Thứ Năm, 29 tháng 8, 2024

THẤT TÌNH (Thể luân xa Đường liên vận) _ Thy Lệ Trang

Ảnh tác giả THY LỆ TRANG


  THẤT TÌNH 

Thể LUÂN XA ĐƯỜNG LIÊN VẬN


Tà áo phất phơ màu lụa bạch

Hiên trời bàng bạc ánh trăng côi

Nàng thơ - vạn kiếp... nàng thơ đó

Kẻ sĩ - muôn đời... kẻ sĩ thôi

Rượu đã vơi, lòng chưa đủ ấm

Tình còn đầy, mộng vội tàn hơi

Mắt ai chất ngất ngàn con sóng

Xô dạt thuyền ta giữa biển khơi


Hiên trời bàng bạc ánh trăng côi

Một thoáng phù du... lỡ mộng đời

Bên lở - bên bồi - sông nước chảy      

Giữa thương - giữa nhớ - lệ tình rơi

Câu thơ ngày cũ lời say đắm

Nét mực đêm nao chữ rã rời

Thế đó - bỗng dưng mà cách trở

Hương nồng dẫu tiếc cũng đành thôi


Nàng thơ vạn kiếp nàng thơ đó

Nỗi nhớ muôn đời nỗi nhớ đây

Năm tháng phôi pha ngàn mộng thắm

Cuộc tình tan tác một mình cay

Ta về mưa bụi sầu hoen mắt

Gió thổi đêm tàn lạnh ướt vai

Thèm tiếng cười trao chiều tiễn biệt      

Bờ môi khao khát nụ hôn đầy.


Kẻ sĩ muôn đời kẻ sĩ thôi

Nam kha giấc mộng vỡ tan rồi

Trần gian xơ xác trăng vàng úa

Thế sự điên cuồng phận tả tơi

Viết khúc Đường thi lòng vẫn thẹn

Nhìn tranh Vân cẩu dạ chưa nguôi

Đường mây lận đận, hồn thơ lạnh

Thương cánh sao rơi lạc cuối trời


Rượu đã vơi lòng chưa đủ ấm

Tình vừa nồng mắt cũng vừa cay

Mời trăng mỏng mảnh treo cành liễu

Gọi gió dịu dàng chở phiến mây

Nguyệt khúc em đàn bên mái trúc

Quỳnh tương ta tặng giữa đôi tay

Bóng ai chìm khuất vào hư mộng

Để khách đa tình ngớ ngẩn say


Tình còn đầy mộng đã tàn hơi

Đóm lửa thương yêu lịm chết rồi

Cứ ngỡ ngàn năm duyên bất diệt

Nào ngờ một thoáng nợ chia phôi

            Con tim son sắt ta giành lấy                  

Sợi tóc phụ phàng bậu đánh rơi

Uống đến tàn canh chưa thấm rượu

Tưởng hương bồ kết quấn quanh đời 


Mắt ai chất ngất ngàn con sóng

Hồn kẻ si tình vạn nỗi đau

                   Muôn ngả ta về nơi quạnh quẽ                 

Nghìn đêm em khóc chốn lao đao

Rừng dù thay lá từ hôm đó

Biển vẫn yêu trăng tự thuở nào

Hai chữ tương tư chừng rất nhẹ

Đâu ngờ ray rứt mãi vì nhau


Xô dạt thuyền ta giữa biển khơi

Đường trần ngao ngán cuộc rong chơi

Ngủ vùi một giấc quên cơn mộng

                  Vỗ nhẹ đôi tay xóa chuyện đời                     

Man mác thềm xưa làn gió thổi

Êm đềm bến cũ áng mây trôi

Phù hoa, phú qúy là hư ảo

Thì tiếc làm gì chút nét môi      


                         THY LỆ TRANG

                     Massachusetts

 

Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2024

THÂN PHẬN CON NGƯỜI -Thơ Sông Thu và Thơ Họa

 Cao Mỵ Nhân, Song Quang, Cao Bồi Già, Lan, Hưng Quốc, Mai Lộc, Thanh Hòa, Lý Đức Quỳnh, Kiều Mộng Hà, Phan Thượng Hải, Mai Xuân Thanh, Hồng Hà, Hồ Nguyễn, Thiên Lý, Thái Huy, Như Thiền, Thanh Song ntkp

  





THÂN PHẬN CON NGƯỜI

 

Ta tự nơi nào lạc đến đây

Cõi trần rộng lớn lạ lùng thay

Chào đời hoảng loạn chan hòa lệ

Nhập cuộc nghèo nàn trống rỗng tay

Vất vả, bạc tiền lo tích nặng

Nhọc nhằn, địa vị cố vun đầy

Đến khi nhắm mắt đành buông hết

Trơn trụi rời xa thế giới này.

   Sông Thu

   (11/08/2024)

 

Thơ Họa:

 

TÌNH THƠ CÒN LẠI

 

Giữa lúc "mình ên" khổ não đây

Đọc thơ tri kỷ, bỗng vui thay

Chiều qua ra phố, âm thầm bước

Sáng mới chăm hoa, thấm mát tay

Bạn ở chân mây mong đợi quá

Ta đang cuối biển nhớ thương đầy

Chúng mình ấp ủ ngôn từ đẹp

Trao đổi cho nhau những lúc này...

      Rancho Palos Verdes  11 - 8 - 2024

      CAO MỴ NHÂN

 

NHỎ NHOI PHẬN NGƯỜI

 

Nhỏ nhoi thân phận lạc vào đây!

Trần thế bao la ở chốn nầy

Bao ngã giàu nghèo tiền của đấy

Mấy đường danh lợi lực quyền thay

Cuồng quay chụp giựt làm mờ mắt

Lẫn quẩn tranh giành cũng trắng tay

Phút cuối ra đi đành bỏ lại

Có mang chi được… lệ đong đầy!

     Songquang

     20240811

 

PHẬN NGƯỜI LÀ THẾ…

 

Mãi suy cùng ngẫm phận ta đây

Đứng thẳng, làm người phước lạ thay

Vốn liếng khôn ngoan nhờ bộ não

Tài năng khéo léo với đôi tay

Bon chen danh lợi oằn gian khổ

Vất vả áo cơm mới đủ đầy

Trả giá cả đời bằng nuốt lệ…

Nào ai khác được cõi đời này!

   CAO BỒI GIÀ

  11-8-2024

 

 

ĐƯỢC GÌ?

 

Đến ngày, đủ tháng ngự nơi đây

Một cuộc hành trình vi diệu thay

Cất tiếng chào đời là đổ lệ

Khởi đầu, mở nghiệp chỉ trơn tay

Lo toan, vắt sức mong tồn trữ

Bươn chải quên thân gắng tích đầy

Nhắm mắt, xuôi tay về cát bụi

Người đi, của ở lại phương này!

      LAN

(12/08/2024).

 

LẠC TRẦN

 

Từ cõi trời nào lạc tới đây

Trần gian muôn vẻ tuyệt vời thay

Hiện thân trơ trụi không manh áo

Khởi nghiệp ngỡ ngàng với trắng tay

Ngu muội bất tài tiền vuột khỏi

Thông minh mưu trí lộc dâng đầy

Thuận thời du ngoạn năm châu khắp

Sẽ chẳng luyến lưu tự chốn này

       Hưng Quốc

       Texas 8-11-2024

 

CẢM KHÁI ƠN NGƯỜI

 

Từ không bỗng có ở nơi đây

Khóc ré chao ôi cõi tạm nầy!

Mấy lúc ê chề xơ xác tóc

Bao lần thất bại khẳng khiu tay.

Tình thương nhân loại không hề cạn

Nước Mỹ ơn người chẳng đổi thay.

Tuổi hạc đường về ngày một ngắn

Lòng ta cảm khái cứ dâng đầy!

     Mailoc

     8-11-24

 

MỘT THOÁNG RONG CHƠI

 

Xa từ chốn thẳm tới nơi đây,

Bật khóc vì rằng lạ lẫm thay!

Bỡ ngỡ môi trường, khờ cặp mắt,

Ngỡ ngàng cảnh trí,dại đôi tay.

Đua chen chẳng để đời thua thiếu,

Gắng gượng sao cho kiếp đủ đầy.

Thấm thoắt trăm năm như gió thoảng...

...Mây bay... giã biệt thế gian này!

     Thanh Hoà

     12/08/2024

 

DUYÊN PHẬN CON NGƯỜI

 

Xuất thân nào biết…gặp nhau đây

Cuộc lữ phong trần mãi đổi thay

Hội ngộ vì duyên thơ dẫn lối

Trùng phùng bởi cánh nhạc trao tay

Ngày mai chắc chắn sông chưa cạn

Hiện tại đương nhiên biển vẫn đầy

Chẳng mộng thiên đường nơi tục thế

Tôi xin sống trọn phút giây này

    Lý Đức Quỳnh

   12/8/2024

 

THÔI THÌ VUI SỐNG…

 

Ta bà quán trọ ở chi đây

Vậy đó lần quần mới lạ thay

Có lúc thành công luôn vận đỏ

Nào ngờ kết cuộc trắng đôi tay

Mới tin tài giỏi sao bằng đức

Chắc chắn gieo ân hưởng phước đầy

Tục ngữ: “Chạy trời không khỏi nắng”

Thôi thì vui sống trọn đời này

     Kiều Mộng Hà

     Aug.12.2024

 

PHẬN LÀM NGƯỜI

 

Làm người tự biết phận rồi đây!

Tồn tại sống qua những đổi thay

Bất kể dại khôn, dùng trí óc

Chẳng màng mạnh yếu, dụng chân tay

Tinh thần sung sướng lo cho đủ

Vật chất ấm no ráng có đầy

Triết lý nhân sinh theo tín ngưỡng

Giúp ta xuất xử thế gian này.

    Phan Thượng Hải

    8/11/24

 

BUÔNG BỎ HẾT…!

 

Tang bồng, hồ thĩ…định cư đây

Thế giới văn minh lạ lắm thay…!

Kết thúc chiến tranh, cười đổ lệ

Bắt đầu xây dựng khóc liền tay

Tiền nong chật túi lo mang nặng

Của cải tràn kho sợ chứa đầy

Nhắm mắt xuôi tay buông bỏ hết

“Ra đi” giả biệt thế gian này…!

      MAI XUÂN THANH

      Silicone Valley, 8/12/2024

 

ĐA TRUÂN

 

Lênh đênh lận đận mãi nơi đây

Cuộc sống vui buồn biết có thay?

Bản ngã sang hèn... không muốn bận

Tiền đồ tốt xấu... chẳng gom tay

Đa truân phước mỏng, duyên càng mỏng

Nhan sắc tàn phai, mộng vẫn đầy

Thoáng nhẹ bao năm như giấc ngủ

Bình yên chấp nhận trọn kiếp này.

     8-12-2024

     Hồng Hà 

 

 

KIẾP TRẦN

 

Kiếp trần lưu lạc bến về đây,

Vùi dập vũng bùn nghĩ lạ thay.

Hoảng hốt xuống kêu la khóc thét,

Thẩn thờ rời bỏ trắng đôi tay.

Bao năm khổ hải sầu đeo nặng,

Muôn lối tội cao chất chật đầy.

Lìa thế chẳng còn chi níu kéo,

Vai mang tội ác tạo nơi này.

                      *

Thân phận con người khổ lắm thay!

  HỒ NGUYỄN

  (12-8-2024)

 

TRÓT SINH RA

 

Mở lap ra rồi phải gõ đây

Họa bài thân phận cũng hay thay

Vì sao vừa đến chen trần thế

Lại được ẵm bồng rã cánh tay

Cha mẹ sinh thành dù túng thiếu

Phận con cố gắng ráng đong đầy

Cho dù gian khổ hay sung sướng

Cũng phải sống qua hết kiếp này!

    THIÊN LÝ

 

CÕI TẠM

 

Đâu nào ai hiểu nỗi lòng đây

Cuộc sống ý thường luôn đổi thay

Ký cóp dành chi rồi gửi đất

Moi tìm kiếm đó cũng chuyền tay

Mươi ngày hạnh phúc suy chi thấm

Chốc lát cười vui lại tưởng đầy

Không nghĩ tan chìm cơn gió loạn,

Ngập kia trước mắt thế gian này.

    Thái Huy

     8/14/24

 

SUY NGHĨ MÔNG LUNG

 

Từ đâu ta có mặt nơi đây?

Câu hỏi, trả lời thật khó thay !

Kiếp trước giàu- nghèo, no- đói dạ?

Đời này may- rủi, nặng- vơi tay?

Mai sau, cõi khác còn yên ấm?

Mốt nọ, thời sau có đủ đầy?

Nghĩ mãi đau đầu lâm bế tắc

Thôi đành chỉ biết tháng năm này.

    Như Thiền

 

THÂN PHẬN CON NGƯỜI

Họa Hoán vận

 

Đừng vay khỏi trả nhẹ nhàng đây

Cố sửa mình mong nghiệp đổi thay

Biết đủ yên lòng luôn thấy đủ

Chờ đầy quẫn trí chớ ham đầy

Bon chen nhục nhã thời xanh tóc

Giành giựt ê chề thuở trắng tay

Đến lúc vô thường thân cát bụi

Làm sao vĩnh cửu thế gian này

    Thanh Song ntkp

    CA.Aug/15/2024

 

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2024

Trang thơ Lê Kim Thượng: ĐẤT HỨA | THƠ SAY

 

Nhà thơ Lê Kim Thượng

ĐẤT  HỨA                             

 

Ngày tới quê em cuộc biển dâu

Giữa đời Đất Hứa gặp vì đâu

Rừng ngăn núi chắn  chiều u uẩn

Khói tỏa mây che nắng dãi dầu

Hoài bão bao năm tàn sự nghiệp

Ước mơ mấy thuở hết công hầu

Đôi khi rượu uống say điên đảo

“Dụng tửu binh…” không phá được sầu 

 

THƠ  SAY

 

Xin em đứng sát lại gần đây

Nắng xế che cùng một bóng mây

Từ độ quên đi mùi má phấn

Bao lần nhớ lại ấm vòng tay

Tơ duyên chẳng trọn buồn thăm thẳm

Phận số không thành sống lất lây

Chí lớn xa quê làm tráng sĩ

Gươm mòn nặng một túi thơ say

 

        Nha Trang, tháng  8. 2024

               LÊ KIM THƯỢNG

               <lekimthuongtho@gmail.com>

 

Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2024

TRÊN CHUYẾN TÀU ĐỜI -Thơ Sông Thu và Thơ Họa

 


Lan, Minh Thúy Thành Nội, Như Thu, Song Quang, Cao Bồi Già,

Hưng Quốc, Mai Lộc, Toàn Như, Phương Hoa, Phượng Hồng,

Cao Mỵ Nhân, Lý Đức Quỳnh, LHN, Võ Ngô, Hồ Nguyễn, 

Mai Xuân Thanh, Nguyễn Đông Anh, Thanh Song ntkp, Thái Huy,

Kiều Mộng Hà, Mai Vân VTT.

 

 

TRÊN CHUYẾN TÀU ĐỜI

 

Vợ chồng cùng đáp chuyến tàu đời

Tay nắm, vai kề qua khắp nơi

Hơn bốn chục năm luôn gắn bó

Tròn bao nhiêu chốn chẳng xa rời

Nhưng chưa chặng cuối sao còn một

Đã khiến hành trình phải tách đôi

Anh xuống ga rồi, em ở lại

Đường trần lặng lẽ chỉ mình thôi !

  Sông Thu

( 01/08/2024 )

 

Thơ Họa:

 

PHÚT GIÂY ĐỊNH MỆNH

 

Bạn báo vu quy kết phận đời

Thiếp hồng được gởi đã sang nơi

Cầu cho muôn thuở đừng xa cách

Chúc đến trăm năm chẳng tách rời

Nghiệt ngã, nạn tai đà mất một

Bi thương, phu phụ phải lìa đôi

Phút giây định mệnh, tim ai nát

Giờ xác không hồn, sống tạm thôi!

     LAN

(01/08/2024).

 

NGƯỜI BỎ TA ĐI

 

Đã hẹn cùng em sống suốt đời

Mình dìu dạo bước khắp nhiều nơi

Tình kia gởi mộng nào xa cách

Buổi ấy đùa trăng chẳng tách rời

Nghĩa thắm không ngờ đành rẽ phận

Duyên nồng khó nghĩ phải lìa đôi

Anh nằm huyệt lạnh sương choàng cỏ

Để lại tim sầu chất ngất thôi

     Minh Thúy Thành Nội

     Tháng 8/1/2024

 

HẠNH PHÚC ĐONG ĐẦY

 

Thệ ước ba sinh trọn cả đời

Song hành thưởng ngoạn đến từng nơi

Nghìn năm mộng thắm duyên hoài dệt

Một mối tình thâm nợ chửa rời

Nghĩa nặng hai miền xem xứng lứa

Tim nồng nửa mảnh kết thành đôi

Giờ đây cùng hưởng niềm an lạc

Nghĩ ngợi chi nhiều rối não thôi!

 Như Thu

08/01/2024

 

NỬA MẢNH TIM SẦU

 

Ước nguyện bên nhau đến trọn đời

Hứa dìu đi khắp cả muôn nơi!

Dù cho cản trở ,không giây cách

Dẫu có ngăn chia, chẳng phút rời

Nghĩa nặng khó làm vơi cảnh lẻ

Tình sâu chả thể cản đường đôi

Đâu ngờ mộng thắm giờ tan vỡ

Nửa mảnh tim sầu xót mãi thôi!

Songquang

 20240801

 

TÀU ĐỜI LÀ THẾ

 

Những chuyến tàu xuôi vận cuộc đời

Gập ghềnh nghiêng lắc trải cùng nơi

Có người độc bóng  bao niềm muộn

Lại cặp bên nhau chẳng lúc rời

Bến cuối thường ai đi chỉ một

Đường trần khó kẻ bước tròn đôi

Sầu lòng hạnh phúc nào miên viễn…

Tiên cảnh mong ngày tái hợp thôi…

CAO BỒI GIÀ

    1-8-2024

 

NGƯỜI ĐÃ XA NGƯỜI

 

Thệ ước bên nhau sống trọn đời

Nắm tay cùng bước khắp muôn nơi

Duyên kia vạn kiếp không ly biệt

Nợ nọ thiên thu chẳng tách rời

Vẫn tưởng tình nồng đâu lỗi nhịp

Nào ngờ phận bạc phải chia đôi

Kẻ đi yên nghỉ miền an lạc

Sầu mãi cho người ở lại thôi  

       Hưng Quốc

       Texas 8-1-2024

 

KẺ TRƯỚC NGƯỜI SAU

 

Con tàu bến đổ ước cùng nơi

Thắm thiết bên nhau suốt cuộc đời.

Trục trặc hành trình tình vẫn một

Mịt mù sương khói cánh liền đôi.

Não nề ga cuối ai nào biết?

Vương víu hương xưa khách cũng rời.

Kẻ trước huyệt sâu vờn bóng nguyệt

Người sau  kỷ niệm dật dờ thôi!

Mailoc

8-01-24

 

PHÚT BIỆT LY

 

Ai rồi cũng phải biệt ly đời

Đáp chuyến tàu xuôi đến một nơi

Chặng cuối đường hầm lòng bịn rịn

Ga về phố vắng bóng xa rời

Ngày đi lặng lẽ trong im lặng

Tối lại âm thầm bước lẻ đôi

Vẫn biết cách chia khôn níu kéo

Thôi đành dỗ giấc một mình thôi

Toàn Như

 

 

GA CUỐI TÀU ĐI

 

Ga cuối tàu đi để lại đời

Trăng tàn vương gió lệ cùng nơi

Đành cam thất hẹn nguyền không rẽ

Lại nỡ quên câu thệ chẳng rời

Đau quặn buồng tim từ lẻ bóng

Nhớ oằn tất dạ thuở song đôi

Đường mây hun hút vô cùng tận

Giờ chỉ riêng mình đếm bước thôi.

Phương Hoa

AUG 2, 2024

 

KHI NÀO

 

Vẫn luôn ghi nhớ thuở đầu đời

Vui thú rong chơi khắp nẻo nơi …

Gần chạm mốc rồi còn quấn quít

Cần thêm ngày tháng đỡ tơi rời

Tâm an sáu khắc vì nguyên vẹn

Dạ buốt năm canh bởi lẻ đôi

Đêm dỗ mình, xin đừng khắc khoải

Khi nào giã biệt, nén lòng thôi!

PHƯỢNG HỒNG

 

TRÊN ĐÔI ĐƯỜNG SẮT

 

Đường sắt song song tới cuối đời

Tiến về vô cực gặp nhau nơi

Cùng đi, nào nghĩ nhiều năm rã

Hoặc biết còn nghe những phút rời

Ga xép ngập ngừng thời bước lẻ

Trạm tình quyến luyến thủa chen đôi

Hành trình cứ thế, và ... như thế

Sẽ chẳng bao giờ đơn độc thôi ...

     Los Angeles  2 - 8 - 2024

     CAO MỴ NHÂN

 

CHUNG CHUYẾN TÀU ĐỜI

 

Nợ duyên trùng ngộ sân ga đời

Chung chuyến tàu cùng đến một nơi

Dìu dắt đỡ nâng, yên ấm giữ

Tựa nương chia sẻ, khó khăn rời

Phong ba dữ dội, đành cô lẻ

Nắng gió an bình, lại đẹp đôi

Trước mặt đường xa nhìn ngút ngát

Bây giờ, chỉ biết có nhau thôi.

    Lý Đức Quỳnh

    2/8/2024

 

CHUYỆN BÌNH THƯỜNG

 

Sinh, lão, bịnh qua tử: chuyện đời

Bình thường cuộc sống khắp muôn nơi

Hết duyên dẫu tiếc thôi đành chịu

Vắn số dù đau cũng phải rời

Đâu hiếm thế gian tình rẽ lứa

Cũng nhiều thiên hạ mộng lìa đôi

Có hình để khắc tim là quí

Hơn giữ lòng thù, hận chẳng thôi.

LHN

 

BUỒN

(Họa đảo vận)

 

Hẹn nhau đi suốt đoạn đường đời

Chưa hết, sao ta vội tách rời

Người bước lên tàu đi vạn dặm

Kẻ ngồi tại chỗ xót hai nơi

Đêm thương mắt dõi vầng trăng lẻ

Ngày nhớ lòng khơi chuyện lứa đôi

Lặng lẽ mỗi chiều nhìn trước ngõ

Tìm về kỷ niệm chỉ buồn thôi.

   2024-08-03

   Võ Ngô

 

CHUNG TÀU ĐỜI

 

Đáp chuyến tàu duyên cặp bến đời,

Chung đường chung ghế đến chung nơi.

Cơ may chung ý chung vai sát,

Lỡ phận chia tâm tách chốn rời.

Tánh nết có ai đồng hiệp một,

Không nhường không nhịn dễ lìa đôi.

Xuống trần phải nhớ: “Vay rồi trả”,

Sống tựa lưng nhau hết kiếp thôi.

                          *

Chia rồi hai bến cách hai nơi!

Khổ thôi!

  HỒ NGUYỄN

  (03-8-2024)

 

TƯỞNG NHỚ NGƯỜI XƯA

 

Hương lửa ba sinh ước trọn đời

Kề vai sát cánh dạo muôn nơi

Duyên may đôi lứa yêu nhau mãi

Phận rủi mình anh bán muối rời (1)

Kẻ ở vấn vương chồng lẻ bóng

Người đi vĩnh biệt vợ, lìa đôi

Thiếp còn tưởng nhớ lang quân suốt

Hờ hững vì chàng nuối tiếc thôi…!

        MAI XUÂN THANH

        Silicone Valley, 8/3/2024

(1) Anh bán muối: anh từ trần (chết, mất)…, anh qua đời …

 

 

 

NỬA CHẶNG ĐƯỜNG ĐỜI

 

Hẹn nhau đi hết quãng đường đời

Kề bóng song hành đến mọi nơi

Trở ngại, khó khăn luôn ý hiệp

Gian nan, thất bại chẳng tâm rời

Ngỡ rằng trọn kiếp luôn chung một

Nào biết nửa đời đã lẻ đôi

Tử biệt ngậm ngùi tan nát dạ

Cũng vì số phận oái oăm thôi!

Nguyễn Đông Anh

 

TRÊN CHUYẾN TÀU ĐỜI

 

Trăm năm Nguyệt Lão kết tơ đời

Dẫu bão dông lùa khắp mọi nơi

Nghĩa cả đâu lưng càng thắt chặt

Tình sâu đấu cật chẳng chia rời

Đợi mong tàu đến luôn toàn vẹn

Cầu khẩn ga chờ mãi đẹp đôi

Biển khổ nhân gian người bỏ cuộc

Hồng trần chống chọi chỉ em thôi

ThanhSong ntkp

 CA.Aug/5/2024

 

SẺ CHIA

 

Ai hiểu dùm ha cái sự đời?

Đã từng chung bước dạo nhiều nơi

Mặn nồng má ấp mơ đừng cách

Thắm thiết vai kề tưởng chớ rời

Nhưng lạ tàu kia nào tới bến

Vậy mà hai đứa chẳng còn đôi!

Buồn thay thời thế khơi hờn oán

Chia sẻ tâm tình với bạn thôi.

Thái Huy

 8/05/24

 

AN PHẬN

 

Cứ ngỡ bên nhau trọn một đời

Chân trời góc biển khắp nơi nơi

Cho hay nhân định, bèo tan hợp

Đâu thể thắng thiên, lá tách rời

Hạnh phúc duyên ban dù có thiếu

Đớn đau nghiệp nhận rã rời đôi

Thì thôi an phận qua ngày tháng

Bạn với văn chương thư pháp thôi

Kiều Mộng Hà

August.06.2024

 

NGUYỆN ĐỒNG

 

Nghĩa phụ tình phu gán buộc đời

Câu thề chữ tạc vẫn hoài nơi

Rằng mong nệm ấm thường khi một

Hẳn ước giường êm chẳng lúc rời

Dẫu ải trần bao là huyễn hoặc

Hay trùng bể ngát lắm lôi thôi

Nguyện đồng giữ nếp nào sa bước

Suốt quảng … mình ta xứng một đôi…

Mai Vân-VTT