Thứ Năm, 30 tháng 5, 2019

VÓ NGỰA THỜI GIAN - Đức Hạnh cùng thi hữu



VÓ NGỰA THỜI GIAN
"Áp cú"
Vó ngựa thời gian trỗi nẻo đường
Đường đi bão nổi lắm tai ương *
Ương mầm** rõ giống hoa hồng nở
Nở nụ vui nhà suối mộng vương
Vương vấn nàng thơ lòng cảm động
Động thương đất Mẹ cảnh buông tuồng
Tuồng khơi sáng tỏ thuyền mơ bến…
Bến đổ dòng đời vọng cố hương.
Đức Hạnh
25 05 2019
* tai ương:  danh từ
** ương mầm: động từ
BÀI HỌA

CÙNG ANH THƯỞNG NGOẠN
Cùng Anh thưởng ngoạn những con đường
Đường trỗi bông hồng mộng chẳng ương
Ương tứ hòa lưu tình mãi nhớ
Nhớ hồn xướng họa nghĩa hằng vương
Vương về đất Mẹ ngời hoa mộng
Mộng nở mùa xuân thắm những tuồng
Tuồng cảnh chân thành vui hạnh phúc
Phúc nhà sáng tỏ đẹp làng hương…
Hồng Xuyến
25 05 2019
ĐẸP QUÁ NÀNG XUÂN
Đáo Họa
Đẹp quá! Nàng thơ trổ những đường
Đường vào đất Mẹ thỏa mầm ương
Ương dòng nghĩa khí đời mơ mộng
Mộng ngõ sơn hà cảnh vấn vương
Vương cánh thi đàn vui vạn hướng
Hướng ra tứ hải rạng vai tuồng
Tuồng ơi! thả tứ hòa âm hưởng
Hưởng vọng xuân cười tỏa sắc hương!
Đức Hạnh
26 05 2019
THỎA NGUYỆN XUÂN !
Mãi nhớ Tình quê, nhớ vạn đường
Nhớ nàng thiếu nữ mộng Tình ương
Ương mầm trổ nụ Tình yêu mến
Mến bạn khơi Tình cảnh vấn vương
Vương nghĩa Tình thơ hoài ước mộng
Mộng Tình suối nhạc chẳng luông tuồng
Tuồng vui thắm nở Tình trăng nước
Nước tỏ…vươn Tình thỏa nguyện xuân!
Thành Kha
25 05 2019

VẤN VƯƠNG MỘT THUỞ
Chữ hạnh luôn gìn tránh ẩm ương
Ương hoa nụ trải khắp trên đường
Đường ngơ ngẩn đợi êm chiều hướng
Hướng thẩn thơ vờn đậm sắc hương
Hương ấm lời trao dòng thệ tưởng
Tưởng duyên mộng cháy nghĩa im tường
Tường nay vẫy bút mơ màng gượng
Gượng bóng lưu hình để mãi vương
Trần Hằng Nga
25 05 2019
NHỚ NGHỮNG VÒNG QUAY
Đáo Họa
Thơ nàng thắm nở đẹp nào ương
Ương cánh mùa xuân tỏa vạn đường
Đường vẫn huy hoàng vui vạn hướng
Hướng còn sáng tỏ trỗi niềm hương
Hương làng đất Mẹ hằng mơ mộng
Mộng cảnh bình minh sẽ tỏ tường
Tường tận vòng quay nào cứ tưởng
Tưởng tình nở nụ mãi nồng vương !
Đức Hạnh
28 05 2019

KHÚC THỜI LY
Thời ly đến vội phải lên đường
Đường vãn hơi chiều lắm dở ương
Ương những giống hoa vừa hé nở
Nở vòm cây cảnh mới đành vương
Vương màu cúc đỏ mi chờm động
Động ánh hồng nhung mắt tỏ tường
Tường lãm thuyền trăng vờ hỏi bến
Bến chờ dáng toả điệu trầm hương.
Mai Thắng
190526

NGƯỠNG VỌNG

Đáo Họa
Rạng rỡ dòng sông tỏ vạn đường
Đường về đất Mẹ lẽ nào ương
Ương tình thắm nghĩa hòa sông mộng
Mộng cảnh tươi nguồn trỗi cánh vương
Vương nhớ chào trăng lòng mãi tưởng
Tưởng trao đến Cuội nghĩa luôn tường
Tường vi đã nở ngời âm hưởng
Hưởng vọng nàng thơ với cố hương.
Đức Hạnh
28 05 2019

TƯỞNG VỌNG
Nhạc trỗi tình ca khắp nẻo đường
Hoa cười mộng trổ cánh lòng ương
Ương mầm nghĩa khí tâm hồn vượng
Vượng cảnh sơn hà chính nghĩa vương
Vương nhớ trăng ngàn chao ngõ mộng
Mộng say chú Cuội diễn vai tuồng
Tuồng đồ kệch cỡm nghèo tư tưởng
Tưởng vọng quê nhà nở sắc hương !?
Hạnh Trương
27 05 2019
MỘNG CẢNH…
Nàng xuân thả tứ vọng muôn đường
Đường cảnh chan hòa đóa ngọc ương
Ương cánh hoàng mai đời mãi vọng
Vọng tình quý hữu nghĩa hoài vương
Vương lòng hớn hở ngời hoa mộng
Mộng nẻo chân thành thắm những tuồng
Tuồng đã khơi nguồn vui vạn hướng
Hướng còn sáng tỏ đẹp làng hương…
Xuân Hồng
28 05 2019

TÌNH THƠ
Tự Họa
Tình thi xướng họa mở con đường
Đường 
trổ chân Tình suối nhạc vương
Vương 
nhớ nàng thơ Tình cảm vọng
Vọng 
về đất Mẹ nghĩa Tình ương
Ương Tình 
quý hữu ngời sông mộng
Mộng 
biển Tình yêu thắm những tuồng
Tuồng cảnh Tình vui hòa 
mọi hướng
Hướng đời sáng tỏ đẹp Tình hương.
Đức Hạnh
30 05 2019

Thứ Hai, 27 tháng 5, 2019

GIẤC NGỦ ĐÊM HÈ - Sông Thu và thi hữu




GIẤC NGỦ ĐÊM HÈ - Sông Thu


Họa: Đỗ Chiêu Đức, Thái Huy, Cao Mỵ Nhân, Đặng Xuân Linh, Thanh Hòa, Mai Lộc, Cao Linh Tử, Mai Xuân thanh, Song Quang, Thanh Trương, Cao Bồi Già, Trần Như Tùng, Lý Đức Quỳnh, Phượng Hồng, Thiên Hậu, Liêu Xuyên, Lạc Thủy Đỗ Quý Bái, Minh Thúy,  Trịnh Cơ


GIẤC NGỦ ĐÊM HÈ
(Bát vĩ đồng âm)

Bứt rứt canh dài, ngủ chẳng say
Chập chờn ngắt quãng tựa ban ngày
Mồ hôi rịn rịn đòi lau mãi
Rôm sảy tăn tăn bắt gãi hoài
Xoay trở tứ tung, thân nhức oải
Duỗi co liên tục, khớp đau nhoài
Trọn đêm lục đục lăn qua lại
Sáng, mắt trõm lờ mặt dại ngây

Sông Thu
( Hè 2019 )

Bài Họa:

GIẤC NGỦ ĐÊM HÈ
( Bát vĩ đồng âm )

Đêm dài bức rức giấc khôn say,
Ngắt quảng trở trăn tựa ngủ ngày !
Rít chịt đôi chân co dũi mãi,
Cay xè cặp mắt dụi lau hoài.
Xoay qua trở lại lưng đau oải,
Vươn tới co lui khớp nhức nhoài.
"Triển chuyển" Kinh Thi nằm nhớ lại,
Sáng ra mặt mũi trõm lơ ... ngây !

Đỗ Chiêu Đức


GIẤC NGỦ ĐÊM HÈ

Tháng này nóng nực ngủ khôn say
Chưa sáng là mong sớm hết ngày
Muốn mát cho nên cầm quạt mãi
Cần êm đâu được lộn lăn hoài
Khiến lưng đã nhức thôi càng oải
Làm gối đang đau cũng khó nhoài
Rõ khổ sao đây bù lại sức lại
Hầu mai tới sở bớt ngây ngây!

Thái Huy,21/5/2019


THƠ HÈ TẶNG SÔNG THU

Chúc SÔNG THU trọn giấc mơ say
Mộng tự đầu đêm tới cuối ngày
Bỏ hết bâng khuâng lo nắng miết
Quên sầu lãng đãng nhớ mưa hoài
Mình ên xua đuổi vầng trăng khuyết
Bút lẻ thập thò nét chữ nhoài
Nghe lửa càn khôn hun mỏi mệt
Nồng nàn hơi nóng phả hồn ngây...

     Hawthorne  21 - 5 - 2019
CAO MỴ NHÂN




MÙA HÈ

Nóng nực vào hè khó ngủ say
Sáng ra hực nóng, suốt trong ngày.
Mặt đầu rích rích khăn chùi mãi
Môi miệng khô rang nước uống hoài.
Tìm bóng mát ngồi cho thoải mái
Kiếm nơi nghỉ khoẻ trở trăn nhoài
Tới lui mỏi mệt nào yên toại
Phải chịu tiết thời tặng bức ngây.

Đặng Xuân Linh


THIẾU NGỦ VÌ NÓNG

Chập chờn giấc ngủ chả còn say
Cố dỗ,nào xong,thức sáng ngày
Nóng bỏng nơi nằm xoay thế mãi
Dại tê cột sống trở mình hoài
Mề đay lợn cợn, lòng lo ngại
Rôm sảy lan man xác mệt nhoài
Mất giấc,làn da nom thấy tái
Tinh thần bất ổn, dáng như ngây

Thanh Hoà


CHỚM  HẠ
(bát vĩ đồng âm)

Chập chờn chớm hạ  giấc còn say
Áo lạnh đêm đêm khoác mỗi ngày.
Da diết tình quê quyên khắc khoải
Mênh mang đất khách dạ u hoài.
Cổ vai nhưng nhức khó khăn ngoái
Cột sống tê tê chẳng dễ nhoài.
Bàn Phật sáng nhang nhìn nến chảy
Hương trà ấm áp cõi lòng ngây!

Mailoc
5-20-19


GIẤC HÈ

Bây giờ giấc ngủ dễ gì say
Nước cốt nhàu ta uống mỗi ngày
Nhạc Vũ Thành An thao thức mãi
Thi Vườn Thơ Thẩn họa thêm hoài
Thường xuyên bóp huyệt đêm trừ oải
Bặt cả trèo cây sáng mệt nhoài
Một cái quạt mo mời gió lại
Nóng hè khó quật ngả chùm ngây.

Cao Linh Tử
  22/5/2019



OI NỒNG NÓNG NỰC

Lừ đừ khó ngủ rượu chưa say !
Bực bội lơ cơm đói cả ngày
Nhễ nhại mồ hôi lau mặt mãi
Dật dờ nước đẫm ướt lưng hoài
Oi nồng xoay trở than tê mỏi
Nực nội loay hoay thở mệt nhoài
Lạnh nhạt chồng con luôn gắt gỏng
Đêm dài thức trắng vẻ khờ ngây !

Mai Xuân Thanh
Ngày 21/05/2019


ĐÊM HÈ KHÓ NGỦ

Tính nhờ men rượu,ngủ cho say
Nhưng nóng như thiêu tựa giữa ngày
Nhớp nhúa mồ hôi tuồng mới chạy
Lờ đờ đôi mắt hệt đang ngây
Lăn qua đụng vách nghe thân oải
Lật lại co chân thấy mệt nhoài
Đêm hạ,tàn canh trăn trở mãi
Mong trời mau sáng kẻo rên hoài

Songquang
 20190521


MỘNG ĐÊM HÈ

Mộng mị đêm hè, chẳng ngủ say
Phòng đơn gối chiếc tự bao ngày
Nhớ thời sum họp, lòng ray rứt
Thương bạn tri âm, dạ cảm hoài
Bầy trẻ trưởng thành, thôi bứt rứt
Tuổi già an phận, bớt nhè nhoài
Giao lưu chút đỉnh cùng thi hữu
Xướng họa đôi vần, bớt tẻ ngây

Thanh Trương


ĐÊM HÈ
(Bát Vĩ Đồng Âm)

Giấc ngủ đêm hè nửa tỉnh …say
Nồng oi nung nấu đã bao ngày
Mèo hoang trên mái kêu gào mãi
Chó mực ngoài sân gắt gỏng hoài
Nát vụn canh trường , hồn bải hoải
Chênh chao  mộng ảo, xác nhừ nhoài
Tiếng gà hàng xóm la oai oái
Phờ phạc thân già, trí ngật …ngây…

CAO BỒI GIÀ
  22-05-2019


ĐÊM NAY

Vào mộng dài dài ngủ quá say
Bơi trong hỉ sự của bao ngày.
Chuyện trò rôm rả đong đưa mãi
Tếu táo hân hoan rúc rích hoài.
Cho dấu việc làm gây trí oải
Cùng là nhiệt bốc khiến thân nhoài.
Lửa hè có cháy thì cho cháy
Tỉnh lại bàng hoàng ngây,cứ ngây .

Trần Như Tùng


ĐÊM KHÓ NGỦ

Đêm vùi gối điệp mộng chờ say
Mắt ráo hoe trơ ám ảnh ngày
Có được chi mô cuồng trí mãi
Mà răng lạ rứa rối tâm hoài
Con tim máu nghẹn thường đau ứ
Cái xác xương khô đã mệt nhoài
Cơm áo gạo tiền ai nấy mặc
Bao đồng thiên hạ,thiệt là ngây !

Lý Đức Quỳnh


KHÓ NGỦ QUÁ!

Nóng nực lâu nay, nỏ ngủ say
Ngáp dài ngáp ngắn suốt đêm ngày
Chưa mưa vẫn bức nên sài nảy
Còn nắng như nung cứ ngứa hoài
Thời tiết chông chênh làm bải hoải
Châu thân nhức mỏi bị tê nhoài
Muốn tìm giấc ngủ sao mà khó
Bức xức tâm hồn đến ngất ngây !

                   Phượng Hồng




THAO THỨC

Tuổi già giấc ngủ chẳng còn say
Thao thức canh thâu cứ tưởng ngày
Đầu óc bần thần người bải hoải
Tâm hồn bức rức dạ u hoài
Lăn qua trở lại lòng ngần ngại
Thức dậy trông ra mắt mệt nhoài
Mơ ước làm sao mình trẻ mãi
Tìm về mộng đẹp tuổi thơ ngây !

                       Thiên Hậu


THỨC TRẮNG ĐÊM HÈ
( Bát vĩ đồng âm )

Đêm Hè giấc ngủ khó mà say,
Vì nóng triền miên suốt tối ngày.
Bực bội bồn chồn trăn trở mãi,
Nhói đau bức rức lộn lăn hoài.
Lớp mồ hôi rịn lau thêm oải,
Lớp sảy rôm hành gãi mệt nhoài.
Nghe tiếng trẻ thơ kêu lải nhải…
Tay phành phạch quạt mắt như ngây !

Liêu Xuyên


THÁNG BẨY MƯA NGÂU

Tháng bẩy làm sao ngủ được say ?
Vợ  chồng Ngâu khóc suốt đêm ngày ...
Màn trời ấm áp chờ chờ mãI ,
Chiếu đất âm u chán chán hoài .
Chức Nữ bờ nam ngồi uể oai...
Ngưu Lang bến bắc muốn nằm nhoài ...
Sông Ngân lấp lánh muôn sao sáng
Đôi lứa ngóng nhau mặt ngất ngây

Lạc Thủy Đỗ Quý Bái


MÙA NÓNG

Trông chờ ngọn gió bớt người say
Nắng gắt như điên đã chục ngày
Phẩy quạt lau mày nhiều buổi mãi
Dang tay rửa mặt lắm giờ hoài
Ăn kem muốn được tìm an thoải
Uống đá mong sao giảm mệt nhoài
Nóng nảy thường hay la quát oái
Đôi lần má đỏ ửng bừng ngây

Minh Thuý
5/22/2019


TIẾNG NẤC ĐÊM HÈ

Đêm Hè nóng nực giấc không say
Lăn lộn dọc ngang tựa ngủ ngày
Có đúng trần gian là khổ ải ?
Thì ra cuộc sống vốn u hoài
Tay chân gân cốt thường băng hoại
Trí óc tim gan đã mệt nhoài
Chợt nhớ tình xưa đầy luyến ái
Êm đềm trong nước mắt thơ ngây…

       Paris, 26/05/2019
TRỊNH CƠ



Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2019

VIẾT VỀ ANH THỤC NGUYÊN - Thy Lệ Trang




VIẾT VỀ ANH THỤC NGUYÊN


Dân học trường Tây lại thích Đường

Ngược đời nên phải chịu tai ương-TLT 


Những nhà làm thơ tài tử trong nhóm chúng tôi đến với  thơ Đường bằng nhiều cách khác nhau.Có người yêu văn thơ từ nhỏ, dưới mái trường trung học đã nghe thày cô giảng dạy và say mê những bài Đường luật của bà Huyện Thanh Quan- Hồ Xuân Hương-Hàn Mặc Tử....nên đã tìm hiểu, học hỏi và trở thành cây bút tài hoa .Có người được anh chị và bạn bè đi trước hướng dẫn mà thành.Có người bước vào thơ Đường khi tuổi đã xế chiều, xem thơ Đường như một người bạn để tâm tình, để nhắc nhở và để cùng  nhau chống lại căn bệnh quái ác Alzheimer.

Riêng với  anh Thục Nguyên thì không nằm trong những trường hợp này.Anh tình cờ đến với thơ Đường rất sớm .Cậu học trò Nguyễn Trí Thức đang học lớp mười một chương trình Pháp-người không biết nhiều về văn chương VN -khi đọc những bài mời họa trên nhật báo Buổi Sáng  đã cảm thấy thích thú... đã mày mò học hỏi, họa lại và đã thành công .Tôi được biết điều này qua sự giới thiệu của anh Trịnh Cơ, người bạn học chung trường với anh TN.

 Vào khoảng cuối năm 2012, tôi thường gửi thơ xướng họa của nhóm Hoàng Gia cho các anh ở vòng  ngoài như Một thời, Trịnh Cơ...Qua anh T Cơ mà tôi và anh TN quen nhau Anh Thục Nguyên thỉnh thoảng trao đổi email  với tôi, lời lẽ rất bình dị, chân tình. Anh thú thật  sau hơn năm mươi năm mới làm lại thơ Đường nên anh rất mê say, nhất là lần đầu tiên anh họa những bài thơ tình cảm mượt mà của tôi và các ACE trong nhóm.Một hôm, anh T Cơ đột ngột nhắn tin: TLT đừng gửi thơ mời họa cho T Nguyên nữa, để chàng lo thi Quốc tịch.Theo lời anh T C- anh Thục Nguyên gặp nhiều thất bại trong cuộc đời nên rất bi quan , nếu lần thi này thi rớt sẽ làm anh chán nản và yếm thế hơn .Tôi nghe lời.Nhưng chỉ được vài hôm , anh TN đã nhớ thơ và Email hỏi thăm nhiều lần.Cuối cùng anh TC cũng chìu theo " thôi biết đâu thơ sẽ làm chàng yêu đời  mà thi đậu".Một thời gian sau, vì bận  giang hồ qua MỸ vài tháng  nên anh TC đã nhờ tôi chuyển thơ họa của anh TN cho cả nhóm và thay anh chỉnh lỗi chính tả giùm anh TN.Thì ra nhà thơ học trường Tây này giỏi thơ Đường luật nhưng tiếng Việt lại thường sai lỗi ngã,hỏi.Chính tả tôi không hoàn hảo lắm nhưng những từ khó có thể hỏi Sông Thu nên tôi nhận lời.

Năm 2015, anh TN rời Virginia và chuyển đến Boston - thủ đô của tiểu bang Massachusetts.Nơi anh  ở  cách nhà tôi một tiếng rưỡi lái xe.Tôi có đến thăm vợ chồng anh .Trong dịp ghé thăm này tôi được anh chia sẻ về những kỷ niệm thuở mới bắt đầu làm thơ Đường .Đôi mắt anh lim dim, thả hồn về nơi xa xăm và giọng nói đầy xúc cảm "- Chẳng hiểu tại sao hồn thơ lúc đó tuôn ra lai láng...không thể nào  ngưng được.Nhiều khi đang chạy xe ngoài đường , phải dừng xe lấy giấy bút ra ghi lại một ý tưởng vừa bất chợt hiện đến, một câu thơ vừa được  hình thành trong đầu" Anh cũng cho biết có hai kỷ niệm mà không bao giờ quên.Vào năm 1960 , ba anh làm ăn thất bại nên gia đình trở nên nghèo túng, anh phải vừa đi học, vừa đi làm .Cảm buồn cho thân phận mình anh đã viết bài thơ đăng trên báo Buổi Sáng. 


TẤT NIÊN TỰ TRÀO

Chao ôi! thấm thoát hết năm Heo

Nghĩ đến thằng tôi thật chán phèo

Áo rách lại hoàn manh áo rách

Thân nghèo cũng vẫn cái thân nghèo

Sông lầy bởi thế bao lần lội?

Núi thẳm vì đâu mấy lượt leo?

Phải nợ duyên gì cho đáng kiếp...

Mồ cha !...Cái khó cứ đeo theo !

NGUYỄN TRÍ THỨC

17-1-60 


       Bài thơ đăng báo chưa được bao lâu, một cô bạn gái học chung lớp  đã tìm đến gửi anh một phong thư.Trong phong thư là số bạc 45oo đồng.Đó là một số tiền lớn thời bấy giờ.Anh cảm thấy rất tủi thẹn.Dù biết cô bạn gái  có cảm tình sâu đậm với  mình nhưng anh nhất định không nhận.Và cũng vì mặc cảm chênh lệch giàu nghèo nên dù anh rất qúy mến cô, anh vẫn trốn tránh  tìm quên.Kỷ niệm  thứ hai là khi anh lấy bút hiệu MICHILAN nhiều nam thi nhân rất ngưỡng mộ.Họ tưởng anh là con gái nên khi xướng họa đã có những lời ỡm ờ , trêu ghẹo như muốn hẹn hò, muốn làm quen.Có người đến tòa soạn mong gặp "giai nhân" .Thấy nhiều người tìm kiếm quá, ông chủ nhiệm phải lên tiếng nhắc nhở.Cuối cùng anh phải ra mặt cho mọi người biết anh là trang nam tử.

     Hầu hết trong thơ anh Thục Nguyên đầy ắp nỗi buồn- nỗi buồn của người đánh mất ước mơ một thời tuổi trẻ-nỗi buồn của cuộc hôn nhân nửa chừng gãy đổ- nỗi buồn của thân phận , của quê hương .Nếu như anh   xót xa vì những bất hạnh dồn dập trong cuộc đời  đã làm thơ anh cay cú tức giận thì lạ thay đối với người vợ bỏ đi, anh chỉ nhắc lại với những lời trách rất nhẹ nhàng .



ĐẮNG CAY

Có lần tớ cũng "dứt đường tơ"

Cải tạo vài năm, bậu chẳng chờ

Lặng lẽ xuôi dòng, thuyền tách bến

Âm thầm dứt áo, bóng xa bờ

Ngày về thắt dạ, đầy chua xót

Đêm đến chạnh lòng, hết ước mơ !

Đã thế thì thôi đành chịu thế

Đắng cay vẫn đọng đến bây giờ

Thục Nguyên 

Cho đến bây giờ... anh vẫn không quên những ngày tháng đen tối nhất trong cuộc đời.Gà trống nuôi một bầy con sáu đứa.Sống ở vùng kinh tế mới không nổi , anh phải dắt con trở về SG .Để mưu sinh, anh phải làm tất cả những công việc cho dù thấp kém nhất : làm thuê, vác mướn ở chợ Cầu Ông Lãnh, chạy xe ba gác...

Điều luôn dằn vặt trái tim anh là không phải bất tài hay làm biếng mà vì số phận nghiệt ngả  luôn trút xuống đời anh bằng những trận cuồng phong tàn bạo nhất.Tuy nhiên dù trong giông bão cuộc đời anh vẫn có những niềm vui.Chị Lan - người thiếu nữ hiền lành chất phác đã bước vào đời anh, chia sẻ những khốn khổ nhọc nhằn.Kề vai anh chung sức nuôi sáu đứa con riêng của anh, một đứa con chung của hai người và thêm hai đứa con nuôi từ tấm bé.Gia cảnh anh chị không giàu nhưng đầy lòng bác ái, thấy tình cảnh hai đứa trẻ bị bỏ rơi quá tội nghiệp nên đã dang tay cứu vớt.Đó là một nghĩa cử cao đẹp của con người có tâm hồn Bồ Tát.Niềm vui tinh thần của anh  là thơ Đường- điều  mà anh không bao giờ nghĩ tới là có ngày sẽ tiếp tục  xướng họa trở lại.Vậy mà   nơi xứ người anh TN đã gặp lại ước mơ thuở học trò của mình vào tuổi đời 74.Anh say mê làm thơ, chăm chú gõ từng chữ với chiếc cell phôn bé tí của mình gửi đến các thi hữu.Có nhiều bài trường thiên dài chín mười đoạn nhưng anh vẫn kiên nhẫn cong lưng ngồi gõ từng đêm. Như thế đủ cho chúng ta biết anh yêu  thơ đến chừng nào. Nhờ vậy qua thơ, chúng ta biết được tâm sự  của anh.
  

TRÁI ĐẮNG

Gần hết cuộc đời, tay vẫn trắng

Bạn bè thăm hỏi đành im lặng

Phải đâu biếng nhác, chẳng ưa mưa

Mà rất siêng năng, nào ngại nắng ?

Số phận xem ra thật hẩm hiu

Niềm vui chờ mãi càng xa vắng

Hẳn là định mệnh đã an bài ?

Kết quả làm sao không chát đắng ?

Thục Nguyên


Ngoài những biệt danh Michilan, Thục Nguyên,  anh Nguyễn Trí Thức còn có thêm biệt danh Tú Rách khi viết về những chuyện thời sự nóng bỏng. 


XIN ĐỪNG CƯỚP NỮA...

Tiền đã không còn chỗ chứa rồi

Xin đừng cướp nữa các ngài ơi

Chủ nhân đói khổ ôm đầu khóc

Đầy tớ no nê toét miệng cười

Sáng dạo Thái Lan cùng mỹ nữ

Chiều về Hà Nội với hoa khôi

Bạc tiêu như nước đâu cần biết

Dân chúng lầm than gọi thấu trời !

Tú Rách 


Đầu năm 2018, anh TN có ý định gác bút, không làm thơ nữa.Tôi và các bạn trong nhóm đã lên tiếng phản đối lấy lý do là nếu không làm thơ anh sẽ chóng quên và sức khỏe sé kém đi .Anh cũng có làm thêm vài lần nhưng vẫn không thay đổi ý định.That 's enough.Với anh như thế là đủ lắm rồi.Bây giờ ...với lứa tuổi tám mươi mốt ,tinh thần  anh vẫn sáng suốt,vẫn nhẹ nhàng nhắc đến chuyện xưa và  vui vì dù gặp nhiều phong ba anh vẫn giữ tâm hồn trong sạch như thuở nào.
  

CHÂN DUNG TỰ HỌA

Đứng trước gương soi, thật chẳng ngờ

Mặt còn tươi tắn, mắt chưa mờ

Nhìn qua bờ mép râu thưa thớt

Ngó lại mái đầu tóc bạc phơ

Chẳng thích bon chen, mang tiếng dại

Không màng hơn thiệt, chịu danh khờ

Nhưng ta hãnh diện về ta lắm

Nhìn khắp châu thân chẳng vết nhơ

Thục Nguyên
  

Dù không còn làm thơ, tôi biết anh TN vẫn theo dõi hàng ngày trên email nhóm xướng họa thơ Đường.Và tôi biết chắc chắc rằng trong trái tim anh, anh đã dành sẵn cho Đường Thi một chỗ thật trang nghiêm và trân trọng nhất.

Thy Lệ Trang