Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2018

ĐÁM BỌ SÂU - Thy Lệ Trang và thi hữu



ĐÁM BỌ SÂU

Kém vạn điều hay chẳng biết đau
Một phen thua bóng quậy điên đầu
Ngứa nghề...lắm mợ gào...tung váy
Rững mỡ...bao nàng khóc chổng "câu"
Trai trẻ không màng câu "quốc nhục "
Gái tơ chỉ thiết chuyện "ruồi bâu"
Ô hô đất nước còn hay mất
Chẳng nghĩa gì đâu với bọ sâu!

Thy Lệ Trang
Bài Họa:


NỰC CƯỜI

Nực cười chuyện nhỏ...thế mà đau!
Cá độ hên xui cũng nhức đầu
Đám bạn nghi ngờ e mất điểm
Một mình vật vã nói thừa câu
Người thua xấu hổ còn thêm nợ       
Kẻ thắng reo hò lại níu bâu
Mai mốt song thân lìa cõi tục
Hãy dành suối lệ trả ơn sâu!

Như Thu


CHÁN LẮM QUÊ HƯƠNG TÔI

Nguy màng nước mất chẳng hề đau
Trận bóng hơn thua đã loạn đầu
Mấy ả quay cuồng gào tốc váy
Bao chàng nổi dựng hét ra câu
Dân lo giặc tới tìm đường lẩn
“Bố"  dẫn Tàu về kiếm cách bâu
Khốn khổ quê hương nào để ý
Ôi buồn đất Việt lắm loài Sâu
             
Minh Thuý
     2 tháng 9 _2018

LƯƠNG TRI ?!?!?

Ôi dào, chỉ xót lúc mình đau
Cái gối biết đi, mãi cúi đầu
Công lý khua môi thành kịch diễn
Nhân tình lột lưỡi biến mồi câu
Quyền quan miệng đĩa bầy tham hút
Bã lợi chân ruồi bọn nhủng bâu
Nước mất nhà tan…Mặc Kệ Nó
Tháp ngà trí thức ngủ vùi sâu !

Lý Đức Quỳnh


VÌ ĐÂU ?

Nhìn về quê Mẹ thấy mà đau
Chín bệ ngôi cao cũng lắm đầu
Dựa thế quan tham chờ dịp hốt
Thừa cơ nước đục thả mồi câu
Chức quyền hoan hỷ, tiền đầy túi
Dân chúng nguy nàn, áo rách bâu
Tổ Quốc ngả nghiêng, xơ xác quá
Như cây trụi lá, bởi nhiều sâu

Thục Nguyên


TÌNH CẢM LẠC ĐƯỜNG

Xã hội ngập tràn những nỗi đau
Mà sao chẳng khắc chút trong đầu?
Non sông nghiêng ngả nào lo đỡ
Facebook vui đùa cứ thả "câu" (*)
Lệ nhỏ đầm đìa pha bóng hỏng
Mắt nhìn vô cảm kẻ giòi bâu
Gia đình, đất nước không màng đến
Sống thế khác nào lũ kiến sâu !

Sông Thu

(*) câu Like : lôi kéo người đọc bấm "thích"

HẾT THUỐC CHỮA

Mê liều nghiện mãi biết gì đau
Nhập máu vào xương chạy tới đầu
Giặc chiếm quê nhà câm miệng hến
Bóng thua đội ngoại thót phao câu
Công nhà phó mặc cho ruồi đậu
Việc nước làm lơ để nhặng bâu
Trí thức tìm không ra một mống
Chùm mền tại nhuốm bịnh ăn sâu

Thanh Hoà



LẠI CHUYỆN DÒI BÂU

Quê hương đang có vạn niềm đau
Có sá gì đâu trận túc cầu
Kẻ dở thì thua sao rớt lệ ?
Người hay tất thắng cớ điên đầu ?
Non sông sắp mất không dòng chữ
Dân chúng khổ sầu chẳng một câu
Nước mắt bày trò loài cá sấu
Nực cười cám cảnh chuyện dòi bâu

Songquang


LŨ VÔ CẢM

Mất nước tan nhà thật đớn đau
Ai người cứu quốc? Biết tìm đâu?
Dân gào kẻ khóc tiêu nhà cửa
Cá chết thuyền nằm buộc lưới câu
Đám trẻ reo hò trường đấu bóng
Mẹ cha cày cấy áo sờn bâu
Quê hương một dải không gìn giữ
Mê muội vùi đầu xuống vực sâu!

THIÊN HẬU 


THẢM THƯƠNG LỚP TRẺ VN

Có thá gì rằng nghĩa khổ đau
Thua cơn bóng đá tưởng bong đầu
Cơn mưa trời Hạ chưa đem hứng
Cái nóng mùa Hè vẫn nhấp câu*
Lớp tuổi thanh niên nào biết nhục
Bầy đàn ruồi nhặng lại ưa bâu 
Tình hình xứ sở thì bù trất
Vậy khác chi là đám kiến sâu !

TRỊNH CƠ Paris 05 Sept.2018

* nhấp câu : muốn nói đi câu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét