Chủ Nhật, 4 tháng 1, 2015

HOẠ THƠ NGUYỄN KHUYẾN VÀ HỒ XUÂN HƯƠNG - Đức Hạnh và các thi hữu

Ảnh hồ sơ của Hạnh Trương Đức
            Tác giả Đức Hạnh
                           

I/ HOẠ THƠ NGUYỄN KHUYẾN:


HỎI THĂM QUAN TUẦN PHỦ MẤT CƯỚP

Tôi nghe kẻ cướp nó lèn ông
Nó lại lôi ông đến giũa đồng
Lấy của đánh người quân tệ nhỉ !
Thân gìa da cóc có đau không ?
Bây giờ mới nhẽ sầy da trán
Ngày trước đi đâu mất mấy lông
Thôi cũng đừng nên ki cóp nữa
Kẻo mang tiếng dại với phường ngông.
                         NGUYỄN KHUYẾN
  
Bài hoạ 1:

BỞI BỆNH NGÔNG
Xui xẻo quá trời! Tội nghiệp ông !
Cớ sao ham lạ cánh gà đồng ?
Xe hơi đất mẫu đều bay trớt
Di động nhẫn vàng đả hoá không
Mỹ nữ khoe hoa vơ hết của
Duyên gìa héo mộng phải trầy lông
Chúng còn trải mạng, la làng xóm...
Sạt nghiệp danh tàn bởi bệnh ngông.
                                      05/11/2014 
                                      Đức Hạnh

Bài họa 2:

CHỚ NGÔNG

Sống đã nhiều năm được chức ông
Đừng nên khoát lác chớ lên đồng
Se sua áo mão trên rồi dưới
Hoạnh họe tớ thầy có hóa không
Ngổ ngáo trẽn trơ khoe mặt ếch
Hợm hờm dị dạng ưởng chùm lông
Một đời trân tráo hênh hoang giỏi
Ngỗng đực vịt bầu lại thích ngông
                                          Vệ Trà

Bài hoạ 3:

GIỐNG LẠC LOÀI

Nay được tin là cướp chẹt ông
Chúng lôi làm thịt ở ngoài đồng
Mở bao vơ vét ồ hay nhỉ
Hành hạ xương cò có rát không
Chắc bực trầy da quăn nếp trán
Hay buồn sa sẩy mấy chùm lông
Chỉ vì ăn chặn thường thêm nữa
Bởi tại lạc loài bản tính ngông
                      Nguyễn Kháng

Bài họa 4:

AN ỦI QUAN ...

Khóc kể sao mà lắm thế ông !
Màn chi núi bạc mất vài đồng
Tham ô dính mép răng nào có
Hối lộ che mồm lợi chẳng không
Cũng bởi nó ngu ngơ vẻ mặt
Nên giờ mắt tím tái màu lông
Quay đầu nhắn nhủ nghe lời phật
Chớ để quen đường gặp chú ngông.
                               Giang Tử Vân

Bài họa 5:

NGÔNG

Bé thời chẳng học nhớn làm ông
Cái chức xem ra được mấy đồng
Chữ Đức Tài làm nền vững mãi
Câu Danh Lợi liệu có bền không
Quay đầu là bến âu còn kịp
Kẻo trễ sau này chúng vặt lông
Một kiếp nhân sinh như gió thoảng
Bàng hoàng ngó lại thấy mình ngông
                        Khánh Chân Nguyên

Bài họa 6:

VỚI BẠN GIÀ

Tôi nghe chàng Tửu giỡn đùa ông
Đã kéo lôi nhau xuống vệ đồng.
Nghĩa bạn tình bè loài hiếm có
Tuổi già sức yếu việc gì không .
Giá đừng vị nể thêm vài chén
Thì có làm chi lấm sợi lông.
Dẫu chót cầm tay phường sấp mặt
Nhớ đừng để hắn dám chơi ngông .
                            Trần Như Tùng


II/ HOẠ THƠ HỒ XUÂN HƯƠNG

TRANH HAI TỐ NỮ

Hỏi bao nhiêu tuổi hỡi cô mình,
Chị cũng xinh mà em cũng xinh.
Đôi lứa như in tờ giấy trắng,
Nghìn năm còn mãi cái xuân xanh.
Phiếu mai chi dám tình trăng gió,
Bồ liễu thôi đành phận mỏng manh.
Còn thú vui kia sao chẳng thấy,
Trách ông thợ vẽ khéo vô tình!
               HỒ XUÂN HƯƠNG

TƯỢNG MỸ NHÂN
(Hoạ bài "Tranh Hai Tố Nữ” của Hồ Xuân Hương)

Chẳng ngại nắng mưa đứng một mình,
Khen ai khéo nặn giấc mơ xinh.
Vườn xuân bướm lượn hong sương trắng,
Ngõ trúc trăng vờn trải áo xanh.
Những khách đa tình mê dáng ngọc, 
Nhiều chàng lãng tử khoái mong manh.
Cầu trời gió thổi tung hê cả…
Để lộ cái duyên… đẹp trữ tình
                               21/10/2014
                                Đức Hạnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét