Thứ Hai, 14 tháng 8, 2017

NGƯỜI ĐI – Lưu Xuân Cảnh cùng thi hữu



Không có văn bản thay thế tự động nào.




NGƯỜI ĐI
Người đi để lại nhớ thương nhiều
Rã mộng xuân tàn cảnh tịch liêu
Đổ nắng hằng mong tìm đủ kiểu
Rơi mưa vẫn ngóng đợi muôn chiều

Xa đây thử hỏi còn chung điệu
Cách đó chờ xem có khác điều
Trắc trở là do trời định liệu
Thì thôi khổ hạnh phải đành liều.
Lưu Xuân Cảnh
07.08.2017

HOẠ:

XUÂN CẢNH
(Ctkt)
X uân nở hoa yêu nhớ thật nhiều
U ng dung cánh mộng chẳng cô liêu
 n tình tươi thắm ngời âm điệu
N ghĩa bạn thân thương rực bóng chiều
C ảm cảnh trăng vàng say lắm kiểu
Ả nh đời mộng thắm nói bao điều
N on sông sáng tỏ tâm không thiếu
H ội thảo công minh chẳng dám liều…!
Đức Hạnh

GIẬN DỖI
Nỡ vội chia xa dẫu... luyến nhiều
Phong tình rủ kín chốn... cô liêu
Đành hanh nũng nịu hờn... trăm kiểu
Cộc lốc khô khan chẳng... biết chiều
Tất thảy thờ ơ thêm... lỗi điệu
Niềm riêng muốn tỏ khó... bao điều
Làm trai sáng suốt mà... tiên liệu
Nhận lỗi là xong cứ... phải liều.
Quang Khai Pham

Đáp hoạ cùng quý hữu:

GIỮ NGHĨA 
Kết bạn trên phây chửa biết nhiều
Trao tình gửi ý tựa đồng liêu
Thơ anh thể hiện lòng muôn kiểu
Hoạ tớ bày ra dạ vạn chiều
Dụng chữ vuông tròn không lạc điệu
Dùng câu cẩn trọng chẳng sai điều
Nhà ai nấy ở thân lo liệu
Giữ nghĩa dài lâu có dám liều.
Lưu Xuân Cảnh
 
Đáp họa:

TÌNH THƠ

Không cần phải biết thật là nhiều
Kết bạn giao hòa đỡ quạnh liêu
Ý tứ chân tình không đổi kiểu
Cung đàn đồng cảm dẫu về chiều
Vườn thi mở cửa khơi âm điệu
Qúy hữu trải lòng nói bao điều
Mọi việc trên đời sao đủ hiểu!!!
Đàn anh đại lượng chớ chê liều...
Đức Hạnh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét