Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2020

VÔ CẢM-Thơ Xướng Họa SÔNG THU và THI HỮU


VÔ CẢM

Nhiều lúc đường đời vội bước chân
Chẳng buồn để ý chuyện xa gần
Khẩu trang bịt kín như phòng dịch
Kiếng mát che mờ tựa thủ thân
Quen, lạ đâu màng... không vướng bận !
Dở, hay nào kể... khỏi phân vân !
Dần quen nếp sống thành vô cảm
Chỉ biết mình ta giữa cõi trần.
   Sông Thu
(18/06/2020)

Thơ Họa:

TRÌ CHÍ

Trên đường có lúc kẹt đôi chân
Chẳng bước đi xa, ráng lết gần
Ý chí càng cao càng chiếm lĩnh
Tâm hồn lũng thấp lại thương thân
Nhân gian thương ghét nào lưu ý
Ngạ quỷ gian manh chuyện cẩu vân
Cuộc thế đa phần không cảm lụy
Thì ta ráng đối mặt phong trần
      Paris, 18/06/2020
TRỊNH CƠ

THƯƠNG SÀI GÒN THỜI NAY !

Sài Gòn nhộn nhịp những hai chân
Trai gái khó phân dẫu tới gần...
Máy nổ ô tô đầy bụi bặm...
Honda, xe đạp cũng trần thân
Ra đường bịt mặt e đôi mắt...
Dạo phố che khăn ngại vũ vân...
Đại dịch "Cô Vi" nơi cõi thế ! 
Cách ly "Mặt Nạ" chốn dương trần !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 18/06/2020

PHÂN TRẦN

Một lần bước hụt, khiến sa chân
Cứ tưởng không gian đã kéo gần
Nam bắc vẫn chưa hoà hợp bạn
Đông tây e chỉ xót thương thân
Hoá ra hoài vọng toàn hư ảnh
Thành thử mộng mơ cũng huyễn vân
Thơ phú để quên sầu cảm luỵ
Trăm năm thấp thoáng lẽ phân trần ...
    Hawthorne  18 - 6 – 2020
CAO MỴ NHÂN

VÔ LƯƠNG…

Ruổi rong cõi tạm đã mòn chân
Ga cuối trí tri cũng sắp gần
Thấy triệu dân đen, oằn xả xác
Nhìn bao lại nhũng, lạm vinh thân
Lạnh lùng, ích kỷ say tiên giới
Ác độc, thây ai đắm ngục trần
Ngạo mạn, khinh Trời không có …mắt
Rồi ngày quả báo, rõ phù vân…
CAO BỒI GIÀ
  18-06-2020

TÔI ƠI… CHỚ ĐẮM…

Đường đời gai góc xót bàn chân
Ham hố bôn ba đất đã gần
Phước đức tư lương không tích lũy
Của tiền tranh đoạt chẳng an thân
Chất chồng nghiệp quả... bao tham luyến
Mê đắm hào quang... nhất phiến vân
Một thoáng vô thường hồn phách lạc...
Xác thân rũ bỏ cõi hồng trần!
     Thanh Song Kim Phú
June 18/2020

KIẾP TRẦN

Đường đời bươn chãi mỏi đôi chân,
Cao thấp bon chen chết đến gần.
Hụt hẩng hố sâu sa nõn gót,
Quạng quờ vũng bẩn khổ đau thân.
Sớm hôm sáng tối lo tranh tụng,
Năm tháng ngày qua vụt bóng vân.
Vùi dập bến bùn không trổi dậy,
Thời gian quá độ kiếp phong trần.
HỒ NGUYỄN
 (19-6-2020)

TRỐN DỊCH.

Ở nhà trốn dịch đã cuồng chân,
Sáu bước cách ly chẳng dám gần.
Ngoài lộ khẩu trang đeo tránh khuẩn,
Tại gia tay rửa kỹ phòng thân.
Toàn cầu chao đảo vì Covid.
Vũ Hán côn đồ bọn cẩu vân.
Cầu khẩn Ông Trời xin cứu mạng,
Thuốc men vô hiệu dưới dương trần.
     Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.
June 18/2020.

TÂM TƯ

Con người có lúc bị sa chân
Bạn xấu lánh xa chẳng lại gần
Vương vấn cõi lòng câu luyến ái
Bâng khuâng tâm khảm chữ tình thân
Một đời dong rủi theo hình nguyệ́t
Trọn kiếp tương tư với bóng vân
Em mãi là cành hoa nở muộn
Phận anh lãng tử bụi hồng trần./.
      Toronto 18/6/2020
Nguyên Trần

BỤI TRẦN

Đường về mỏi mệt khách lê chân
Kẻ trước người sau đích tới gần
Xin được thứ tha vơi tội lỗi
Nguyện cầu an lạc giữ tâm thân.
Công hầu ngắn ngủi Nam Kha giấc
Khanh tướng hão huyền bạch cẩu vân.
Tay trắng hành trang đà bỏ lại
Mắt mi lem luốc bụi hồng trần.
  Mailoc
6-18-2020

LÒNG GIÁ LẠNH
(Nương Vận)

Sao còn e ngại mối tình chân?
Chắc mẩm từ nay khó được gần!
Cuối nẻo đìu hiu sầu tím dạ
Bên cầu vắng lặng nghĩ buồn thân!
Trăm lời hứa hẹn nương làn khói
Đôi bóng xa rời hỏi áng vân?
Một buổi thuyền neo người ước gặp
Lòng đây giá lạnh chớ phân trần...
Như Thu
18/06/2020

TIÊN NỮ ĐỪNG QUÊN

Cô vít vô tình dạy cái chân
Đi xa hay dẫu chỉ đi gần
Cự li gắn bó yêu thương bạn
Băng khẩu hòa đồng bảo vệ thân
Diện đấy dọc ngang nền bích lộ
Nhan nàng thẫm nhạt áng thanh vân
Bao giờ hết dịch xin cho gặp
Tiên nữ đừng quên chuyện tục trần.
Trần Như Tùng

NGƯỜI VỢ ĐẢM ĐANG

Đường trần vạn lối mỏi chồn chân
Sáng tối quanh năm chỉ ruộng gần
Lội nước sình đen dày mái tóc
Phơi thân lạnh lẽo ướt châu thân
Lao công nối tiếp vô tư lự
Số phận con người sánh bạch vân
Gánh vác gia đình dù khốn khó
Thân cò lặn lội kiếp phong trần
Trần Đông Thành
VỊ KỶ

Riêng mình muốn được thảnh thơi chân
Những chỗ phiền ưu tránh tới gần
Mất đất, đau người lê lết chợ
Tan nhà, khốn kẻ quặt quày thân
Oan kêu khắp chốn, rằng: trường mộng
Oán dậy cùng trời, bảo: huyễn vân
Bốn bức tường cao, hồn lãnh đạm
Ba không, mặc xác chuyện hồng trần.
Lý Đức Quỳnh
   18/6/2020

CÀNG THÊM NGAO NGÁN...

Ai ngờ ở Mỹ phải chồn chân
Gặp bạn nhìn xa chẳng dám gần
Vi rút nhiều nơi ... càng tái mặt
Biểu tình khắp chỗ... lại lo thân!
Tự do quá trớn... như giông bão
Danh lợi tan tành... tựa áng vân
Nhìn lại Voi, Lừa đang cấu xé
Càng thêm ngao ngán cảnh dương trần !
Thy Lệ Trang

LẼ ĐỜI

Ta bà quán trọ phút dừng chân
Cuộc sống trăm năm nghĩ cũng gần
Khai trí vừa khi xây sự nghiệp
Lìa mình giữa lúc chữa nên thân
Nhiều người kiếp mạt không rời đất
Lắm vị số giàu cứ cưỡi vân
Tính khí trời ban ai nấy được
Suy chi cho lắm chốn hồng trần .
Hữu Hảo

BỆNH THỜI THẾ

Chán cảnh bao ngày phải bó chân
Ra vào lúng túng bước quanh gần
Lo âu bịt mũi đề phòng dịch
Sợ hãi giam nhà bảo vệ thân
Mỗi sáng sau vườn phơi ánh nắng
Từng chiều cạnh cửa ngắm làn vân
Ưu phiền cướp bóc hung tàn phá
Dịch, loạn cầu xin dứt cảnh trần
Minh Thuý
      Tháng 6/20/2020

DƯỜNG NHƯ VÔ CẢM

Lắm điều buông thả muốn dừng chân
Số phận long đong chẳng thiết gần
Hờn giận chi nhiều thêm khổ não
Yêu đương cho lắm chỉ gầy thân
Chuyện đời nghịch cảnh không buồn dạ
Sự thể mưa sầu mặc kệ vân
Người đã ra đi không trở lại
Thì ta vẫn sống kiếp phong trần
Tâm Thành


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét