Thứ Hai, 7 tháng 8, 2017

NỖI LÒNG QUÂN TỬ...! / CUỘC LỮ - Trần Lệ Khánh và Lý Đức Quỳnh họa thơ Thy Lệ Trang




NỖI LÒNG QUÂN TỬ...!
                  (Lộc lư ngũ bộ.)

Chợt gặp thuyền quyên thả bước đường.
Trái tim mở khóa dệt tơ vương...
Dòng đời việc thế chia muôn ngả.
Ý nghĩ lòng ta hướng một phương!
Quán nước muốn mời trang thục nữ.
Độc hành nghỉ bước khách can trường.
Phải duyên tương ngộ cho ao ước.
Khúc Phụng Cầu Hòang cậy đảm đương.

Lâng lâng hồn quyện ngát dư hương.
Chợt gặp thuyền quyên thả bước đường.
Mơ lúc ngọc châu về hợp phố.
Mộng khi quân tử gặp tân nương...
Sắt son gắn kết từ xuân trẻ.
Hạnh phúc chung hòa tới tóc sương.
Má tựa vai kề bao thắm thiết.
Se tơ nguyệt lão tặng duyên trường.

Man mác chiều dâng lạt bóng dương
Chim về tổ ấm lẽ thông thường.
Mắt nhìn cây gạo hoa bừng nở.
Chợt gặp thuyền quyên thả bước đường.
Êm ả cung tơ thêu mộng ước.
Mơ màng sáo ngọc dệt yêu thương.
Dòng sông khói sóng dần lan tỏa.
Lấp lánh Hằng nga đã chiếu gương.

Chia xa...tim buốt tựa đông trường...
Cất bước trên đường nhuốm gió sương.
Nửa mảnh trăng soi thân lẻ bóng.
Nửa vầng nguyệt đọng quán đơn buồn.
Duyên mong lá thắm buông dòng biếc
Chợt gặp thuyền quyên thả bước đường.
Tư lự dặm dài chân lữ thứ.
Quên trời bấc lạnh thấm vào xương.!

Hữu ý?Vô tình? cách bến tương!
Để lòng quân tử dậy niềm thương.
Trách luồng gió buốt luồn tê dạ
Cho áng mây sầu phủ tối gương.
Gặp gỡ làm chi trong một thoáng?
Âm thầm nuối tiếc trải ngàn phương.
Có còn cơ hội về nơi ấy..?
Chợt gặp thuyền quyên thả bước đường./.


       Trần Lệ Khánh--6-8-2017



CUỘC LỮ
(Thể lộc lư.)

Cuộc lữ lông bông chẳng ngõ đường
Tơ vò chỉ rối mộng hoài vương
Tình mơ hạnh ngộ về muôn nẻo
Nghĩa ước tao phùng tới viễn phương
Trả nhớ trăng sao ngoài cõi lặng
Tìm nguôi  lửa đóm giữa đêm trường
Thôi lòng rượt đuổi ê chề bóng
Trọn sống nơi này hiện hữu đương

Dông dài tự thuở gió cời hương
Cuộc lữ lông bông chẳng ngõ đường
Ảo ảnh say sưa bờ quảng nguyệt
Liêu hồn đuối đắm sóng tình nương
Lao xao một thoáng đưa người mộng
Rún rẩy bao niềm tiễn gót sương
Trả lại rong rêu miền lặng vắng
Đời côi lủi thủi bóng miên trường

Vẫn thế,sinh tồn phía hướng dương
Nhen nguồn lửa sống giữa vô thường
Chân đời lảo đảo thôi mây gió
Cuộc lữ lông bông chẳng ngõ đường
Chất liệu sầu đau làm hạnh phúc
Nguồn yêu não lụy hóa tình thương
Sông dài sóng nước theo dòng chảy
Rọi bóng soi hình rõ thấy gương

Dù chưa hỷ lạc vị xuân trường
Bớt đọa thân dầm mãi lạnh sương
Lắng xuống khi lòng đau đớn khổ
Trườn qua lúc dạ chán chê buồn
Con tằm thuận thảo còn tơ lụa
Cuộc lữ lông bông chẳng ngõ đường
Giữa chốn trần lao đời vấp ngả
Ai chờ mộ địa trắng vùi xương

Buổi ấy chia dòng xót bến Tương
Ân tình gió dạt lệ ngùi thương
Từ ly nẻo ái không lành phận
Cách biệt khung tình đã vỡ gương
Cũng lúc sâu lòng soi ảo giác
Thêm lần tỉnh trí thấy chân phương
Thuyền trôi cõi vọng đâu bờ bến
Cuộc lữ lông bông chẳng ngõ đường



Lý Đức Quỳnh



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét