Thứ Hai, 11 tháng 9, 2017

TIẾNG YÊU - MongLien Lynn Phan cùng thi hữu



TIẾNG YÊU

(Nđt)
Gió vẫn hồn nhiên cả cuộc đời
Trăng sầu phủ kín tận ngàn khơi
Đường xưa bỏ lại nên chiều dỗi
Phố cũ về theo để cạn lời 
Cũng cảnh thu tàn mưa ngập lối
Cho ngày nắng đổ lệ tràn môi
Lòng nay đã khép tình thôi đợi
Trả hết buồn vui lẫn gọi mời 
MongLien Lynn Phan 
Aug 23/2017

HỌA:

SAY TRĂNG
(Thtkt)
SAY trăng cợt gió trải hương đời 
ĐẮM đuối thuyền tình vượt biển khơi
NÀNG Nguyệt lả lơi vời cánh mộng
THU vàng thong thả hát muôn lời
ĐANG cùng chú Cuội chơi tiên cảnh
VẪY tận vườn Đào hái nụ môi
GỌI cả em yêu hôn đỏ mặt
XÔN XAO SUỐI NGỌC ĐÃ CHÀO MỜI
Đức Hạnh



VUI CÙNG THƠ
 
(Thtkt)
GIÓ đến ru đưa giấc mộng đời
TRĂNG lên tròn trịa cảnh hồng khơi
ĐỒNG âm vọng vẳng cùng muôn ý
ĐIỆU thỏa ngân vang hợp tấc lời
TÌNH sắc son lòng xây đóa mộng
THU đầm ấm dạ nở hoa môi
ĐỢI tri kỷ ngộ vui họa xướng
THI PHÚ TƯƠNG GIAO NGHĨA CỬ MỜI .
Tuan Nguyen


CẢM TÁC TIẾNG YÊU
Gió trải hồn thơ yêu một đời
Trăng thu vằng vặc sáng ngàn khơi
 Đường vắng lỗi thề em giận dỗi
 Phố nhỏ tịch liêu lỡ đôi lời
Cũng biết thu mưa giăng mỏi lối
 Cho hồn tê tái nhợt bờ môi
 Lòng vẫn nhủ lòng thôi chẳng đợi
 Trả những luyến lưu đã gọi mời
 Hạnh Nguyễn
 
 
TIẾNG YÊU
 
( y đề, y vận, nđt)
Giờ đây gió cuộn trải canh đời
Thoảng ánh trăng tàn dẫn mạch khơi
Dạ khổ tình xưa còn cứ dỗi
Lòng đau ái cũ lại im lời 
Tương sầu Hạ trở giăng đầy lối
Giọt tủi Thu về lấp mãn môi
Để mãi bao ngày trông tiếng đợi
Buồn thương những buổi ngóng câu mời.
Lê Ngọc Kiên


TÌNH YÊU

 (Nđt )
Tình yêu gắn chặt ở trong đời
Nghĩa ái ân nồng tựa biển khơi
Mãi trọn câu thề không đổi ý
Hoài ghi chữ nguyện chẳng thay lời
Ngày nao cảm động thơm lừng má
Thuở nọ vơi đầy ướt đẫm môi
Cố giữ tình ta càng cẩn trọng
Dù cho kẻ nọ vẫn khêu mời
 Tanthuong Vo
 
 
VÌ THƯƠNG

(Nđ bát láy)
Vì thương lặng lẽ đứng trong đời
Nỗi nhớ âm thầm nhận biển khơi
Ngớ ngẩn ngày nao còn tại dỗi
Vòng vo buổi ấy lại thêm lời
Đường xưa lạnh lẽo mưa tràn lối
Nẻo cũ eo sèo lệ thấm môi
Đã thấy mà sao mòn mỏi đợi
Tình đang nhạt nhẽo cố kêu mời
Mỹ Châu Nguyên

 
CÓ ĐÂU MỜI!?
(Nđt)
Buồn sao mệt mỏi suốt bên đời,
Quạnh quẽ bao lần ngóng biển khơi!
Khắc khoải vì do chàng cạn lẽ...,
Thờ ơ bởi tại thiếp khan lời...!?
Đâu ngờ bão dậy sương mờ lối,
Chẳng ngỡ mi nhoà lệ đắng môi!?
Héo rũ duyên tình chi phải đợi,
Nồng ân trả lại có đâu mời!!!???
 Dư Âm

 
TIẾNG THU
 
Chiều Thu ảm đạm xót xa đời
Dõi mắt mong thuyền tận biển khơi
Phút tiễn chàng đi buồn giận dỗi
Ngày đưa thiếp ở nghẹn không lời
Hồ xưa liễu rụng rơi vàng lối
Dốc nhỏ em chờ lệ đẫm môi
Héo rũ từng Xuân mòn mỏi đợi...
Thờ ơ mặc lũ bướm ong mời
Cư Nguyễn
 

SỐNG TỐT
 
(y vận Nđt)
Vất vả cầu mong giữa chợ đời
Biển yên trời lặng mãi ngàn khơi
Tình thương đối xử sao hờn dỗi !
Nghĩa cử đề cao sợ thấm lời !
Cuộc sống đâu cần ai mở lối 
Đời nay lắm kẻ nịnh mềm môi !
Ta bà cõi ngắn chi trông đợi
Sống khoẻ ,tâm thành chư Phật mời !
Duy Dũng Pham


KHÉP LẠI 
Đã biết tình duyên nửa cuộc đời
Khó mà lường được cảnh trùng khơi 
Tình xưa vụn vỡ loang mầu tối
Nghĩa ấy tàn hoang phải nặng lời
Giả thiết tình ai còn giữ được 
Chắc rằng lửa ái đẫm bờ môi 
Dù cho ngũ tuần duyên còn thắm
Khép nhạc tình ca khỏi vẫy mời …
Trần Huỳnh
 
 
TIẾNG YÊU
 
(Y đề, nđt, nhị giao cổ )
Bài ca rộn rã tiếng yêu đời 
Đắm giữa thu vàng cảnh gợi khơi 
Đã hẹn câu thề chung bước nhỏ
Hòa riêng mộng ảo vẫn mong lời
Tình trong mắt gửi niềm mơ ngập...
Để nỗi thương tràn cạnh khóe môi
Mãi ngọt ngào say mùa lá đổ 
Vần thơ dịu khẽ ước ao mời…
Dai Tran

  
CHỮ YÊU

Tình yêu mâu thuẩn nhất trên đời
Những buổi chia lìa lại muốn khơi
Cứ mỗi lần xa thường giận dỗi
Rồi khi gặp lại cũng quên lời
Từ nay xa cách đành hai lối
Đến lúc trùng phùng lại mỗi nơi
Chẳng phải duyên tình xin chớ đợi
Buồn vui cam chịu chẳng ai mời
 Nguyễn Tuấn
 
 
VƯƠNG SẦU...

Vẫn gánh oằn vai cả một đời
Bao ngày sóng dập giữa trùng khơi
Phần theo hướng ngược nên nhiều lỗi
Phận gởi chiều nghiêng nỗi lắm lời
Ngõ nhỏ âm thầm trơn trợt lối
Thân gầy quạnh quẽ tủi hờn môi
Sầu vương tích tụ đau lòng đợi
Gọi mãi người không trả tiếng mời...
Hoang Vu
 
 
MƠ TƯỞNG THẦM YÊU 

 Ngàn lần tưởng nhớ vẫn yêu đời
Vạn lúc thương thầm trải khắp nơi
 Mộng đã không thành nhưng muốn đợi
Mơ về kỷ niệm mãi đầy vơi
Ngày qua nắng đổ mong tình hỡi
 Tháng lại mưa dầm chẳng thấy người
Dạ xót đêm buồn xao xuyến gợi
Lòng đau cảm nghĩ chuyện đương thời ... !.
Phuong Hoai Nam

 
SẦU THƯƠNG
(Nđt)
Trăng vàng vắt vẻo sợi tình đời
Gió gửi ngàn yêu chẳng dám khơi
Ngõ hẻm đìu hiu không thấy lối
Đường xa quạnh quẽ vẳng một lời
Vay vài mộng tưởng lòng vời vợi
Trả mấy khung tình lệ đắng môi
Có phải duyên thầm xin hãy đợi
Sầu thương giữ kín đợi câu mời...
Hoàng Long

 
NGƯỜI ĐÃ XA
Cứ ngỡ cùng ai thoả mộng đời
Vui cùng biển rộng ngắm trùng khơi
Xa rời thế sự câu hờn dỗi
Kết mãi tình duyên bởi vạn lời
Lặng lẽ Xuân về hoa trải lối
Âm thầm Hạ đến đẫm bờ môi
Người xưa lẫn tránh không chờ đợi
Một thuở vàng son lãng tiếng mời...
Xê Ty

 
TÒNG TENG
 (Nđt)
Tòng teng ngọc nữ điểm trang đời
Vợt nỗi u sầu lả lướt khơi
Cảnh thắm mơ màng thêu một chữ
Tình êm khấp khởi dệt đôi lời
Vài câu chảnh quậy chừng cay mũi
Những nụ hôn đầu chắc bỏng môi
Khách ngỏ duyên cầu em ưỡn ẹo
Thành ra lại ế chửa ai mời
 Manh Tien Nguyen

 
ĐÓN THƠ MỜI!
 
Tình yêu đẹp nhất ở trên đời 
Bế cản tang bồng mạch giếng khơi 
Đủ nắng chân trời hoa dẫn lối 
Nhuần mưa cuộc sống viết nên lời 
Vầng trăng điểm xuyến soi nguồn cội 
Ánh đạo tô bồi rực cánh môi 
Lạc phím chùng dây buồn khắc khoải 
Vừng ơi! Mở cửa đón thơ mời.
Tri Tâm

 
THƠ CHUNG VUI
(Nđt)
Đường thi dõi tiếp một trang đời
Nhắn gửi chung hòa ngõ mộng khơi
Gợi đỗi bình thơ màng ngát khởi
Tràn cơi họa phú ngỏ thơm lời
Trao tình mãn nguyện hoa cài lối
Trổ nghĩa tương phùng nụ khép môi
Ngõ ái phù du trào biển đợi
Hồng loan viễn cảnh vấn vương mời
 Dinh Quang Dương

 
TIẾNG LÒNG !

Chờ mong bến đợi suốt canh đời
Vẫn nhớ thuyền về chốn biển khơi
Ngõ vắng đường xưa người giận dỗi
Vườn hoang phố cũ kẻ khôn lời
Bao sầu nắng hạ mưa tràn lối
Những tủi mây vàng ướt lệ môi
Đã khép lòng rồi đâu nghĩ đợi
Vui buồn trả hết khỏi kêu mời ...
Thanh Trân
 

DÒNG TÂM SỰ

Nắng ấm tình quê rạng nẽo đời
Mưa buồn tận ngõ đến ngoài khơi
Tình kia đã mấy khi hờn dỗi
Nghĩa nọ mến yêu mới ngỏ lời
Những buổi đi về mây phủ lối
Ra vào cười nói đẹp làn môi
Thời gian xa cách lòng trông đợi
Sao vẫn lặng im chẳng tiếng mời
 Phi Anh
 
 
VỘI VÀNG CHI

Mây bay theo gió bốn phương trời
Sóng vẫn xô bờ giữa chốn khơi
Biển nổi phong ba khi giận dỗi
Người hay cười nói lúc yêu đời
Đông về mưa đổ sầu giăng lối
Xuân đến em cười nụ ngập môi
Mới giữa mùa thu xin hãy đợi
Vội vàng chi lắm hỡi ai ơi...!
Nguyễn Văn Mười
 

YÊU THẦM
 
(Nđt.)
Yêu rồi mãi nguyện sống chung đời 
Để tiếng tơ lòng trỗi nhạc khơi 
Nhớ buổi lìa xa thường giận dỗi 
Thương ngày gặp gỡ muốn trao lời 
Tình say rộ nở hoa vàng lối 
Nghĩa đẹp lan đầy sắc đỏ môi 
Khắc khoải âm thầm luôn vẫn đợi 
Ngàn năm hạnh phúc vẫy chào mời..! 
Phong Tran
 
 
TÌNH BIỂN
 
Ngàn xa vẫn mộng thắm yêu đời
Sóng vỗ ru bờ điệu biển khơi...
Dẫu phải đau buồn luôn thắm hẹn 
Dù bao khó nhọc vẫn thơm lời .
Tâm hồn trẻ đẹp nồng hương sắc
Ý tưởng giao hòa dịu mắt môi .
Trả mộng thuyền đi tìm bến đỗ 
Lòng thêm nguyện giữ ước ao mời !
Hai Dang
 

1- TIẾNG THƯƠNG !

Biển- bờ muôn thuở vẫn chung đời
Cho dẫu xa nhau vạn dặm khơi.
Biển vẫn gửi bờ tình ấm áp,
Nụ hôn nồng thắm đủ thay lời.
Tháng ngày vẫn thế không ngơi nghỉ
Sáng tối không ngừng, chẳng hở môi.
Biển mãi trào dâng con sóng cuộn
Bờ nằm yên đó, cứ như mời...
\

2- TIẾNG LÒNG.
Mây gió bên nhau cả cuộc đời,
Tình như kề cận chẳng xa khơi...
Tháng ngày vẫn thế hai thân quyện...
Vi vút cùng nhau chẳng hết lời.
Còn sống giờ nào còn quấn quít,
Chết thì hai đứa cũng chung môi...
Tình mà như thế đời đâu dễ ?
Những tiếng lòng thương mãi gọi mời...
Hương Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét