Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2018

TRỞ LẠI NON BỒNG

THƠ XƯỚNG HỌA
Lý Đức Quỳnh & Thi Hữu
TRỞ LẠI NON BỒNG
Trở lại non bồng,biệt mấy sương
Trời mây tụ tán nhịp nghê thường
Trăng nằm lõa thể ngoài cung nguyệt
Hoa đứng trần thân giữa mảnh vườn
Sực tỉnh hồn yêu thời điện ngọc
Bừng say cánh mộng giấc thiên đường
Vui mùa vũ trụ ngời quang ảnh
Phối ngẫu ta bà tuổi dậy hương.
Lý Đức Quỳnh
BÀI HỌA
THOẢNG HƯƠNG MÙA CŨ
Xuân thả hoa tàn ướp đẫm sương
Nâng niu đôi cánh cảm vô thường
Mây bay  lã lướt chen màn liễu
Gió thổi tung tăng lượn lá vườn
Nẻo vắng âu sầu tràn choáng ngõ
Bờ xưa héo hắt đổ giăng đường
Ngập ngừng lối mộng say mùa cũ
Bám cửa lưu đày tựa thoảng hương
Minh Thuý-Tháng 3-2018
ĐÂY CẢNH CHIA PHÔI
Giã biệt người, tôi  lại gió sương
Giận hờn luôn mãi...chuyện thông thường
Nhớ ngày xưa đó bên con phố
Quên chuyện cũ kia cạnh góc vườn
Đã hết lần rồi, lời ngọt mật
Đâu còn khi tới, giọng ngào đường
Hoàng hôn vừa xuống trời sang tối
Hoa lá  chợt buồn... hết vị hương !
Paris 22/03/2018-TRỊNH CƠ
KHÚC NGHÊ THƯỜNG
Đã mấy mùa qua gội tuyết sương
Mừng sao nghe lại khúc nghê thường
Hoa Tiên huyền ảo trần gian bướm
Cung Quảng lung linh thượng giới vườn
Nhung vũ lả lơi choàng thoáng mộng
Thiên thanh quyến rũ lạc mê đường
Cảm ơn Người đã lưu trần thế
Giá trị Huyền Tông mãi ngát hương.
Phan Tự Trí
ĐƠN LẺ
Âm thầm lặng lẽ dưới màn sương.
Cảm thấy cô đơn đến lạ thường.
Ánh nguyệt mượt mà trùm dáng liễu.
Ngà cau lấm tấm rắc khu vườn.
Còn đâu anh núp giàn thiên lý
Đổi lại em len khóm hải đường..
Nhẹ khép riềm mi mơ bóng cũ...
Quanh mình hoa dậy ngát mùi hương
Trần Lệ Khánh 22-3-2018
NGẨN NGƠ...
Ô kìa tiên nữ dưới màn sương!
Lộng lẫy xiêm y múa lạ thường
Trầm bổng lời ca luôn ngọt tiếng
Thướt tha mảnh lụa quá xinh vườn
Cảnh mang hồn lịm làm mê chốn
Nhạc tấu lòng say ngỡ lạc đường
Ngưỡng mộ dâng tràn yêu vũ khúc
Quanh mình như thể đượm nồng hương.
Như Thu
DẠO KHÚC LIÊU TRAI
Đêm vắng trăng mờ lãng đãng sương
Thư sinh xuất hiện cuối con đường
Áo bay phơ phất theo cơn gió
Chân bước xăm xăm tới khoảng vườn
Tim lại người xưa thời tuổi mộng
Mơ về kỷ niệm đóa quỳnh hương
Dịu dàng thiếu nữ ra nghênh đón
Xiêm áo, dung nhan đẹp lạ thường ...
Sông Thu
VÃN TUYẾT
Lên đỉnh Palos ngắm tuyết sương
Mới hay thiên hạ cõi vô thường
Xuân chưa thật muốn xa đầu phố
Hạ đã như đang đợi cuối vườn
Mầu cũng phai dần nơi bán đảo
Thơ còn đọng mãi chốn cung đường
Tình ơi, xin chớ vô quên lãng
Hoa nở thịnh khai sắc khói hương...
Hawthorne. Mar- 22 - 2018-CAO MỴ NHÂN
TRỞ LẠI TRẦN GIAN
Đêm qua bỗng thấy lướt trong sương
Lạc đến hoa viên cảnh lạ thường
Chất ngất ưu đàm (*) thơm khắp chốn
Khoan thai địch tử (**) nhã trong vườn
Bàn mây Phật Tổ ngồi khai pháp
Góc núi Tiên Ông lợp thảo đường
Tiếng sấm ngoài trời làm tỉnh giấc
Còn nghe giấc mộng đọng dư hương.
Thủy Lâm Synh-Mar. 22, 2018
(*) loài hoa 3000 năm nở một lần, theo điển tích.
(**) một loại sáo bằng ống tre, nhạc cụ cổ.
TRỞ LẠI VƯỜN XƯA
Về đây xóm cũ mịt mờ sương,
Ngõ vắng buồn tênh vẻ khác thường.
Lạnh lẽo đèn đêm ru trước cổng,
Nỉ non tiếng dế khóc trong vườn.
Trăng khuya run rẩy vin cành liễu,
Lữ khách bâng khuâng lạc nẽo đường.
Đâu tá người xưa sầu vạn cổ,
Ngạt ngào thiên lý nhớ nhung hương.
Mailoc
CA KHÚC BỒNG LAI
Trăng thanh dạo gót dưới màn sương
Vương vấn tiễn nhau một đoạn đường
Cuối hạ ve ca vang khắp ngõ
Đầu thu lá rụng rắc đầy vườn
Ngỡ ngàng với cảnh đào khoe sắc
Chộn rộn cùng tình cúc tỏa hương
Lúa trổ đòng đòng lòng rạo rực
In sâu kỷ niệm của đời thường
Tú Rớt Trần Đình Thư
TRẦN AI DÀY DẠN
Trần ai dày dạn tóc pha sương,
Sinh tử giờ coi cũng thấy thường.
Sáng ngắm mây trôi bên góc núi,
Chiều xem hoa nở phía sau vườn.
Danh tranh đoạt lợi gieo mầm hoạ,
Thiền định tu tâm tạo chính đường !
Nước nhược non bồng dường trước mặt…
Trời yên tĩnh lặng gió đưa hương !
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
VỀ THĂM QUÊ CŨ
Về thăm quê củ sáng mờ sương
Cũng tưởng mọi khi ,chả khác thường
Ngày trước,phà đưa ngồi bến đợi
Bây giờ , cầu bắt dựa bên đường
Cửa nhà san sát không bờ ruộng
Quán xá lao xao chẳng mảnh vườn
Cô gái năm xưa,đâu có thấy ?
Chỉ còn phảng phất chút dư hương !
Songquang-3/22/18
TIỀN KIẾP
Thẫn thờ, lạc bước giữa trời sương
Tà áo ai bay đẹp lạ thường
Một ánh trăng vàng treo cạnh núi
Muôn vầng sao sáng tỏa quanh vườn
Ngày xưa Lưu Nguyễn yêu Tiên Nữ
Thuở trước chàng Từ gặp Giáng Hương
Có phải tình ta từ kiếp đó
Nên nay hội ngộ ở ven đường?
Thy Lệ Trang
VÔ THƯỜNG
Gió thả tay đùa giỡn giọt sương
Nhìn sâu mới thẩm điệu vô thường
Mây còn nhảy nhót lòe cung nguyệt
Nước đã vần xoay bủa cạnh đường
Những tưởng phù sa chuồi phía ruộng
Đâu dè cát bụi tử trong vườn
Về..đi..cũng chỉ tầm tia chớp
Dẫu chết hoa ngào ngạt tỏa hương
Như Thị
ĐĂNG TỪ NGUỒN email:lydacquynh@gmail.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét