Thứ Tư, 18 tháng 4, 2018

MƯA THÁNG TƯ

THƠ XƯỚNG HỌA
NS-Canada,Trịnh Cơ, Như Thu, Phan Tự Trí,Thanh Trương,
Nhật Hạ,Sông Thu, Trần Lệ Khánh, Trần Như Tùng,
Thy Lệ Trang,Thanh Hòa,Như Thị ,Mai Thắng,
MƯA THÁNG TƯ
Phố vắng mưa tuôn giọt ngắn dài
Người còn đứng đó  đợi chờ ai?
Đèn vàng mờ nhạt soi nghiêng bóng
Gió lạnh rì rào đẫm buốt vai
Thuở ấy bên nhau mình sánh bước
Giờ đây  đôi ngã… én tung bay
Điệu buồn êm ả nghe trên lá
Nỗi nhớ niềm thương vẫn chất đầy !
NS-CANADA
BÀI HỌA
CŨNG PHẢI CỐ QUÊN
Yêu em để thở vắn  than dài
Quạnh quẽ âm thầm ôm bóng ai
Những tưởng tình si ghì sát mặt
Đâu ngờ gió thoảng lướt bờ vai
Lang thang dạo ấy buồn chân bước
Thơ thẩn trong đời nặng cánh bay
Rồi có một ngày quên kỷ niệm
Cho tâm trí khỏi phải đong đầy
TRỊNH CƠ (Paris)
ANH VẪN ĐỢI...
Đèn chong hiu hắt suốt canh dài!
Thăm thẳm phương trời mãi ngóng ai?
Lữ khách bồi hồi mơ dáng điệu
Bạn lòng lặng lẽ nhớ bờ vai
Câu thề chung thủy mong người đến
Lời ước chân thành ngại gió bay
Xa tít mù khơi anh vẫn đợi...
Nụ hôn âu yếm dưới trăng đầy!
Như Thu
ĐỢI CHỜ
Quản chi bái rậm với truông dài!
Đăm đắm mắt buồn luống đợi ai
Duyên phận trăm vòng thêm rối dạ
Ân tình một gánh đã oằn vai
Gối mền mộng khởi kìa hương tỏa
Vó ngựa mơ dồn nọ cát bay
Sao nỡ dòng Tương da diết chảy
Lưới yêu đằng đẵng nhện giăng đầy!
Phan Tự Trí
BÃO THÁNG TƯ
Tháng Tư mưa gió những ngày dài
Bão táp phũ trùm, chẳng tránh ai
Muôn lối đòn thù, đau thể xác
Dặm trường cơm áo, nặng đôi vai
Cá nằm giữa chậu, sao vùng vẩy
Chim đã trong lồng, chẳng lượn bay
Thời thế, thôi đành là phải thế
Niềm thương, nỗi nhớ, vẫn đong đầy
Thanh Trương
TRẦN GIAN KHỔ ẢI
Năm tháng trải qua một chặng dài
Của tiền đâu thấy chỉ dành ai
Đông về tất thiếu khô chai gót
Hạ đến lưng trần nóng bỏng vai
Nát ruột cơm ăn cùng áo mặc
Điên đầu đạn xới với bom bay
May trời ngó lại nên còn xác
Biệt xứ sinh nhai tủi lệ đầy .
Nhật Hạ
THAO THỨC ĐÊM DÀI
Một mình thao thức những đêm dài
Biết đã không còn, vẫn đợi ai
Sương lạnh lùng rơi nhòe khóe mắt
Gió xào xạc thổi buốt bờ vai
Mười năm giã biệt, đời tan nát
Nửa kiếp độc hành, mộng rã bay
Phòng vắng cô đơn sầu đối bóng
Khôn ngăn dòng lệ nhớ vơi đầy.
Sông Thu
CUNG ĐÀN LẺ PHÍM...
Nốt nhạc trầm như tiếng thở dài
Từ trong lồng ngực nén bi ai
Đường tơ lặng lẽ vương trên má
Dấu lặng bồi hồi thả xuống vai
Mắt lệ giây thương âm nhẹ đọng
Tóc chiều thanh bổng níu cùng bay
Cung đàn lẻ phím sầu năm tháng
U uất buồng tim chất chứa đầy./.
Trúc lệ-Trần Lệ Khánh
MƯA ĐẦU HẠ
Mưa chẳng to đâu chỉ kéo dài
Mang tơi mang nón gọi : Ơi Ai !
Người đang hối hả , tay vung cuốc
Kẻ vội tươi cười , áo khoác vai.
Buổi ấy riêng nơi lòng vững hứa
Giờ này chắp cánh sức chung bay ,
Niềm vui cuộc sống lan đồng ruộng
Bầu bạn mừng câu :”bát nước đầy” !
Trần Như Tùng
ƯỚT MI...
Cơn rét mùa đông mãi kéo dài
Gió buồn ray rức nỗi lòng ai
Đèn khuya, bóng nhỏ... chênh vênh bóng
Mưa lạnh, vai gầy...đẫm ướt vai
Em tựa giòng sông thầm lặng đợi
Người như chiếc lá hững hờ bay
Thì thôi...thuyền đã rời xa bến
Không khóc...mà sao mắt lệ đầy!
Thy Lệ Trang
MƯA KHUYA
Gió tạt đèn khuya não giọt dài
Phải là lệ trút khóc bi ai
Phong ba nào kẻ cho nhờ sức
Bão táp đâu người để tựa vai
Ngăn cách đôi đường con én lặn
Phân kỳ hai ngả mộng tình bay
Tâm tư giá buốt lòng tê dại
Rả rích niềm đau,gạt lại đầy
Thanh Hoà
GỌI NẮNG
Chuyển tiết trời buông rét kéo dài
Cơ hàn luôn đọng cõi trần ai
Ra đồng cày cấy quần mòn ống
Xuống ruộng gieo trồng áo toạc vai
Còn đợi sông gom làn khói tỏa
Vẫn chờ nước gợn phiến sương bay
Mỏi mong hừng sáng phương đông ấy
Chở nắng dịu dàng thả xuống đây
Như Thị
MƯA THÁNG TƯ
Cơn mưa bất chợt sẽ không dài
Nặng nỗi u tình gửi đến ai
Giọt ngấm nền sân loang mất dấu
Hơi luồn cảm giác lạnh trùm vai
Răn đe báo hiệu điềm nguy khổn
Đổ ụp lên đầu nạn thảm bay
Những hạt rơi ào trong phút chốc
Thiên thu ngấn lệ vẫn đong đầy
Mai Thắng
NGUỒN ĐĂNG TỪ sknguyen@rogers.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét