rẽ đường!
Lẽ nào chẳng chút  vương?
Thấu chăng nơi ấy còn thương đợi nàng !
Bây chừ hẹn ước luôn mang
Mong mình chớ nỡ vội vàng bước đi
Tiếc hôm chẳng nói điều gì !
Khiến hồn ngơ ngẩn cuồng si đợi hoài
Một chiều hai đứa buông tay
Còn đâu đưa đón sát vai môi kề
Nhủ thầm thôi chớ tình mê
Lang thang xứ lạ bước về phương nao ?
Hoàng Từ


KHÔNG BAO GIỜ QUÊN

Lạnh lùng chi lắm người ơi!
Con tim khô nắng phơi mình gió chang
Từ ngày em bước sang ngang
Lòng anh xa xót sầu dang dặm đường
Dù rằng dứt bỏ bỏ tơ vương
Nhưng sao chỉ nhớ yêu thương mỗi nàng
Lời nguyền ngày ấy đeo mang
Nhưng em đã để lụa vàng nhàu đi
Ngày xưa thề ước những gì
Mà nay cái bệnh tình si vướng hoài
Say sưa chẳng muốn rời tay
Khi vui lúc giận vẫn vai môi kề
Còn đâu giây phút đê mê
Tình yêu ngây dại trôi về bến nao?
Thuyền Viễn Xứ


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét