Thứ Năm, 6 tháng 7, 2017

NGƯỜI ẤY VÀ TÔI - Bụi Thời Gian cùng thi hữu





NGƯỜI ẤY VÀ TÔI
Trở lại đường xưa bỗng nhói lòng
Chân trời xám xịt buổi chiều đông
Màn mưa thấm lạnh sầu tan chảy
Cảnh gió luồn sâu lệ rã dòng
Bến hẹn mây tàn trôi huyễn ảo
Quê nghèo khói nhạt trải mờ sông
Ngày tôi gác mộng tình duyên lỡ
Cũng lúc nàng mang mảnh lụa sòng ./.
LCT 03.07.2017
Bụi Thời Gian

HỌA:

 NHƠ QUÊ HƯƠNG

Trà Giang quê Mẹ nhớ trong lòng
Hình ảnh em cười cảnh rạng đông
Đàn trẻ hòa ca tình thắm thiết
Bướm ong lượn múa mộng tươi hồng
Một thời vui thích cùng trăng nước
Kỹ niệm thân yêu với ruộng đồng
Cha Mẹ Tổ Tiên là biển cả
Đoàn con mãi nhớ một dòng sông
Đức Hạnh
03.07.2017

QUÁN MỘT MÌNH
Vừa vô đã gọi nửa khay lòng
Chuyển lạnh nên là quán rõ đông
Mấy lão bàn bên hồn rượu chảy
Mình ta ghế cận tửu chan dòng
Sầu vương tấc dạ hòa mưa biển
Nghĩa liệm manh đời trải gió sông
Tiếc chẳng cùng ai tàn mộng rã
Đành ôm mối hận đổ ngay sòng
 Nguyễn Châm 
03.07.2017
 
ĐAU !
Rồi em đã chọn áo nâu sòng!
Gác vắng anh về buốt lạnh đông
Môi mặn đắng đôi hàng lệ chảy
Mắt mờ cay mưa thấm tuôn dòng
Con đò cũ thuở nao còn đợi
Mà khách giờ rời bến bỏ sông
Chân bước lang thang tìm kỷ niệm...
Niềm đau nén chặt tận cung lòng
Dung Nguyen

 

ÁN OAN
Về chưa đến ngõ phải đau lòng
Cả đám vây vào bám thật đông
Đứa bảo tiền tao mầy dám quịt
Thằng kêu vợ nó nở gây sòng
Than trời chẳng rõ đâu tràn bến
Trách phận vô tình chuyện đắp sông
Mụ ấy theo làng nên nói nhảm
Này ông hỏng khói lại khơi dòng.!!
 Lâm Nguyễn
03.07.2017

 
 NGHĨA NHẠT
Hoàng hôn quạnh quẽ xót xa lòng
Ngõ lạnh đêm về cảnh tiết đông
Tủi phận thương Mình đau não thất
Cuồng si nhớ Bậu đẫm châu dòng
Ân tình phủ lại bên sườn núi
Kỷ niệm chôn vùi dưới quãng sông
Chả lẽ tơ trời đan lộn mối
Trò chơi thất bại ở ngay sòng
Phượng Trần 
 

TIỄN BIỆT
Nhìn con nước bạc chảy xuôi dòng
Rã cánh hoa đời bởi tuyết đông
Kẻ bỏ ân tình neo bến mộng
Người ôm dĩ vãng nát tâm lòng
Vần thơ gửi lại bên đồi gió
Kỷ niệm theo về dưới bến sông
Buổi tiễn người sang miền đất lạ
Ngày em mặc chiếc áo nâu sòng !
Tường Vân
03.07.2017
 

TƯỞNG
Sầu vương khúc nhạc trải nơi lòng
Quạnh quẽ đôi đường suốt buổi đông
Ngõ trúc ngàn năm bờ dậu hỏng
Thềm mai vạn thuở bến không dòng
Duyên thề lặng lẽ ôm nguồn sống
Nghĩa mộng êm đềm ấp ủ sông
Phủ kín thời gian còn mãi đọng
Rồi mai cách biệt tưởng xa song
Nguyễn Thị Hà
 

DUYÊN LỠ

Nhắc lại tình xưa buốt giá lòng
Đâu còn ấm đượm những ngày đông
Người đi ái nghĩa theo dòng chảy
Kẻ ở tình ân lạc giữa dòng
Bến hạnh xa mờ trôi góc bể
Manh tình rách nát thả đầu sông
Đò duyên chẳng Đặng đành cam lỡ
Cửa phật neo thân khoác áo sồng
 Bui Manh Hung

 TÌNH BUỒN
Con đường kỷ niệm khắc ghi lòng
Hò hẹn bao lần giữa tiết đông
Tiếng pháo vu qui tim quặn thắt
Cổng chào hai họ lệ tuôn dòng
Sáo vui trời lạ xa miền cũ
Em lấy chồng giàu bỏ bến sông
Chẳng nợ cùng duyên đành chấp nhận
Chuông chiều mõ sớm với nâu sòng.
Thu-Yến Vũ
 
LAN VÀ ĐIỆP
Về quê đứng lại ngẩn ngơ lòng
Lạnh lẽo sương chiều buổi chớm đông
Lối cũ thềm xưa đầy cỏ dại
Thuyền kia bãi đó cạn trơ dòng
Êm đềm thuở trước bên vườn mộng
Hẫng hụt bây chừ ở bến sông
Thoảng tiếng kinh cầu xa quãng vọng
Vì ai.. lỡ phận..khoác nâu sòng?
 Dat Nguyen

 
TẦM TIÊN LÁNH TỤC
Kỷ niệm còn ghi ở cõi lòng
Gió ngàn lạnh lẽo lúc trời đông
Màn sương lác đác ngoài mương vắng
Mưa gió lê thê ở giữa dòng
Những áng mây trôi qua đỉnh núi
Con đò lơ lửng ở dòng sông
Từ đây giã biệt tình duyên ấy
Tựa bóng thiền môn khoác áo song
Phi Anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét