Thứ Hai, 7 tháng 9, 2015

BÓNG AI QUA THỀM - Tâm Thành và thi hữu



THƠ XƯỚNG HỌA BÓNG AI QUA THỀM
TÂM THÀNH- HỮU HẢO- THY LỆ TRANG- THỤC NGUYÊN- HOÀNG TỪ- NGỌC ẨN NHI HUYỀN- NHƯ THU-
PHƯƠNG HÀ- NS.


BÓNG AI QUA THỀM

Bóng ai thấp thoáng lướt qua thềm
Trăng rụng bên hè gió phẩy êm
Tịch mịch niềm yêu im ắng quá
Hoang vu nỗi nhớ xót xa thêm
Thương khi mái tóc đầu xanh mướt
Chạnh buổi đôi mi lệ ướt mềm
Kỷ niệm xa rồi còn vọng mãi
Tình như  cơn sóng vỗ đêm đêm

                         Tâm Thành



           BÊN NHAU

Vằng vặc trăng khuya rọi xuống thềm
Không gian tĩnh mịch gió lùa êm
Cùng người ý hợp buồn vơi bớt
Với bạn tâm thành thú lại thêm
Có dịp- vô tư chơi tới bến
Tùy khi- sảng khoái uống say mềm
Bên nhau tự tại bàn thi phú
Giấc ngủ ngon lành đến mỗi đêm.
                                  Hữu Hảo



 CHỚM THU...

 Chưa thấy lá khô rụng trước thềm
 Đã nghe gió lộng giữa trời êm
 Mây đan sắc tím vương sầu tới
 Cúc trổ hoa vàng gợi nhớ thêm
 Ánh nguyệt in sâu viền mắt biếc
 Sương thu đọng nhẹ cánh môi mềm
 Ngập ngừng ...em thử rờ lên má...
 Có nụ hôn nào trao nửa đêm?

 Thy Lệ Trang

           
TRĂN TRỞ

 Y vận Bóng Ai Qua Thềm của

                                    Tâm Thành


Ánh trăng chênh chếch rọi lên thềm
Mà ngỡ dáng người bước thật êm
Tiếng dế gọi tình rên rỉ mãi
Con tim lẻ bạn xót xa thêm
Ai làm tan tác cung đàn vỡ ?
Ai nỡ thờ ơ tấc dạ mềm ?
Để nhớ, để thương vầng Nguyệt ấy
Từng đêm trăn trở thức từng đêm

                             Thục Nguyên 


TÌNH THU

Ánh nguyệt mùa thu rọi xuống thềm
Tai nghe tiếng nhạc nhẹ êm đềm
Nhìn mây cuốn dạt buồn đâu dứt
Thấy lá rơi bay rũ rượi thêm
Đợi bạn không quên trà đậm đặc
Trông em gợi lại nước da mềm
Tình thơ gắn kết bên nhau mãi
Hẹn gặp trăng thanh chén rượu đêm

                    Hoàng Từ



NGẮM TRĂNG THU

Vẳng nghe tiếng dế rít bên thềm
Cánh nhạn lưng trời gọi  nhẹ êm
Ánh Nguyệt nghiêng mình soi nhớ lắm
Vầng Dương xế bóng gợi buồn thêm
Người đi Hạ mãn cành mai héo
Kẻ ở Thu phân dáng trúc mềm
Biết đến ngày nào !  "Châu Hợp Phố"
Tương phùng say đắm  ngắm trăng đêm.

                                      NANH 



BIẾT BAO GIỜ?

(Nhị Niêm)

Thơ thẩn chiều qua đợi trước thềm
Bâng khuâng thầm nhớ tiếng hò êm
Xót thương dĩ vãng không đành dứt
Gửi gắm hồn thơ vẫn rối thêm
Ước ao cùng bạn lên thuyền nhỏ
Mong mỏi chung vai tựa gối mềm
Chẳng biết bao giờ người trở lại?
Để rồi hai đứa ngắm sao đêm.

Như Thu


NÔN NAO

Cúc vàng vừa nở trước hiên thềm
Thu đến trong làn gió dịu êm
Lá rụng, sân vườn thơ mộng hẳn
Mây che, trời đất ảo huyền thêm
Áo len đan sẵn phòng đông lạnh
Men rượu ủ xong đợi nếp mềm
Xao xuyến chờ người quay trở lại
Chén mừng đối ẩm suốt thâu đêm

                      Phương Hà


CẢNH LẠ  

Hòang hôn buông xuống lướt bên thềm
Gió nhẹ lâng lâng thật dịu êm
Cuối hạ thảm xanh còn mướt tí
Đầu thu lá thắm chớm vàng thêm
Ta vừa dọn đến nơi vùng mới
Cây vội trồng ngay lối cỏ mềm
Chỉ có một điều vui thỏa thích
Trăng rằm huyền diệu sáng màn đêm !

                           NS


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét