Thứ Hai, 28 tháng 8, 2017

MÒN KỶ NIỆM – Bụi Thời Gian cùng thi hữu

   
Translate message
Turn off for: Vietnamese
Trong hình ảnh có thể có: hoa, thực vật, thiên nhiên, ngoài trời và nước




MÒN KỶ NIỆM
Kỷ niệm không còn hỡi dấu yêu
Ngồi đây bỗng nhớ lại bao chiều 
Mây sầu đổ bóng thềm loang vặn
Mộng trở nghiêng làn bãi nắng xiêu
Thuở nọ say tình chao giữa sóng
Giờ đây nhạt nghĩa cuốn theo triều
Nghe đời trống trải canh phiền muộn
Để ái ân tàn vội lãng phiêu ./.
Bụi Thời Gian
LCT 22.08.2017


HỌA:


MỘT NIỀM VUI

Sao mà than thỉ vậy anh yêu
Có khóc thời gian cũng xế chiều!
Hãy cứ yêu đời tình chẳng ngã
Và luôn trải mộng nghĩa nào xiêu
Hằng Nga thỏa thuận vui trăng nước
Chú Cuội xướng ca tỏa sóng triều
Nhân thế cớ gì hay ảo não…
Cho đời trầm cảm cảnh liêu phiêu!
Đức Hạnh
22.08.2017


Đáp Họa:

GÓC TÌNH XƯA 
Góc nhỏ năm nào những hẹn yêu
Giờ đây lá đổ rụng muôn chiều
Hiên buồn nhện phủ mành tơ rối
Ngõ lạnh trăng lùa mảnh lá xiêu
Buổi thẫn thờ nghe sầu cuộn sóng
Ngày tơ tưởng nhớ mộng leo triều
Đêm vùi giấc ngủ hồn đơn lạnh
Quạnh quẽ sương tràn thả lối phiêu ./.
Bụi Thời Gian
LCT 22082017
 

Đáp Họa:

GÓC VƯỜN XƯA!
Góc vườn hò hẹn trổ hoa yêu
Kỷ niệm ngày xưa tỏa nắng chiều
Xướng họa vui chơi tình chẳng cổi !
Giao hòa kết bạn nghĩa nào xiêu
Thuyền yêu thả mộng say non nước
Suối nhạc giao duyên dậy thủy triều
Mến chúc mùa xuân, đời thắm nở
Mộng lòng mãi đẹp... cảnh hết phiêu!
Đức Hạnh
22.08.2017


NHẸ GÁNH ĐỜI
Cứ mãi cầm tay thắm thiết yêu
Ngày qua đêm lại biết bao chiều
Đường tre nắng tỏa lan hồn mộng
Ngõ trúc mây về thả bóng xiêu
Kết bậu chung bè qua dữ sóng
Khâu tình nối bạu vượt cuồng triều
Đồng tâm nhẫn nại trừ ưu não
Nhẹ gánh đời chung bước bạt phiêu.
Hương Thềm Mây.(GM.Nguyễn Đình Diệm)
22.08.2017


VỀ THÔI
Quay về chốn cũ để cùng yêu
Kể chuyện ngày qua mỗi sớm chiều
Những bận cam trường nhưng vững bước
Đôi lần khổ tận cũng gần xiêu
Hoàng thân.. họ gọi khi còn chức
Kẻ khốn.. Người xem lúc hết triều
Gát lại bên đời bao thế sự
Ta cùng tri kỷ tháng ngày phiêu..
 Hà Ngân


GIÀ RỒI TA.
Không còn trẻ tuổi để mà yêu
Bởi đã quá trưa sắp đến chiều
Cây bưởi sau nhà đang sắp ngã
Hàng cau trước ngõ đã liêu xiêu
Bãi dài lũ trẻ đùa theo sóng
Biển rộng giai nhân giỡn với triều
Trống trải một mình ngồi ngó lại
Tuổi trẻ đâu còn lấy gì phiêu
Dinh Tuan Minh

BUỔI HOÀNG HÔN
Nắng ngả nghiêng cười giỡn cợt yêu
Hoàng hôn trải rộng khói lam chiều
Dương tà lưỡng lự trên đường ẩn
Nguyệt khuyết mơ màng giữa nẻo xiêu
Hối hả tình lưu vào cõi mộng
Trầm tư nghĩa quyện nhẩy cơn triều
Mong cầu khoảnh khắc luôn dừng lại
Ngất ngưởng đôi mình được mãi phiêu
Trần Phương


KHÚC TƯƠNG TƯ
Thương từng kỷ niệm tuổi vào yêu
Nhặt lá vàng rơi những buổi chiều
Ngắm hạt sương buồn trên cỏ rối
Để bờ vai lạnh dưới thềm xiêu
Chàng mơ cánh nhạn bên trời thẳm
Thiếp dệt tình thơ giữa sóng triều
Một chút tương tư miền đất lạ
Nghe hồn khắc khoải giọt tình phiêu !
Tường Vân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét