Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2022

MỘT CHUYẾN ĐI -Thơ và Bút ký: Thy Lệ Trang

 

MỘT CHUYẾN ĐI 


Thơ và Bút ký: Thy Lệ Trang

-Các bài họa: Sông Thu, Võ Làng Trâm, Motthoi, 
Châu Thạch,
NS, Thế Lộc, Vĩnh Xuân



MỘT CHUYẾN ĐI

Thân tặng các anh CHÂU THẠCH, KHẮC PHƯỚC 

và THẾ LỘC.

 

Hai cô Công chúa của Hoàng Gia

Một chuyến rong chơi khắp phố Đà

Lồng đỏ Hội An đầy sắc mộng

Tượng cao Đức Mẹ thắm màu hoa

Hành sơn tối hạ mây che núi

Quảng Trị trưa hè nắng cháy da

Huế cổ, thành xưa vương kỷ niệm

Cung đàn réo rắt mảnh hồn ta!     


Cung đàn réo rắt mảnh hồn ta!

Quán nhỏ ấm lòng kẻ ở xa

Mới gặp - lời thơ này đã thắm

Vừa quen- ý ngọc nọ chưa nhòa

Vầng mây triền núi nghiêng ngơ ngẩn

Tiếng hạc lưng trời vọng thiết tha

Thi hữu cho nhau ngàn mỹ cảm

Ra về lưu luyến mãi thành Đà.

Thy Lệ Trang

 

Các bài họa:


GẶP BẠN THƠ XỨ ĐÀ

( Hoạ bài MỘT CHUYẾN ĐI của TLT )

 

Thời gian không đủ viếng tư gia

Thăm các thi huynh ở xứ Đà

Hội ngộ thân tình nơi quán nước

Chuyện trò rôm rã cạnh bình hoa

Uống ly trà ấm, vui lên mắt

Nhấp chén kem hồng, lạnh  phớt da

Gặp gỡ một lần, lòng nhớ mãi

Duyên thơ kết nối bạn bè ta

 

Duyên thơ kết nối bạn bè ta

Dù ở phương trời rất cách xa

Tình cảm văn chương luôn gắn bó

Niềm vui thi phú chẳng phai nhoà

Tương phùng phút chốc đầy lưu luyến

Tạm biệt dùng dằng cứ thẩn tha

Hẹn sẽ có ngày cùng tái ngộ

Khi về thăm lại phố phường Đà.

Sông Thu

 

CHƯA THỎA

 

Nhị kiều (1) du lịch gặp tam gia (2)

Thi hữu tài danh tại xứ Đà

Kiêng rượu vẫn hăng câu chuyện kể

Chừa bia đâu thiếu nụ cười hoa

Bao ngày vãn cảnh tê chồn cẳng

Một tối phòng trà mát rượi da

Rời Quảng lên đường đi tiếp Huế

Miền trung lắm chỗ vẫn chờ ta

 

Miền trung lắm chỗ vẫn chờ ta

Tuổi lớn chưa qua đã vội xa

Thành Cổ dấu xưa không kịp thấy

La Vang tích cũ chẳng phai nhòa

Sơn Đòong nỗi tiếng năm châu ước

Bến Hải mang danh bom đạn tha ! (3)

Hối hả quên thăm người bạn quý (4)

Bám tour du lịch kịp theo đà . . .

Võ Làng Trâm

(1) Thyletrang và Sông Thu

(2) Châu Thạch , Khắc Phước, Thế Lộc

(3) Vùng phi quân sự

(4) Trần Văn Hạng

 

HAI NỮ SĨ DU QUẢNG-ĐÀ


Chắc hẳn hai "nường" thuộc phú gia

Ngao du xứ Quảng..."lướt" sông Đà

Ải Vân mây nước xinh như mộng

Phố Hội đèn đêm đẹp tựa hoa

Gió biển dịu dàng  hôn mái tóc

Bụi đường nhè nhẹ bám làn da

Công nương vạn dặm từ đâu  đến

 Mai mốt về rồi... có nhớ ta ?

 

Mai mốt về rồi, có nhớ ta?

Một người mới gặp ở nơi xa

Mối tình thi hữu không phai nhạt

Kỷ niệm muội huynh chẳng xóa nhòa

Sai luật Đường Thi ... thôi hãy thứ

Lạc vần lục bát... cũng xin tha

 Chia tay bịn rịn lòng lưu luyến

Hương vị hôm nay... mãi đậm đà.

July 2015

Motthoi

 

MỪNG HỘI NGỘ

 

Bởi gấp không mời viếng tệ gia

Người thơ hội ngộ giữa Thành Đà

Bên bàn nữ sĩ tươi nhan sắc

Trên phố đèn màu lộng sắc hoa

Quán nhỏ, niềm vui lồng ánh mắt

Sông Hàn, gió mát rượi làn da

Trời khuya ngần ngại câu từ biệt

Bịn rịn rời tay bạn với ta.

 

Bịn rịn rời tay bạn với ta

Người về kẻ ở...phải chia xa

Hôm nay diện mạo nhìn thêm tỏ

Mai mốt hình dung nhớ khó nhoà

Chữ nghĩa đề thơ còn khất hẹn

Đường thi xướng hoạ sẽ không tha

" Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ "

Bốn biển tri giao tại phố Đà ./.

Châu Thạch

 

ĐÓN BẠN XA

 

Ra trung một chuyến nhị thi gia

Thăm các bạn thơ xứ Quảng Đà

Rạng rỡ xiêm y tuồng quý nữ

Tươi vui nét mặt tựa bông hoa

Ánh đèn dìu dịu tô hồng má

Chanh đá ngọt ngào ngấm mát da

Muôn dặm quan san nào có sá

Thời gian thắm thoát biết chờ ta ?

 

Thời gian thắm thoát biết chờ ta

Gặp gỡ người thơ tận xứ  xa

Mấy ý tình tâm đầy khắng khít

Bao câu nghĩa khí khó phai nhoà

Trao tay tập sách vui cùng đọc

Cạn chén rượu nồng hứng chẳng tha

Ước một ngày về trên đất mẹ

Cùng nhau vãn cảnh phố phường Đà . . 

NS

 

MÂY NGÀN


Hai nàng cách cách chốn Hoàng Gia

Thăm lại cố hương ghé xứ Đà

Dạo bến Hàn Giang nhiều cảnh đẹp

Vãng chùa Linh ứng lắm vườn hoa

Bên trông bên đợi đôi dòng chảy

Khúc lỡ khúc bồi một sắc da

Viễn khách thấu chăng nơi cố quận

Nỗi buồn giăng kín mảnh hồn ta !

 

Nỗi buồn giăng kín mảnh hồn ta !

Gặp gỡ làm chi qúa cách xa

Trằn trọc đêm sầu, sầu khoắc khoải

Bàng hoàng tỉnh mộng, mộng phai nhòa

Chân đi một bước sao biền biệt

Mặt ngoảnh đôi lần luống thiết tha

Đời thoáng vó câu ai hẹn được

Cố nhân, ta mãi đợi thành Đà.

Thế Lộc

 

HÀNH TRANG

Họa nguyên vận bài thơ của THY LỆ TRANG và SÔNG THU


Nổi niềm nhớ "quốc quốc, gia gia"

Thăm cố hương, nhiêu đó cũng đà...

Khơi mạch đồng bào luôn thắm thiết

Vun tình đất nước mãi thăng hoa

Bưởi Biên ngọt lịm còn nhung nhớ ?

Mỳ Quảng cay xè có diết da ?

Ký ức một thời xanh kỷ niệm

Hành trang tiềm ẩn quảng đời ta

 

Hành trang tiềm ẩn quảng đời ta

Viễn khách hoài hương mặn xót xa

Dù chuyện hàn huyên chưa trọn vẹn

Nhưng niềm hạnh ngộ chẵng phai nhòa

Cảm  thơ tao nhã truyền thân ái

Diễn ý chân thành đượm thiết tha

Nhị tỷ cảm thông " ngôn bất tận... "

Đường thi bắt nhịp, vọng, thành Đà

 VĨNH  XUÂN


 

 MỘT CHUYẾN ĐI

 

Tôi có thói quen thữc dậy thật sớm. Khi Sông Thu lên phòng gọi thì tôi đã vệ sinh cá nhân xong và chuẩn bị sẵn sàng cho chuyến đi chơi xa rồi. Sợ bị đói bụng nên ST đã dọn sẵn bánh giò cho hai chị em ăn lót lòng. Chúng tôi đến trụ sở Saigon Tourist đúng hẹn.Từ đây- một chiếc xe bus đưa mọi người ra phi trường. Thủ tục giấy tờ cũng dễ dàng. Chỉ một giờ bay thôi là đã đến Đà Nắng. Người hướng dẫn tại phố Đà tụ họp chúng tôi lại và đưa ra ngoài chờ xe bus đến đón.Trong khi chờ đợi. mồ hôi tôi đã ướt đẫm.

Chao ôi nóng qúa! Cậu hướng dẵn viên nhìn tôi cười" Cô đến ĐN hôm nay là hên lắm đó- mấy ngày trước còn nóng hơn. Nhờ có mấy trận mưa vừa qua mà khí trời dịu trở lại."

 

Cả đoàn được chia làm 12 nhóm, được đặt theo số thứ tự từ 1-12 để dễ điểm danh. ST và tôi là nhóm 3. Hướng dẫn viên còn trẻ, xông xáo khỏe mạnh, có hơn mười năm kinh nghiệm nên tổ chức và điều khiển chuyến đi khéo léo, ngăn nắp. Theo chương trình, chúng tôi sẽ đi thăm Ngũ Hành Sơn, Chùa Linh Ứng, Phố cổ Hội An, Đức mẹ La Vang, lăng Khải Định, Đại nội, thành nội ở Huế, nghe nhạc cung đình ở sông Hương và cuối cùng là Động Thiên Đường. Rời phi trường ,xe chạy một vòng thành phố ĐN để mọi người thưởng ngoạn. Thành phố Đà Nẵng sạch sẽ, tươi mát .Không xô bồ, chật chội như Sài Gòn. 

Sau bữa ăn sáng, chúng tôi được đưa đến Ngũ hành Sơn. Hôm nay không phải là ngày cuối tuần nhưng khách du lịch tấp nập.Tôi nhận thấy nhiều xe bus từ miền Bắc vào. Khách phần đông là lớp trẻ. Trong đoàn chúng tôi cũng vậy- có lẽ STvà tôi là lớn tuổi nhất. Phận sự của người hướng dẫn là nói về lịch sử nguồn gốc địa điểm tham quan, sau đó dẫn cả đoàn đi thang máy lên đỉnh núi. Lên cao, phong cảnh trông thật hùng vĩ nhưng cái nắng vẫn gay gắt, khó chịu. Cũng nhờ ST cho tôi mượn chiếc nón rộng vành màu vàng chứ không tôi cũng thành con tôm luộc rồi. 

Sau đó cả đoàn đi đến chùa Linh Ứng. Chùa Linh ứng là ngôi chùa nổi tiếng đẹp nhất Đà Nẵng và có tượng Phật Bà Quan Âm cao nhất VN.

Đến đây đoàn chia nhau thành nhiều nhóm: kẻ đi chụp hình, người đi lễ Phật.... 

Trước mỗi địa điểm tham quan đều có các bác phó nhòm đón chào. Hình chụp năm phút sau giao giá chỉ 15.000 đồng/ một tấm. Hầu hết ai cũng mang máy chụp hình, nhưng vẫn bị quyến rũ vì lời mời. Năm phút sau nếu hình chưa kịp giao - đừng lo, họ sẽ tìm đến nhà hàng hoặc khách sạn giao cho bạn. Cũng có nhiều sự mích lòng xảy ra bởi các bác chụp hình cứ tùy tiện rửa số lượng gấp đôi hơn số lượng yêu cầu của khách hàng. Cãi vả...dằng co... rốt cuộc khách hàng cũng phải chịu móc túi trả vì không ai muốn phá hủy cuộc đi chơi tốt đẹp của mình. 

Trước khi ăn trưa- cậu hướng dẫn viên còn kéo chúng tôi vào xưởng làm đồ gốm mỹ thuật, nơi này làm những bức tượng chưng bày trong nhà thờ, trong chùa, trang trí nội thất và ngoài sân. Từ những bức tượng to lớn đến những những con vật nhỏ xíu làm qùa tặng. Đây không là địa điểm có trong danh sách tham quan. ST và tôi đoán nơi này muốn quảng cáo và bán hàng nên có thể cho công ty du lịch một số huê hồng để họ đưa khách đến - khách du lịch cũng vui lòng vì có chỗ mát mẻ dừng chân luôn tiện xả bầu tâm sự. 

Sau bữa ăn trưa, chúng tôi được đưa về khách sạn nhận phòng và nghỉ ngơi, đến 3g rưỡi chiều sẽ tập trung để đi phố cổ Hội An. Về khách sạn, ST liên lạc ngay với anh Châu Thạch. Chúng tôi hẹn sẽ gặp anh CT, Khắc Phước và anh Thế Lộc lúc bảy giờ chiều. Nhưng giờ giấc không do mình sắp đặt nên cuối cùng bị thay đổi. Cả đoàn dừng chân tại đây chờ thành phố lên đèn để ngắm những chiếc lồng đèn đỏ - một đặc trưng của phố này rồi sẽ đi ăn tối. Hướng dẫn viên cho biết khoảng 8g rưỡi mới về tới khách sạn vì từ đây đến khách sạn phải mất hơn nửa tiếng. ST gọi lại anh CT- lần này được anh đề nghị khi về tới KS gọi cho biết, các anh sẽ đến. 

Phố cổ Hội An nhỏ như lòng bàn tay, chỉ đi một vòng là đã hết. Chúng tôi vào ngôi nhà trăm tuổi ngồi nghe nói về lịch sử ngôi nhà, vào các cửa hàng thêu, cửa hàng vẽ chân dung, cửa hàng may mặc... tất cả đều làm bằng tay. Người ngoại quốc qúy hàng thủ công nên họ thích đến đây .. Có nhiều tây

ba lô trẻ và những cặp khách nước ngoài lớn tuổi. Họ mướn xe đạp chạy quanh hay thuê xe xích lô đi vòng vòng với vẻ thong dong, thích thú. ST mua vài bức tranh thêu hình cô gái VN và mua cho tôi chiếc kẹo kéo. Bao nhiêu năm xa quê lần đầu tiên tôi nếm lại mùi vị thơm ngon của chiếc kẹo thời con nít xa xưa. Chúng tôi về khách sạn sớm hơn mười lăm phút. ST gọi cho anh CT. Lát sau, các thi huynh xứ Đà đến. Đúng là tay bắt mặt mừng. ST và tôi hân hoan mà các anh cũng hân hoan không kém. Chúng tôi chọn quáǹ phê đối diện khách sạn làm tụ điểm hàn huyên. Đà Nẳng về đêm xe cộ thật tấp nập không kém gì đường phố SG- ST và tôi khó khăn lắm mới băng được qua đường vì ở VN người bộ hành không được ưu tiên. Anh CT với ST thì không xa lạ vì đã gặp nhau ở SG còn tôi mới gặp lần đầu- trông anh có vẽ ốm hơn trong hình. Anh Khắc Phước - biên tập của Web VĂN NGHỆ QUẢNG TRỊ, tôi chỉ biết qua những chuyện ngắn dịch từ các bản Anh văn của anh và Thế Lộc cũng thế- tôi chỉ đọc thơ anh, có nhiều bài thơ buồn thật cảm động. Dù mới gặp nhau nhưng có lẽ tính phóng khoáng của người nghệ sĩ làm chúng tôi cảm thấy gần gũi, thân mật. Các anh tặng chúng tôi quyển Một thời để nhớ - một tuyển tập có in những tác phẩm của các anh. Tôi cũng có cuốn tập thơ TLT nhưng vì đi ĐN gấp qúa nên in chưa kịp, đành phải hẹn gửi bằng bưu điện.Tiếc là thời gian không có nhiều, sau giờ hàn huyên ấm áp chúng tôi phải nói lời chia tay. Anh Thế Lộc đã dẫn chiệ́c xe anh chận lại luồng xe để cho ST và tôi băng về khách sạn dễ dàng. Qủa là một ngày đáng nhớ. 

Đêm đó trong giấc ngủ tôi nghe tiếng cười vui tươi của buổi hội ngộ và tiếng leng keng của chiếc xe bán kẹo kéo của thời hồn nhiên xa lắc, xa lơ... 

Thy Lệ Trang 

Massachusetts




1 nhận xét: