Thứ Năm, 12 tháng 1, 2017

LỖI HẸN... Ngọc Liên cùng thi hữu





LỖI HẸN...
Cũng bởi tin lầm một áng thơ
Thành ra bến mộng lỗi câu chờ
Ân tình buổi ấy phai màu ngọc
Nguyện ước hôm này nhạt sắc tơ
Để dấu thời gian nhoà mắt nhỏ
Và trang nhật ký nhói tim khờ
Chiều nay cánh nhạn nào đơn bóng
Đếm cuộc Xuân hồng chợt ngẩn ngơ .
04.01.2017

HỌA:

1.
Em đến vườn yêu tình mãi nhớ
Xuân về bến mộng cảnh không ngơ.
BẾN XUÂN
(Thtk)
EM vừa tung cánh trải nàng thơ
ĐẾN thảy hương hoa cũng đợi chờ
VƯỜN ngọc nồng nàn xây tổ ấm
YÊU trăng đắm đuối trải đường tơ
TÌNH luôn ấp ủ tim thành thật
MÃI nghĩa nâng niu tuổi dại khờ
NHỚ  nụ hôn đầu chao biển ái
XUÂN VỀ BẾN MỘNG CẢNH KHÔNG NGƠ.

2.
ĐÊM SẦU
(Ngũ độ thanh, Bát láy)
Đêm sầu lặng lẽ thảo vần thơ
Khắc khoải buồng tim nỗi đợi chờ
Bởi lỡ làng duyên hờn phận trúc
Do hờ hững phận chán đường tơ
Bao ngày ghép chữ hồn vơ vẩn
Một buổi tìm câu trí thẫn thờ
Lạnh lẽo tâm buồn thân lẻ bóng
Mơ màng trốn vận bỏ từ ngơ.
  YB – 4.01.2017
 
3.
ĐÚNG HẸN
 Chúng mình tin bởi một dòng thơ
Nên dẫu xa nhau vẫn đợi chờ
Vần Ngọc em đan thành áo cưới
Ý Vàng anh dệt tạo màn tơ
Nhờ trang phây- búc thay lời tỏ
Cậy mạng in -te đỡ nói khờ
Đúng hẹn võng điều người tới rước
Xuân Hồng một thoáng bỗng lơ ngơ...
Bắc giang,04.01.2017
 
4.
*MÙA HY VỌNG*
Xuân đơm lộc biếc đẹp ý thơ
Dẫu biết gần bên vẫn đợi chờ
Chúa dõi bên con Tràng Chuỗi Ngọc
Ân hồng thắt chặt bởi đường tơ
Xin thương cứu lấy tâm hồn nhỏ
Lỡ bước sa chân bởi dại khờ
Đã sống bao năm vùi dập bóng
Ngài ơi! ngoảnh lại chớ làm ngơ.
 Vương Thiên
 
5.
LỖI HẸN
Cam đành lỗi hẹn với nàng thơ
Để khách đài trang phải đợi chờ
Bởi kiếp chim bằng chưa thỏa mộng
Nên đời cát bụi mãi vương tơ
Cơn say ngầy ngật từng đêm vắng
Giấc ngủ triền miên những nỗi khờ
Lối nhỏ chung đường ai với bậu
Sao đành gặp mặt cứ làm ngơ !
 05.01.2017
 
6.
DÁNG XUÂN
Em về nhỏ nhẹ dáng nàng thơ
Gõ cửa phòng the nũng nịu chờ
Có phải ân tình vương lụa nhớ
Hay vì nệm gối đượm hàng tơ
Xuân đầy vạt áo hai đường ngỡ
Nắng ngập làn vai một bến bờ
Điểm chút son hồng môi hé nở
Cho lòng hứa hẹn đắm thuyền mơ
05.01.2017
 
7.
KỶ NIỆM
Quay về kỷ niệm thuở còn thơ
Lối cũ, đường xưa nỗi ngóng chờ
Phượng rủ chưa phai màu đỏ nhớ
Cúc sầu chẳng nhạt sắc vàng tơ
Hoàng hôn phủ lặng chiều dang dở
Dĩ vãng bừng lên phút dại khờ…
Lặng hỏi sao tình hay cắc cớ?
Đau buồn, thống khổ thật ngu ngơ.
 Xuân Liêm
 06.01.2017


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét