|
Nhà thơ Trịnh Cơ |
Thơ Xướng:
MỪNG ANH XUẤT VIỆN
(Gởi về Anh Trịnh Cơ)
Mừng anh xuất viện đã quay về
Rạng rỡ môi cười thoải mái ghê!
Bút mực bày ra dòng chữ ghép
Hồn thơ dõi đợi ánh trăng thề
Đun trà đãi khách bao người chuộng
Gửi vận sang thuyền lắm kẻ mê
Có phải buồng tim vừa mở hội?
Giờ đây chẳng ngại trước muôn bề…
Nụ cười " Bồ Tát " trên đường về
Giữ mãi trong lòng thân thiết ghê
Suối Kiết, Như Thu chờ mắt mỏi
Lại vui xướng họa như chưa bịnh
Rồi dạo đờn ca giống đã mê
Sức Khoẻ là kho tàng quý nhất
Chúc cho "TRỊNH Đệ" vẹn trăm bề...
Hết bệnh mừng vui được trở về,
Xa nhà ít bữa nhớ nhung ghê.
Xóm giềng cũ mới bao hò hẹn,
Bạn hữu thân quen lại nặng thề.
Chén rượu hàn huyên vui thỏa thích,
Ly trà xướng họa cũng say mê.
Trời cho sức khỏe là vàng quý,
Bịnh viện chào mi chán bộn bề.
Hành trang xếp lại, lối xưa về
Chốn cũ trùng phùng, hớn hở ghê
Với gió tri âm còn giữ hẹn
Thì trăng đối diện chẳng quên thề
Tình thơ gởi bạn vần thương mến
Ý nhạc ru lòng khúc đắm mê
Góp những buồn vui ngày lẻ bóng
Nên câu xướng họa, vẹn đôi bề…
Xuất viện anh Cơ được trở về
Người nhìn khỏe mạnh cảm mừng ghê
Nàng thơ nhã hứng thi bày tỏ
Nghệ sĩ hòa vui phú hứa thề
Sóng biển tung bờm câu chữ đắm
Sông hồ sải cánh ý vần mê
Từ nay thoải mái đùa mây nguyệt
Nắng hạ bừng reo khắp mọi bề.
Xuất viện anh Cơ đã trở về
Mĩm cười hết bệnh thấy vui ghê
Hồn thơ lai láng “cung trầm tưởng”
Bát cú trào tuôn lãm nguyệt thề…!
Tóc bạc, kiện khang bao kẻ nhớ
Da mồi, quắc thước mấy người mê
Quan tâm ổn định tình muôn thuở
Vô sự bình an nghĩa mọi bề…!
Huynh trưởng Trịnh Cơ khỏi bệnh về
Bạn bè săn đón thật mừng ghê!
Trời mây rộn rã chờ câu hẹn
Hoa lá xôn xao đợi buổi thề
LÃNG uyển văn tài soi bể ái
PHONG đàn thi đức sáng bờ mê
Tâm thiền buông xả cùng vui sống
Nhàn nhã quanh năm thích mọi bề.
Đi đâu mỏi mệt cũng tìm về
Dấn bước thăng trầm khoái tỉ ghê
Xuân đến non cao trời ước hẹn
Hè sang sông lặng Nguyệt buông thề
Thi đàn xướng họa lo ham chuộng
Thân hữu giao lưu thiếu đắm mê
Kẻ đón người đưa vừa tính toán
Trịnh Cơ này có vẻ...yên bề?
Giã biệt nhà thương bác sớm về
Mươi ngày tạm trú có gì ghê
Tửu trà cùng sếnh câu đàm đạo
Thi phú lại xôm chuyện hẹn thề
Huynh đã già đâu?...đầy "ả" đắm
Lão còn khỏe chán,...ối người mê
Thả hồn phiêu lãng tâm thường lạc
Vùng vẫy Sông Trăng lộng tứ bề!
Thôi cũng an tâm xuất viện về
Thân còn hơi thở thấy vui ghê
Chúc mừng đại lão thêm trường thọ
Lướt bóng thời gian sống trọn thề
Non nước ngày về xuôi cố quận
Quê nhà giờ đã thoát cơn mê
Tang bồng thỏa chí đời ngang dọc
Hồi tưởng xuân xanh rộn bốn bề.
Đứng lại bâng khuâng trước lối về
Nghe lòng thoải mái thoáng vui ghê
Duyên trao trả lại bên vòm cửa
Nợ vướng mang theo quyết bội thề
Hoa bướm gió mây hồn nghệ sĩ
Văn chương thi Phú kiếp đam mê
Vắng xa tri kỷ vài ba bữa
Vội vã hòa thơ dẫu bộn bề.
Mừng thấy Trịnh huynh xuất viện về
Mấy ngày vắng bóng nhớ nhung ghê
Thi đàn hoan hỉ tròn câu hẹn
Bạn hữu mừng vui vẹn ước thề
Ngó ảnh chắc là nhiều kẻ chuộng
Trông hình có lẽ lắm người mê
Sông hồ, thơ tứ xưa còn sức?
Bay nhảy dù cho chuyện bộn bề?
Chúc mừng xuất viện đã đưa về
Nhìn nét mỉm cười thoải mái ghê
Tuổi hạt ốm o luôn cứ thế
Run run tay bút vẫn câu thề
Anh Cơ bay bổng hồn thơ đẹp
Xao xuyến lòng ai bên bến mê
Xa viện càng lâu càng ước muốn
Tòng tâm lực bất khó trăm bề...
Xuất viện..Trịnh Cơ đã được về,
Mừng anh hết bệnh…sướng vui ghê!
Bút chờ câu ý thi đua ghép,
Vận đón vần âm hứa vẹn thề.
Mượn mực cố vơi ngoay nhói xóa,
Đưa thơ tiếp sức thích đê mê.
Bạn bè kêu gọi tham gia hội,
Vun đắp vườn xinh thắm mọi bề..!
Thân hữu ân tình mãi đậm ghê!
Rồi thi khách hết bệnh quay về,
Ra khỏi nhà thương đã khoái ghê.
Rạng rỡ tinh thần trông vui khoẻ,
Rõ ràng thể xác hết buồn mê!
Rong chơi thi tứ tình tha thiết,
Rung cảm vần thơ ý vẹn bề!
Ròng rã sáng tươi đời tuổi hạc…
Ru lòng xướng hoạ đẹp duyên thề!
Mừng rỡ Trịnh Cơ xuất viện về
Thơ hoà quý hữu mặn mà ghê!
Vào trang bút trỗi ngời hoa nở
Mộng cảnh tình khai vẹn chữ thề
Gặp gỡ bạn bè lòng thỏa mãn
Sum vầy gia đạo cảnh say mê
Thuyền thơ cập bến ngời trăng nước
Hạnh phúc niềm vui thoả vạn bề…
CẢM NHẬN VIẾT TỪ TÂM
Anh Chị thương mến,
Đã từ lâu vợ chồng Như Thu xem thi sĩ Trịnh Cơ như
người anh Cả trong gia đình. Vì thế khi nghe tin anh
nhập viện hai vợ chồng lo lắng khôn nguôi, cầu nguyện
cho anh sớm khỏe lại. Giờ đây được biết anh đã bình
phục và xuất viện trở lại nhà, nhưng vì ở quá xa nên
Như Thu có thể bày tỏ sự vui mừng qua một bài thơ ngắn
để giúp tinh thần anh an lạc và yêu đời hơn. Không ngờ
anh chị góp họa thơ tổng cộng 15 bài, Như Thu rất vui
và chân thành cảm ơn anh chị nhé! Chứng tỏ anh chị
cũng thương mến và quan tâm đến anh Trịnh Cơ rất
nhiều!
Cám ơn chủ vườn Lãng Phong đã post vào trang nhà thân
thiện dễ thương nhé!
Đọc hết 15 bài thơ họa mỗi bài mỗi vẻ, quá tuyệt
vời! Nhớ lại có một lần Phương Hoa nói tác giả bài
xướng phải nể mặt, thì bây giờ Như Thu cũng giống
như Phương Hoa vậy đó!
Người mở hàng trước tiên chính là nữ sĩ Cao Mỵ
Nhân đã họa bài CHÚC VỀ KHỎE MẠNH. Không
gì thích hơn vì chị đã sánh nụ cười đôn hậu của
anh Trịnh Cơ giống như nụ cười của Bồ Tát ngay câu
mở đầu
Nụ cười " Bồ Tát " trên đường về
Tuy nhiên nếu anh Trịnh Cơ vui một thì Như Thu vui gấp ba
vì chị đã nhắc đến tên mình, chao ôi vui quá là vui!
Chị Suối Kiết cũng đồng ý mà, phải vậy không chị
Suối Kiết ơi! Hai chị em mình đã chờ tin mỏi mắt
thiệt đó!
Suối Kiết, Như Thu chờ mắt mỏi
Dĩ nhiên nếu đã xuất viện thì đâu thể nào quên tham
gia xướng họa phải hôn nè anh Trịnh Cơ?
Lại vui xướng họa như chưa bịnh
Nói cho vui chứ anh cần phải tịnh dưỡng một thời gian
cho hoàn toàn khỏe mạnh nhé! À! Còn chuyện này nữa cho
Như Thu tiết lộ cùng anh chị đây: thi sĩ Trịnh Cơ rất
đa tài ở ngoài xã hội anh vừa là văn thi sĩ, còn trên
sân khấu MC Trịnh Cơ đã điều khiển chương trình thật
sôi động, đánh đàn dương cầm rất điêu luyện…
(không biết có thêm tài nào nữa không?)
Cám ơn chị Mỵ đã giới thiệu cho chúng ta biết tài của
anh nhé!
Rồi dạo đờn ca giống đã mê
Như Thu ngưỡng mộ quá chừng chừng!
Bài họa thứ hai do nữ sĩ Mỹ Ngọc đã
tặng Như Thu. Bất kỳ ai nhập viện cũng có cùng
tâm trạng như nhau là muốn về nhà sớm cho nên chị đã
khéo léo dùng tựa đề BỊNH VIỆN CHÀO MI, thích
ơi là thích!
Hãy biết rằng con cháu của ta thường bận rộn vì chúng
phải lo cho gia đình và cuộc sống riêng, không thể tới
lui thường xuyên thăm hỏi mình được. Từ chỗ này
người bệnh sẽ thấy cô đơn, tinh thần bất an và sợ
hãi nhiều hơn. Tuy nhiên sau khi xuất viện, chắc chắn sẽ
mời thêm dăm ba bạn hữu cùng sở thích hàn huyên rót
đầy chén rượu
Chén rượu hàn huyên vui thỏa thích
Tâm sự suôn cũng chưa đủ nếu như có người xướng
thơ, kẻ góp họa cùng nhau chia sẻ luật bằng trắc, tâm
sự qua thơ văn sẽ ấm lòng hơn bao giờ hết!
Ly trà xướng họa cũng say mê
Có thể thấy sức khỏe quý hơn vàng cũng là món quà do
tạo hóa thương yêu ban tặng cho chúng ta.
Trời cho sức khỏe là vàng quý
Bệnh nhân giã từ bệnh viện chẳng phút nào vấn vương
hoặc vương vấn bao giờ! Xin chào mi nhé!
Bịnh viện chào mi chán bộn bề.
Mỗi ngày dù rất bận rộn, ngoài việc buôn bán, thi
sĩ Lý Đức Quỳnh còn phải họa thơ và
gom góp bài đăng trên trang nhà. Nếu như ai gửi bài
muộn thi sĩ vẫn chịu khó cập nhật đầy đủ. Tuyệt
vời quá! Mà Như Thu cũng không ngoại lệ rất mừng
được đón nhận bài họa thứ ba CHỐN CŨ TRÙNG
PHÙNG do chủ vườn Lãng Phong tặng.
Bất cứ đi đâu tùy theo thời gian ngắn hay dài chúng
ta cũng phải mang theo đồ dùng cá nhân. Sau khi thủ tục
hoàn tất để ra viện đều làm tiếp theo đó là
Hành trang xếp lại, lối xưa về
Để rồi trở lại ngôi nhà thân yêu, lòng hớn hở
xiết bao!
Chốn cũ trùng phùng, hớn hở ghê
Tịnh dưỡng vài hôm nguồn thơ trỗi dậy, làm sao quên
được gió trăng mây nước mà ta đã từng hẹn hò ước
thệ đêm nào. Gió ơi ta hoài giữ hẹn, trăng hỡi nào
quên những câu thề
Với gió tri âm còn giữ hẹn
Thì trăng đối diện chẳng quên thề
Có bao giờ thay đổi đâu nà!
Nữ sĩ Minh Thúy vô cùng bận rộn từ
trong nhà ra tới ngoài ngõ. Dầu cho thời gian quá eo hẹp,
nhưng vì nặng mối thâm tình với Như Thu nên bạn hiền
đã góp ngay bài họa MỪNG THI HỮU TRỊNH CƠ ngọt
ngào lắm bạn ơi!
Anh chị có đồng ý với Như Thu là cặp luận quá tuyệt
vời hôn? tác giả dùng chữ khéo léo làm sao lại đối
rất chỉnh.
Hãy tưởng tượng trước mắt hình ảnh “sóng biển
tung bờm” đối với “Sông hồ sải cánh“ đó là hai
ở trạng thái động, tiếp theo “câu chữ đắm” đối
lại “ý vần mê” chính là hai trạng thái tĩnh lặng.
Sóng biển tung bờm câu chữ đắm
Sông hồ sải cánh ý vần mê
Động, tĩnh thật hài hòa thú vị lắm đa!
Chưa hết đâu vì sau cơn mưa trời lại sáng, nghe hồn
thoải mái chờ đến khi màn đêm buông xuống mượn bút
đề thơ, ngắm vầng nguyệt tròn trĩnh. Qua ngày mới vào
buổi sớm mai hãy nhìn giọt nắng lung linh trải khắp
cành cây, kẻ lá mạch sống dâng tràn…
Từ nay thoải mái đùa mây nguyệt
Nắng hạ bừng reo khắp mọi bề
Thích ghê lắm nàng ơi!
Hai từ thương và ghét dễ dàng phân biệt, nhưng hể nói
đến “nhà thương” thì không ai thích vào đấy cả,
ngộ quá phải không anh chị? Dù sao đi nữa nếu có bệnh
thì phải vào chửa thôi. Người bệnh rất mong được
bình phục càng sớm càng tốt, khi khỏi bệnh hoàn toàn
sẽ được XUẤT VIỆN, thì cũng chính là
bài họa của thi sĩ Mai Xuân Thanh gửi
tặng. Tác giả viết từ Hoa Kỳ trao về anh Trịnh Cơ ở
tận Pháp Quốc, chao ôi không gì quý bằng!
Mời anh chị xem hai câu mở đầu rất ư thân thiện cho
dù hai quốc gia cách nhau khoảng 10 giờ bay, nhưng thi sĩ
hân hoan đã chia vui cùng anh Trịnh Cơ quá đỗi nhiệt
tình
Xuất viện anh Cơ đã trở về
Mĩm cười hết bệnh thấy vui ghê
Như Thu xin được nói nhỏ thôi, hổng biết có ai thương
thương, nhớ nhớ anh Trịnh Cơ hay không nữa dù cho tóc
bạc, da mồi nhưng trông anh còn tráng kiện lắm lắm!
Tóc bạc, kiện khang bao kẻ nhớ
Da mồi, quắc thước mấy người mê
Cám ơn anh Mai Xuân Thanh đã lên tiếng hỏi dùm nhé!
Nữ sĩ Phương Hoa vô cùng dễ thương quá
chừng, tuy cũng không rảnh rang gì cho lắm nhưng đã góp
phần chúc MỪNG ANH TRỊNH CƠ, là tựa đề của
bài họa thứ sáu đây. Hai câu mở đề giúp cho
chúng ta hình dung được cảnh không khí ồn ào náo
nhiệt, hớn hở trên từng khuôn mặt của bà con, bạn
bè tiếp đón huynh trưởng Trịnh Cơ xuất viện. Mừng
quá phải không nào?
Huynh trưởng Trịnh Cơ khỏi bệnh về
Bạn bè săn đón thật mừng ghê!
Còn một điểm son này Như Thu rất khâm phục vì nữ sĩ
khéo léo đã đưa vườn thơ Lãng Phong vào bài họa
khiến cho người đọc cảm thấy có sự gần gũi, niềm
thương yêu ấm áp lan tỏa trong tâm hồn. Tuyệt quá nữ
sĩ ơi!
Đặc biệt hai từ Lãng Phong được xếp vào vị trí
đầu mỗi câu, hai câu luận nầy đối nhau rất chuẩn:
“văn thi” đối “tài đức“ được tách rời riêng
ra thành hai câu, ý nghĩa đều mượt mà. Như Thu ngưỡng
mộ lắm lắm nha!
LÃNG uyển văn tài soi bể ái
PHONG đàn thi đức sáng bờ mê
Anh chị có đồng ý hôn nè?
Cứ ngỡ sau khi xuất viện về, thi sĩ Trịnh
Cơ cần phải tịnh dưỡng một thời gian tối
thiểu từ 1 đến 2 tháng. Tuy nhiên cái nợ văn thơ cố
hữu luôn vận vào người, chẳng khác nào con tằm phải
nhả tơ.
Chính vì thế nên TÌNH THI HỮU do anh mượn
vần thơ để bày tỏ nỗi lòng của chính mình. Một năm
có bốn mùa thay đổi, nhưng anh chỉ thích chờ xuân đến
để được cùng ai ước hẹn buổi tương phùng sánh
bước song hành. Còn sang tới hè, họ thì thầm to
nhỏ trao câu thề bên sông vắng. Tình ơi là tình!
Xuân đến non cao trời ước hẹn
Hè sang sông lặng Nguyệt buông thề
Bao nhiêu người đón thì cũng có khối kẻ đưa, đâu
còn nghĩ ngợi nhiều chi thêm phiền não.
Vì thế thi sĩ Trịnh Cơ cảm thấy tâm hồn an lạc và
hạnh phúc hơn, mai nầy không còn vướng bận lo âu đúng
không anh hỡi?
Kẻ đón người đưa vừa tính toán
Trịnh Cơ này có vẻ….yên bề?
Như Thu cũng tin vậy đó anh ơi!
GỞI BÁC TRỊNH CƠ là bài họa thứ tám do thi
sĩ Nguyễn Huy Khôi ưu ái gửi tặng, đồng
thời anh có đôi lời nhắn nhủ cùng anh Trịnh Cơ đừng
quá bi quan, tạm trú nhà thương chỉ mươi ngày thôi, chả
có gì ghê sợ hết. Sau đó hiên ngang giã biệt chào mi
nhé!
Giã biệt nhà thương bác sớm về
Mươi ngày tạm trú có gì ghê
Xin mời anh chị đọc tiếp nha Như Thu thích hai câu luận
quá đi. Có lẽ anh Huy Khôi đã xem qua hình anh Trịnh Cơ
rồi, cho nên mới phủ nhận, rồi thốt lên huynh chẳng
những không già lại còn khỏe chán, đầy rẫy người
say mê
Huynh đã già đâu?...đầy "ả" đắm
Lão còn khỏe chán,...ối người mê
Anh Trịnh Cơ có vui không vậy?
Thêm bài thơ họa thứ chín do thi sĩ Hải
Rừng tặng với tựa đề CHÚC MỪNG gói
trọn lời chúc bình an trở về nhà, hãy quên đi thời
gian nằm viện đã từng cảm nhận tinh thần thật trống
trải, hụt hẫng và lo âu…
Thôi cũng an tâm xuất viện về
Sau một giấc ngủ ngon, khi mở mắt được biết mình
đang hít thở vào ra thân tâm khỏe mạnh, lòng vui mừng
khó tả! Cảm ơn tạo hóa đã ban thưởng một ân huệ
quý giá vô biên
Thân còn hơi thở thấy vui ghê
Cũng không quên cảm ơn tác giả còn gửi lời chúc chân
thành đến anh Trịnh Cơ thêm trường thọ nữa nhé!
Chúc mừng đại lão thêm trường thọ
Để rồi tiếp tục thỏa mộng hồ hải tang bồng dọc
ngang, ngang dọc…
Tang bồng thỏa chí đời ngang dọc
Hay là thời tuổi trẻ thầm nuôi hoài bão chưa thực
hiện hoàn tất, còn dang dở… Mong lắm thay!
Bài họa thứ mười con số thật tròn trịa với tựa
đề GIÃ TỪ của thi sĩ Hưng
Quốc đã chấp bút gởi tặng, Như Thu rất
vui!
Khi bệnh nhân hồi phục hoàn toàn hết hẳn bệnh và
nghe tin được về nhà, bỗng dưng trong lòng háo hức,
nhẹ nhõm tinh thần, hai vai dường như trút đôi gánh
nặng ngàn cân. Cảm giác nhớ người thân, bạn bè,
nhớ ngôi nhà ấm áp nao nao tấc dạ, trông từng phút
giây rời xa giường bệnh cho nhanh.
Tâm trạng của người xuất viện trên đường trở về
lòng nghe thoải mái ghê, nhưng có một chút bâng khuâng,
ngờ ngợ khi băng qua ngõ về bây giờ có hơi lạ lẫm
Đứng lại bâng khuâng trước lối về
Nghe lòng thoải mái thoáng vui ghê
Gió thổi mơn man, vạt nắng lung linh nhảy múa trên giàn
hoa dâm bụt đỏ vừa rủ ren đàn bướm tung tăng lượn
bay. Một hình ảnh vô cùng thơ mộng…
Hoa bướm gió mây hồn nghệ sĩ
Văn thơ thi Phú kiếp đam mê
Niềm đam mê thi tứ trỗi dậy thế là bút mực chóng
bày ra…
Còn đây là bài họa thứ mười một MỪNG HUYNH
TRỊNH CƠ RA VIỆN do thi sĩ Song Quang gởi
tặng, hai câu mở đầu đọc lên nghe thỏa dạ làm sao,
tác giả gọi hai tiếng “Trịnh huynh” quá đỗi ngọt
ngào, thân thương giống như gọi người anh trong gia
đình vậy, êm tai lắm!
Mừng thấy Trịnh huynh xuất viện về
À! Thêm điều này nữa nha, chúc mừng xong cũng chưa đủ
đâu, tác giả còn xác nhận luôn chỉ vắng vài hôm mà
đã nhớ nhung rồi!
Mấy ngày vắng bóng nhớ nhung ghê
Đúng rồi đó anh Song Quang ơi! Không chỉ riêng mình anh
thích tấm ảnh Trịnh Cơ thôi đâu, mà có rất nhiều
người mến nụ cười thân thiện của anh Trịnh Cơ nữa
đấy mà!
Ngó ảnh chắc là nhiều kẻ chuộng
Trông hình có lẽ lắm người mê
Có phải nhờ nụ cười đó mà anh góp bài họa đúng
không nè? Mong anh trả lời sớm sớm nhen! hihi…
Anh Chị ơi đọc đến lời cảm nhận qua 11 bài họa,
Anh Chị có nhàm chán hay chưa? Nếu chưa thì mời Anh Chị
xem tiếp bài họa thứ mười hai của thi sĩ Yên
Hà có tựa CHÚC MỪNG, với sự quan tâm
và thông cảm cho tuổi hạc say mê thi tứ, chẳng ngại
tay run phóng bút ngay kẻo lạc nguồn thơ lai láng đang
tuôn trào…
Tuổi hạt ốm o luôn cứ thế
Run run tay bút vẫn câu thề
Nhờ vậy mà anh Trịnh Cơ sáng tác được nhiều vần
thơ mượt mà, du dương như tiếng nhạc để rồi xao
xuyến lòng ai đó bên sông nước êm đềm
Anh Cơ bay bổng hồn thơ đẹp
Xao xuyến lòng ai bên bến mê
Anh Trịnh Cơ hãy tiết lộ người ấy là ai được hôn
vậy?
Bài họa thứ mười ba CHÚC MỪNG TRỊNH CƠ do
thi sĩ Hồ Nguyễn thân tặng lời chúc
tốt lành đến anh Trịnh Cơ. Tác giả rất đồng cảm
khi bệnh nhân phải rời ngôi nhà thân yêu, với bao nỗi
u hoài nghe hồn trống trải khôn nguôi. Càng thương hơn
vì giấy bút lặng lẽ buồn thiu nằm một xó luôn chờ
đợi…đợi chờ!
Chiều nay chủ nhân đã về con chữ, vần thơ tưng bừng
nở rộ…
Bút chờ câu ý thi đua ghép,
Vận đón vần âm hứa vẹn thề.
Vậy thì chúng ta hãy cùng nhau tham gia thi tứ thật
đông, giúp cho cuộc gặp gỡ thêm hào hứng và cũng
giúp cho trí não bén nhạy hơn. Chúng ta cùng nhau
chăm sóc vườn thơ đầy hoa xinh, nụ mỡn…
Bạn bè kêu gọi tham gia hội,
Vun đắp vườn xinh thắm mọi bề..!
Hình dung buổi ấy như đang bày ra trước mắt, mình ên
tủm tỉm cười!
Thể Thuận Nghịch Độc là một trong các thể thơ
Đường luật khó làm nhất, không ít người bỏ cuộc
vì chiếm thời gian rất nhiều. Tuy nhiên đối với
thi sĩ Liêu Xuyên loại này chính là sở
trường của anh, vì ngưỡng mộ tài tác giả từ lâu,
nên Như Thu xin mượn nơi nầy đi ra ngoài đề một
tí. Hôm nay thấy anh dùng thể loại Thủ Nhất Tự hay
quá là hay được thể hiện qua bài họa thứ mười
bốn CHÚC MỪNG LÃO TRỊNH.
Đa số anh chị đều có xem hình anh Trịnh Cơ chuẩn
bị về nhà, ai cũng đồng ý nhìn anh cười tươi rói
vì anh đã hết bệnh hẳn rồi không thích sao được
Rồi thi khách hết bệnh quay về,
Ra khỏi nhà thương đã khoái ghê.
Giữa tinh thần và thể xác tuy hai nhưng chỉ là một
và luôn cùng đi đôi với nhau một sự hoà hợp rất
đồng điệu sít sao. Nuôi dưỡng tinh thần luôn yêu
đời, lạc quan giúp cho thể xác có nguồn năng lượng
dồi dào hơn
Rạng rỡ tinh thần trông vui khoẻ,
Rõ ràng thể xác hết buồn mê!
tâm trạng không yếm thế cũng không bi quan trước mọi
hoàn cảnh…
Còn đây là bài họa cuối cùng thứ mười lăm với
tựa đề MỪNG HUYNH TRỊNH CƠ của thi
sĩ Đức Hạnh gởi tặng Như Thu nữa
đây! Anh chị cho phép Như Thu cũng mượn nơi này viết
ít dòng nhé! Nếu như khen ngợi thi sĩ Liêu Xuyên về
thể Thuận Nghịch Độc, mà không nhắc đến thi sĩ
Đức Hạnh chuyên về thể Tung Hoành Trục Khoán là
một điều thiếu sót. Như Thu rất ngưỡng mộ anh!
Bây giờ xin mời anh chị xem hai câu mở đầu
Mừng rỡ Trịnh Cơ xuất viện về
Thơ hoà quý hữu mặn mà ghê!
chao ôi cảm động lắm phải không anh Trịnh Cơ, đọc
lên nghe ấm lòng thi hữu!
Ước gì có một ngày đẹp trời, chúng ta cùng gặp
gỡ hàn huyên, cùng trao đổi văn thơ, cùng nâng ly
trà, cốc rượu giữa vườn hoa rực rỡ muôn màu tỏa
ngát hương
Vào trang bút trỗi ngời hoa nở
Mộng cảnh tình khai vẹn chữ thề
Chúng ta hãy chờ đợi ngày vui nhé! Biết đâu nếu đủ
duyên niềm mơ ước sẽ thành!
Xin chân thành cám ơn Anh Chị đã tặng 15 bài thơ thật
dễ thương, gói trọn tình thi hữu gắn bó bên nhau.
Tất cả Anh Chị bày tỏ nhiều cảm xúc qua từng câu,
từng chữ rất mượt mà, trên cả tuyệt vời đó Anh
Chị ơi!
Như Thu viết bài cảm nhận nầy có thể không đúng
theo ý của tác giả, xin Anh Chị thứ lỗi cho vì đã
viết theo chủ quan của mình.
Thương chúc đại gia đình chúng ta thật nhiều sức
khỏe và thân tâm thường lạc!