DƯỜNG NHƯ VÔ CẢM
Lắm điều buông thả muốn dừng chân
Số phận long đong chẳng thiết gần
Hờn giận chi nhiều thêm khổ não
Yêu đương cho lắm chỉ gầy thân
Chuyện đời nghịch cảnh không buồn dạ
Sự thể mưa sầu mặc kệ vân
Người đã ra đi không trở lại
Thì ta vẫn sống kiếp phong trần
Tâm Thành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét