Thứ Năm, 13 tháng 2, 2020

XUÂN QUẠNH QUẼ

THƠ XƯỚNG HỌA

Như Thị & Thi Hữu
Không có mô tả ảnh.
XUÂN QUẠNH QUẼ
Thơ thẩn cuối năm đứng lại ngồi
Ra vào quạnh quẽ một mình tôi
Giao thừa thắc thỏm mong người tới
Trừ tịch mơ mòng ngóng bạn chơi
Mi ướp ba mươi còn ứ đọng
Lệ dầm mồng một chực trào rơi
Hanh thông hờ hững - chờ chi nữa
Vá víu cho qua cái mảnh đời
Như Thị
BÀI HỌA
XUÂN VIỄN XỨ
Cuối năm khó đứng lại khôn ngồi,
Quạnh quẽ ra vào chỉ một tôi.
Thắc thỏm giao thừa mong pháo nổ,
Mơ màng trừ tịch ngóng trăng chơi.
Tối thui gió lộng vi vu thổi,
Lặng ngắt mưa buồn rả rít rơi.
Mù mịt quê hương xa diệu vợi,
Xứ người đón Tết hết toi đời !
Đỗ Chiêu Đức-Xuân 2020
VUI CUỐI ĐỜI
Tuổi hạc đón xuân, tựa cửa ngồi
Một mình ngẫm nghĩ cái thân tôi
Dịp may chẳng gíup nên cơ nghiệp
Vận rủi thôi đành bỏ cuộc chơi
Ngày luống thì thầm cùng gió thoảng
Đêm tàn thơ thẩn với sương rơi
Bạn bè tan tác nơi xa xứ
Chén rượu, vần thơ, vui cuối đời.
Thanh Trương
ĐÔI DÒNG TÂM SỰ
Ghế phó thường dân bảnh chọe ngồi
Thơ huynh ngẫm đọc, nhói hồn tôi !?
Phương này,...trừ tịch ngong người đến,
Chốn ấy,...giao thừa ngóng khách chơi.
Tương thức mãn thiên,..thân gắng gượng
Tri âm đắc kỷ,..bạn dần "rơi"
Đa mang lão giả thêm sầu tủi
Càng thọ càng thêm cực nỗi đời!?
10-2-2020-Nguyễn Huy Khôi
QUANH NĂM VẪN THẾ
Quanh năm,vẫn thế,lặng thinh ngồi
Tết đến quê người,lủi thủi tôi
Chẳng bạn,im lìm nhà cửa đóng
Không bè,lụ mụ bóng hình chơi
Xác buôn bán mệt,li bì ngủ
Hồn tính toan mềm,thõng thượt rơi
Cơm áo mắn may trời đãi ngộ
Trong cơn thảng thốt ủi an đời.
Lý Đức Quỳnh
ĐÊM GIAO THỪA
Bắc ghế ra hiên lặng lẽ ngồi
Rót ly trà nóng tự mời tôi
Bầu trời đen sẫm: sao không hiện
Nhạc lá im lìm: gió chẳng chơi
Tĩnh lặng...không gian chừng nín thở
Nặng nề...sương móc tưởng ngừng rơi
Chơ vơ mâm cúng chờ lên nến
Khấn nguyện gì đây, cuối cuộc đời ?!
Sông Thu
VÔ  ĐỀ
Tựa ghế đinh ninh dáng tượng ngồi
Bóng lòa trên vách chụp hình tôi !
Im lìm cửa Phật chuông thôi đổ
Vắng lặng đường làng khách bỏ chơi?
Trước sảnh nhạt nhòa mầu hoa lổ
Ngoài hiên sùi sụt tiếng mưa rơi !
Càn khôn lạnh lẽo đêm trừ tịch
Tất nhất buồn tênh xót cảnh đời !?
10-2-2020-Nguyễn Huy Khôi
CHỜ XUÂN ẤM ÁP
Xuân đứng ngoài hiên, sao lặng ngồi
Phải vì diện bích, ngẫm suy tôi
Trăm năm chắc hẳn chưa là hết
Trọn kiếp không đành chịu nghỉ chơi
Dẫu Tết bâng khuâng ngòi pháo kẹt
Hay nhà lãng đãng khói hương rơi
Thì rồi ngày tháng ra giêng sẽ
Ấm áp tương lai ấp ủ đời ...
Hawthorne  10 - 2 - 2020
CAO MỴ NHÂN
CHỈ LÀ QUÁN TRỌ
Niềm riêng trĩu nặng bóng ai ngồi
Lặng lẽ sau vườn chỉ có tôi
Cám cảnh dân nghèo nên dạ xót!
Trở về xứ lạnh chả người chơi
Nhìn cơn lũ xiết nghe lòng cuộn!
Nhớ buổi mưa tràn giấu lệ rơi!
Chợt hiểu nơi nầy như quán trọ
Sầu tư khép lại gửi cho đời.
Như Thu-10/02/2020
MÙA XUÂN CÔ ĐƠN
Đi đứng mỏi chân riết cũng ngồi
Vở tuồng múa hát chỉ thân tôi
Cả ngày mong đợi người thăm viếng
Đêm xuống buồn chờ kẻ tới chơi
Nước mắt chiều qua còn ướt sủng
Lệ sầu hiện tại sắp lăn rơi
Cây tàn  hiu quạnh đang dần héo
Cơ khổ cho ta một cảnh đời...!
Tạ Vương Kim
XUÂN XA QUÊ
Lửng thửng tới lui kiếm chỗ ngồi
Căn nhà yên tĩnh chỉ riêng tôi
Cháu con còn mãi lo cày cấy*
Chúng nó đâu hời để tới chơi !
Lẩn thẩn mong chờ ai gọi tới
Ơ hờ nhìn thấy tuyết rơi rơi
Quê hương mình đó giờ thăm thẳm
Góc biển chân mây nhớ suốt đời !
NS-CANADA
*làm việc
ĐỢI XUÂN
Đợi Xuân cả tháng chẳng yên ngồi
Lóng ngóng lờ ngờ quấn lấy tôi
Tạch tạch đùng đùng như đạn pháo
Ì sèo ầm ỉ tựa trò chơi
Ráng chiều giã biệt màn đêm xuống
Bóng tối mong chờ tiếng lá rơi
Gợi nhớ thương hoài giai điệu cũ
Lẻ loi quạnh quẽ nhất trên đời
HỒNG PHƯỢNG 
ĐÓN TẾT BUỒN
Đợi chờ năm mới tựa song ngồi,​
Tống cựu nghinh tân một bóng tôi.​
Trừ tịch tối đen sao lẩn trốn,​
Tân niên rực rỡ pháo đùa chơi.​
Trên hương án, khói hương đang tỏa,​
Sau hậu viên, sương muối vẫn rơi.​
Quạnh quẽ mình ta buồn đón tết,​
Nguyện xin khỏe mạnh nốt phần đời.​
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.​
Fab. 10/2020
VƯỜN  KHUYA
Thanh vắng vườn khuya, ghế lạnh ngồi
Hồn đêm huyền ảo vấn vương tôi.
Lào xào cây lá cành sương đọng
Trong vắt đáy hồ ánh nguyệt chơi.
Dưới đất ngậm ngùi trùng dế khóc
Bên hè êm ái cánh đào rơi.
Se se mái tóc tuổi già nhắc
Lữ thứ buồn tênh đã nửa đời!
Mailoc-02-10-2020
XUÂN THA HƯƠNG
“Bát Vỹ Đồng Âm”
Thơ Đường xướng họa đứng, đi, ngồi...
Quẩn lại quanh qua chỉ có tôi
Pháo nổ giao thừa không kẻ tới
Mưa bay trừ tịch chẳng ai chơi
Cô đơn đất khách, người thân đợi
Quạnh quẽ quê người, mắt lệ rơi
Bỏ xứ nông tang làng xóm mới
Tha hương Hải Ngoại mảnh tình đời... (!)
Mai Xuân Thanh-Ngày 10/02/2020
XUÂN TÂM SỰ
Thân già chỉ thích thảnh thơi ngồi
Nảo muốn quấy rầy đến với tôi
Cũng chẳng mong chờ Xuân tới viếng
Và không trông đợi Tết về chơi
Giao thừa chả nhẽ nhìn sương tỏa
Trừ tịch đâu đành ngó tuyết rơi
Đã thế ,dù sao ngày tháng lụn
Thì xin khấn nguyện tốt cho đời
songquang
XUÂN KHÁT VỌNG
Xuân đến xuân đi, cảnh đứng ngồi..!
Xuân còn khát vọng ở lòng tôi
Xuân tràn suối mộng yêu hoa nở
Xuân nhớ vườn thơ mến bạn chơi
Xuân tỏa bình minh ngời cuộc sống
Xuân khai chính nghĩa thắm duyên đời
Xuân chào đất mẹ hòa chân lý
Xuân trải công bằng chẳng đánh rơi..!
Đức Hạnh - 1202 2020
HÃY CÙNG NGỒI
Đầu năm mời bạn hãy cùng ngồi
Chia sẻ đôi điều với bọn tôi
Canh Tý bệnh tràn không nhậu nhẹt
Tân Xuân dịch trải chẳng ăn chơi
Quê Cha đủ chuyện người sầu thảm
Đất Mẹ trăm điều kẻ lệ rơi
Anh kiệt! Xin tìm đường giúp nước
Đừng theo kẻ ác tiếng lưu đời...
Phương Hoa - Feb 11th 2020
TẾT BUỒN XA XỨ
Đọc Xuôi:
Buồn Xuân đón Tết thẩn thơ ngồi,
Viễn xứ đêm sầu tôi với tôi !
Thương thảm gió đầy cây lá rũ,
Xuyến xao nhà lạnh tuyết mưa rơi !
Hương quê nhớ khổ đau vùi phận,
Thế sự thêm hờn trôi nổi đời !
Vương vấn não phiền thân khách lữ…
Phương xa đón Tết chẳng gì chơi ? !
Đọc Ngược:
Chơi gì ? chẳng Tết… đón xa phương !
Lữ khách thân phiền não vấn vương.
Đời nổi trôi hờn thêm sự thế,
Phận vùi đau khổ nhớ quê hương !
Rơi mưa tuyết lạnh nhà xao xuyến,
Rũ lá cây đầy gió thảm thương !
Tôi với tôi sầu đêm xứ viễn…
Ngồi thơ thẩn Tết đón Xuân buồn !
Liêu Xuyên
CHỜ CON Ở NHÀ GIÀ
Mong con đợi cháu đứng rồi ngồi
Quanh quẩn phòng chờ chỉ mỗi tôi
Đã hẹn Tất niên là chúng tới
Đà toan Nguyên Đán rước về chơi
Chỉ lo xa lộ đường chưa dọn
Lại ngại trời chiều tuyết mãi rơi
Chả lẽ không ai còn nhớ nữa ?
Tường bên...chiếc lá cảm thương đời!
Thanh Hoà
LÃO HẤP RỒI
Hễ đứng mình ta chẳng có ngồi
Ta là ai thế chẳng là tôi
Khi ăn lặng lẽ không chân nhảy
Lúc ngủ im lìm chẳng mắt chơi
Con cháu thường xuyên đùa tí tởn
Xóm làng thân mến nỏ buông rơi
Lạc quan thấy thuốc khuyên tin tưởng
Một tiếng cười thôi cũng đẹp đời .
Trần Như Tùng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét