Thứ Tư, 2 tháng 8, 2017

VÃN KHỨ ...Bichyen Bich Hoa Nguyen cùng thi hữu



VÃN KHỨ ...
Trăng chàng gửi bán lẫn vần thơ
Mặc Tử người xưa đã khuất mờ
Cảm - Mộng Cầm, vương dòng nghĩa ái
Thương - Kiều Thúc , lỡ mộng đường tơ
Tình duyên vỡ rạn đành dang dở
Lửa sắc hằn sâu chạnh thẫn thờ
Tích cũ mà nghe chừng tủi dạ
Thân nằm cổ mộ hóa hồn trơ.
Bichyen Bich Hoa Nguyen – Giang Hoa
27.07.2017
 

HỌA:

TÌNH YÊU VĨNH HẰNG

Cuối đoạn đường đời vẫn nở thơ
Con tim đượm thắm ủ sương mờ
Sóng lòng rộn rã hòa trăng nước
Vườn mộng âm thầm tỏa ánh tơ
Mặc Tử niềm tin đầy nhiệt huyết
Mộng Cầm lứa mến chẳng ơ thờ
Tình yêu bất tử ngời sông ái
Cánh điệp vĩnh hằng đẹp giấc mơ.
Đức Hạnh
 
VÃN KHỨ ...
Dám bán trăng trời lẫn cả thơ
Giờ Người vãn thế ngóng xa mờ
Dâng đời tứ tuyệt tròn niềm ái
Biếu thế tình thi vẹn khối tơ
Duyên nỏ … đặng tình cam bỏ dở
Nghiệp thanh… giữ nghĩa đành tôn thờ
“ …Cầm ca” với họa nan y đọa
Tan nát hồn Hàn đau đáu trơ
 Duc Au

TRĂNG HÀN
Rũ bỏ thân mình bán nguyệt thơ ,
Tình lang thuở ấy mãi không mờ !
Vấn - Mộng Cầm cho lòng đổ vỡ,
Vương - Kiều Thúc để dạ vò tơ !
Thuyền yêu Vĩ Dạ thương còn dở ,
Bến đợi tào khang tủi ngẫn ngờ !
Chuyện của ngày xưa sao vẫn nhớ ,
Trăng Hàn Mạc Tử sáng trời mơ !
 Tuấn Tôn

VÃN KHỨ
Trăng người đuổi bắt đã vào thơ
Lý Bạch ngày xưa chẳng khuất mờ
Phạm Nãi - Tây Thi cùng cứu nước
Vua Chu - Bao Tự đứt đường tơ
Tình duyên kim cổ truyền lưu mãi
Nghĩa nặng xưa nay vẫn trọng thờ
Chuyện cũ luôn còn lưu sử sách
Núi sông tồn tại vẫn trơ trơ .
Vũ Sĩ Lâm
 
 
XÓT THƯƠNG
Thật tiếc cho chàng sỹ tử thơ
Nan y bệnh ác đã che mờ
Thân tàn héo hắt như đời liễu
Phận rũ âu sầu bởi kiếp tơ
Bạn hữu rời xa lòng mỏi mệt
Hồng nhan bỏ mặc dạ ơ thờ
Chiều tà gởi gắm nơi hoang dã
Biệt cõi dương trần mộ đá trơ
Dinh Ninh Nguyen

TƯỞNG NIỆM
Nghĩa khí anh hùng chất ngút thơ
Núi non sáng tỏa chẳng khi mờ
Trai yêu tổ quốc thanh bình giữ
Gái trọn duyên tình thắm đượm tơ
Đất nước ghi lòng gương lịch sử
Trần gian tạc dạ để tôn thờ
Tự do độc lập dân mong muốn
Bão táp ngàn trùng vẫn đứng trơ.
Hà Xuân Thạch  

GÁNH THƠ
Vĩ Dạ em về quẩy gánh thơ
Chiều thu bóng liễu ghẹo trăng mờ
Thương còn sửa soạn buông mành ái
Mạc đã mơ màng thả áng tơ
Ác bệnh tình ai đành lỡ dở
Hài duyên nghĩa bạn há ơ thờ
Giang đầu bến cũ buồn tư lự
Cổ mộ sương lùa hoá trẽn trơ
 Nguyen Manh Tien

HỒN PHIÊU
Dạo bán trăng vàng gửi tặng thơ
Hồn phiêu Mặc Tử chẵng phai mờ
Đau tình vỡ- Mộng ghi lòng nhớ
Xót phận Kiều- chia nửa đoạn tơ
Gảy gánh duyên tình gieo phận lỡ
Lìa nhau vạn thuở mấy ai chờ
Ngày sau khá dễ bao người nỡ
Cổ mộ bên đời... những đá trơ...
Vôtinh

VÃN KHỨ
Trăng vàng gửi bán lẫn áng thơ
Cố nhân Mạc Tử đã xa mờ
Thương _ Ngưu Chức vướng dòng tình ái
Cảm _ Thúc Kiều vương chẳng kết tơ
Khúc hát sai lời nghe thấy dở
Cung đàn lỗi nhịp cũng ơ thờ
Ngồi nghe tích cũ lòng sầu nhớ
Thiên cổ bây giờ đã mộng trơ...
Thanh Tran

NGÕ MỘNG
Ngõ mộng mơ màng thả ý thơ
Nhìn trăng nũng nịu ngắm mây mờ
Tình lang rũ bỏ đau lòng thiếp
Nghĩa trúc xa rời khổ dạ tơ
Lặng lẽ đành cay buồn ngơ ngẩn
Trầm ngâm phải đắng dỗi bơ thờ
Lìa đôi nghĩa ái không còn nợ
Đứt đoạn duyên tình dõi cảnh trơ
 Nguyễn Chiến

NGƠ !
Mai vàng trổ nụ chờ ươm thơ
Hờ hững yêu thương với ẩn mờ
Tâm ái hồn mơ nó bỡ ngỡ
Dạ chân tính thật nàng đan tơ
Dẫu đau vẫn lặng, không than thở
Nay đắng xin đành chớ thẫn thờ
Nỗi nhớ trong lòng mặc cách trở
Ngẩn ngơ buốt lạnh trái tim trơ
Bảo Như

NỖI NIỀM
Trăng còn bán trọn gửi thuyền thơ
Nguyệt lẫn vào mây chốn lão khờ
Mạc Tử mơ màng đang cõi mộng
Nương Cầm thổn thức tủi đường tơ
Vì đâu ước nguyện đành dang dở
Cũng tại thề trao mới thẫn thờ
Bỏ những niềm đau buồn bởi lỡ
Bây giờ hóa mộ thấy hồn trơ
Diệu Hương

VIẾNG MỘ HÀN MẶC TỬ
Cổ mộ anh nằm giữa áng thơ
Bao người khắc họa chẳng phai mờ
Thương Cầm cảm lụy do sầu ái
Nhớ Mặc đau buồn vẫn nhả tơ
Nặng chữ ân tình nên trắc trở
Vì duyên nghĩa trọn mới ơ hờ
Vần thơ bất tử nằm trong dạ
Đến tận bây giờ cũng tưởng mơ
Nguyễn Tuấn  

TRĂNG VÀ THƠ
Môt ánh Trăng thanh lẫn với thơ
Mang hình lạnh lẽo cõi xa mờ
Tình duyên trắc trớ bên đời mảnh
Mộng ảo vần xoay giữa ngó tơ
Hỡi Mộng Cầm nàng ơi có biết
Rằng Hàn Mặc Tử lặng tôn thờ
Là trăng, vọng tưởng, hay thơ ấy
Chỉ có bia lòng mãi mãi trơ
duyluannguyen

VÔ ĐỀ
Người chỉ bán trăng giữ lại thơ
Hồn vương cành liễu dưới sương mờ
Trái tim vẫn đập đau đường ái
Vầng nguyệt còn soi tủi mối tơ
Một khối tương tư đành lỡ dở
Vài bồ thi tứ phải nằm trơ
Ai đem phổ nhạc thiên tình sử
Cho kẻ yêu nhau hồn thẫn thờ..!!
 N Đ Sơn

NHUỘM HỒN THƠ
Xương mòn dưới mộ nhuộm hồn thơ
Mạc Tử người ơi bóng đã mờ
Bia đá còn ghi tình luyến ái
Chữ vàng vẫn giữ trọn vần tơ
Vần thơ vẫn thắm nào đâu dở
Ý tứ còn tươi đã phải thờ
Lũ dế bên tường khua não ruột
Đau lòng vĩnh biệt dạ sầu trơ.
Trần Quỳ

NIỀM ĐAU HÀN MẶC TỬ
 Bán cả trăng vàng lẫn túi thơ 
Niềm đau Mặc Tử bóng xa mờ
Thương hồn chẳng phải vì duyên ái
Tủi phận còn do bởi ngõ tơ
Ngọn trúc còn đây mầu lỡ dở
Dòng Hương vẫn đó sắc bơ thờ
Ngôn từ ắt hẳn nương đầy dạ
Thể phách khôn chừng nhạn vẫn trơ.
Vàng Xuân

HÀN MẶC TỬ .
Cả đời gắn bó với dòng thơ
Phận số bi thương phải mệnh mờ
Đứt đoạn thi đường * đang xuân thắm
Nửa chừng bệnh án ** biệt tình tơ
Nhân gian mến mộ hằng sâu nhớ
Hồn liễu yêu đương vẫn trọng thờ
MẶC TỬ hoài xa còn tiếng vọng
Bao lời sâu thẩm mãi nguyên trơ .
* con đường thơ ca
**bị bệnh hiểm nghèo

Tuan Nguyen

NGUYỆT HÀN
  (Khoán Thủ Thi)AI. Thấu tâm tình Vỹ Dạ thơ !
MUA. Trời Nguyệt lạnh phủ máy mờ !!
TRĂNG. Nằm sòng soãi vin cành liễu !
TÔI. Đúng mơ màng níu sợi tơ !
BÁN. Chẳng ai mua lòng rối rắm.!!!
TRĂNG. Nào kẻ bán dạ ơ thờ !!!
CHO. Ông Hoàng Mộng Cầm nhung nhớ !!!
MẶC. TỬ ...Linh hồn ...Bia đá trơ !!! 
TBĐ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét