Thứ Năm, 20 tháng 7, 2017

HỒNG NHAN MỘNG - Lynn Phan cùng thi hữu



HỒNG NHAN MỘNG
(Bát Láy Ngũ Độ Thanh)
Phố cũ đìu hiu thuở mộng tròn
Mơ màng ẩn hiện chốn thề non
Rồi khe khẽ đến niềm yêu mọn
Để vội vàng đi nỗi nhớ còn
Ủ rũ hàng cây chờ nắng trọn
Âm thầm bóng nguyệt dõi lòng son
Hồng nhan lặng lẽ chiều nghiêng nón
Cạn chén hồn say vẫn mỏi mòn
Lynn Phan - Mộng Liên Phan
JULY 8/2017

 HỌA:

TRĂNG & NƯỚC
(Thtk)
TRĂNG ngời kỷ niệm cảnh thêm tròn
VẪN thấy em cười hẹn góc non
LẲNG lặng ân tình duyên mãi trốn 
LƠ thơ suối nhạc nợ luôn còn
ÔM cành thả mộng vời hoa bướm
BIỂN nhớ nở tình trải dấu son
HÁT khúc ái hoan ca lòng phấn khởi
NƯỚC THÌ E ẤP NGẠI SÔNG MÒN.
Đức Hạnh


HỒNG NHAN MỎNG PHẬN

Vướng kiếp ai không khởi mộng tròn
Với người … trọn đắm lời thề non
Gió rên khẽ nhẹ niềm ái mọn
Nắng hét inh vang nỗi nhớ còn
Cây cỏ gìn tình khơi lửa trọn
Nguyệt Hằng giữ nghĩa biếu tro son
Đa mang phận rứa than mòn mỏi 
Lệ đẫm đôi hàng … quả héo hon
Duc Au


TÌNH XA VẪN ĐẸP VÌ XUÂN 

Hồn xuân rạng rỡ nét trăng tròn
Mãi vẹn an nhàn cảnh nước non....
Khuất nẻo mơ màng tâm đã dọn
Hoài phương trắc trở mộng đang còn .
Ân tình vội vã từ đưa đón
Phận nghĩa thâm trầm bởi sắc son .
Hãy để vương lòng đau đáu chọn 
Tình xa đẹp đẽ thắm không mòn !
Hai Dang


KIẾP HỒNG NHAN

Buồn thương thuở ấy mộng chưa tròn
Cũng bởi đời trai nặng nước non
Nếu nghĩa tào khang mà chẳng trọn
Làm sao thệ ước phải lo còn
Do chồng phải cố vì con mọn
Bởi vợ nên đành giữ sắc son
Những buổi mưa dầm không đội nón
Thời gian thể xác cũng hao mòn
Nguyễn Tuấn


NGÀY XƯA

Ngày xưa lúc tuổi mới trăng tròn
Ta đã cùng thề biển hẹn non
Chỉ tại lòng ai hay nhỏ mọn
Nên chi tình nọ đã không còn
Người đi có nhớ luôn lòng trọn 
Kẻ ở còn ghi vẫn dạ son
Kỷ niệm lưu vào trên chiếc nón
Qua bao năm tháng chẳng hao mòn...!
Van Y Nguyen


TÌNH THƠ 

(Bát láy, Nđt, vĩ đồng âm)
Tình thơ đẹp đẽ ý vuông tròn
Ngỡ cảnh mơ màng ghẹo nước non
Để thiết tha tình yêu đã chọn
Chờ ngơ ngẩn hạnh phúc đang còn…
Trời xanh hớn hở tô màu nõn
Biển đẹp êm đềm vẽ sắc son
Lặng lẽ mong người thương chẳng đón
Làm ai thổn thức dỗi đêm mòn…
Dai Tran


CHIẾN SĨ MƠ
Trầm ngâm gối mộng vẫn chưa tròn
Lặng lẽ thu buồn cảnh nước non
Chén dỗ dành trao hòng sẻ trọn 
Lời tha thiết gửi những mong còn
Vui vầy xúc cảm phơi màu nõn
Thỏa thuận tâm hồn vững vết son
Nắng đổ bên thềm tia gãy gọn
Niềm tin hiển hiện khó hao mòn. 
 Ngyyen Dac Than


MỘNG NAM NHI

Nhòa phai cả tóc mộng chưa tròn
Dạ xót xa nhìn cảnh nước non
Lũ xác xơ vườn, cây héo mọn
Giông tàn tạ rẫy, lá khô còn
Quê người vất vưởng mơ nguồn ngọn
Nẻo lạ phiêu bồng vẫn sắt son
Viễn xứ từng đêm day dức trọn
Lòng nhung nhớ mẹ chẳng sao mòn
Cư Nguyễn
 

TRĂNG THƠM
Căng tròn một ánh ở trên non
Suối khát trăng đêm đến mỏi mòn
Để mộng trăm năm tình nghĩa trọn
Thu về trăng sáng tận chon von
Em như ngọn gió hồn thu đón
Sắc ngọc như trăng mãi vẹn tròn
Bóng nguyệt long lanh hương mật nõn
Thơm nông nhụy thúy tự xưa còn
Hồng Dương
 

MỘNG HỒNG NHAN

Tình xa cách biệt chẳng vuông tròn
Cũng tại tơ hồng kết chỉ non
Vẫn đợi ân nồng khi chửa hết
Còn mong nghĩa thắm buổi đang còn
Thề trao đến bậu lời êm ả
Nguyện gửi cho nàng chữ sắt son
Bởi thế dù lâu nào vội vã
Thời gian khắc khoải dạ không mòn
Diêu Nguyen

 
GIẤC CHẲNG TRÒN 
Lặng lẽ dài đêm giấc chẳng tròn 
Âm thầm lá đổ giữa triền non
Đìu hiu đám cỏ đời qua mọn 
Ủ rũ hàng lau nước đục còn
Vắng vẻ trăng tà soi liễu trọn 
Mơ màng bóng nhỏ gột màu son
Thâm trầm cổ tháp rêu từng lọn 
Lạnh lẽo thềm hoang sỏi đá mòn
Hoang Vu
 

YÊU XA
Mong ước gặp nhau đến mỏi mòn
Biển đông ngăn cách mảnh tình con
Trời Âu trông ngóng lòng se sắt
Đất Việt đợi chờ dạ héo hon
Nỗi nhớ đêm ngày tươi thắm thiết
Niềm thương năm tháng đậm như son
Rượu si ủ bỡi men chung thuỷ
Trọn kiếp yêu nhau mãi vẹn toàn
Tây Sơn

 
PHÙ DU
Bát láy ngũ độ thanh
Từng đêm nức nỡ mộng chưa tròn
Khoảnh khắc xa rồi bữa hẹn non
Nỗi nhớ âm thầm nghe lệ tủi
Niềm thương lặng lẽ thấy mi còn
Cần chi bỏ đậm e dè phấn
Ví thử thêm màu nhạt nhẽo son
Vắng vẻ còn ai tìm ngõ đợi
Vì đâu lạnh lẽo để hao mòn
My Châu Nguyên
 

YÊU ĐI EM

Vườn xưa len lén bóng trăng tròn 
Quả mọng mơ màng ửng chín non 
Mặt nước lung linh sông thức trọn! 
Thuyền ai lả lướt bến thương còn? 
Bao năm ấp ủ mùi hương thoảng
Một kiếp chưa mờ vết mực son 
Kiểng bứng trồng xa hoa lá mọn 
Yêu đi năm tháng kẻo xuân mòn.
Nguyên Phương
 

HỒNG NHAN PHẬN
Màn đêm lặng lẽ bóng trăng tròn
Quạnh quẽ sương mờ phủ núi non
Viễn ảnh đìu hiu phần số mọn
Phù vân lạc lõng kiếp duyên còn
Mơ màng chén tửu chưa nồng trọn
Gửi gắm môi người đã nhạt son
Kỉ niệm ngày em hờ hững nón
Đành khao khát giữa tuổi xuân mòn...
Từ Trung Chiến

NHỚ TUỔI TRĂNG TRÒN
Sầu bi chạnh nhớ tuổi trăng tròn,
Mộng tưởng ân tình rõ nớt non!
Cứ khẽ khàng yêu sầu tủi mọn,
Và mê mẩn chuộng đớn đau còn!
Thờ ơ mấy thuở đâu hề trọn,
Nhạt nhẽo bao lần khó thể son!
Lặng lẽ khi về nghiêng ngả nón,
Hoài thơ thẩn gạn ái sao mòn!!!???
Dư Âm
 

VỠ PHIẾN ĐỜI BON
Lặng lẽ thời gian vẹt đá mòn
Nghe trần trụi vỡ phiến đời bon
Bởi đêm quạnh quẽ duyên sầu mọn
Vì gió tình tang nghĩa phụ lòn
Khắc khoải trăng chờ phơi liễu ngọn
Âm thầm nắng nhạt nhớ thời son
Gặp chi hờ hững nghiêng vành nón
Nỡ lạnh lùng nhau mặt méo tròn
Khoi Le
 
 
MỐI TÌNH ĐẦU
 ( Nđt, bát láy, đồng âm  (on)
Tình yêu lặng lẽ tuổi trăng tròn
Biển mộng âm thầm giữa núi non
Khắc khoải trong lòng nơi đã chọn
Triền miên đẫm dạ giấc mơ còn
Mây ngà lấp lửng khung trời mọn
Phận biếc êm đềm viễn cảnh son
Ngõ ái phù du tràn buổi đón
Đời duyên rạng rỡ chẳng nghiêng mòn
Dinh Quang Duong 
 
 
TUỔI TRĂNG TRÒN
Thương ngày luyến mãi tuổi trăng tròn
Nhửng tháng còn đâu nhớ núi non
Mộng ước mơ màng sầu vạn mọn
Ái ân giấc mộng muộn còn đâu
Dài duyên bóng nhạt lòng không trọn
Ngắn phận hình phai dạ chẳng son
Giận dỗi quên đi chào ngả nón
Chua cay bỏ dở lối đường mòn.
Trần Qùy

 
NGẪM NGHIỆP VUI CÙNG  

Nghiệp giữ đằm yêu cố vẹn tròn
Tự ngày bám lấy đã thề non
Cỏ cây nhũ khẽ dâng tình trọn
Sương gió nhắc răn biếu nghĩa son 
Chệnh choạng sóng đời không ngã gục
Đảo chao thế cuộc nỏ chi sờn
Bốn mươi năm lẻ dâu trăm họ 
Chí quyết trí tâm chẳng xói mòn
Duc Au
 

GIẤC MỘNG VÀNG

Bến vắng đêm thâu một giấc tròn
Oanh vàng gọi bạn ở đầu non
Thương ai lẻ bóng vì thân mọn
Lãnh nhạt tình yêu khổ vẫn còn
Nhắn với gió mây lời chẳng trọn
Má hồng đâu dễ nhạt màu son
Gió mưa dầu dãi đầu che nón
Thơ thẩn vào ra những lối mòn
 Phi Anh
 

HỒNG NHAN PHẬN
Xuân về mải ngóng mộng vuông tròn
Hạ đến hoài trông giấc hẹn non
Đã chót làm rơi điều nhớ mọn
Thì như đã mất ước mong còn
Đường xưa tiếng gửi tâm chưa trọn
Lối cũ câu thề dạ sắt son
Cạn chén hồn say chờ gẫy nón
Hồng nhan bạc phận đợi xuân mòn ...!
Thanh Trân


BẠC PHẬN

Đường xưa vắng vẻ rợp trăng tròn
Lỡ mộng âu sầu cảnh núi non
Rộn rã ngày nao vừa hỏi đón
Toàng hoang cảnh biếc đã không còn
Thôi đành lặng lẽ từng đêm trọn
Chót thỏa âm thầm mãi dạ son
Chẳng thiết tình ai về cợt giỡn
Hồng nhan lạc lõng tủi xuân mòn./.
 Nguyễn Quốc Hồng


MỘNG ĐONG ĐƯA
Chiều buông áo tím bước đong đưa
Hạ chí Thu sang tiết chuyển mùa
Tóc rối mây vờn ôm lả lướt
Gió lùa hôn má nựng đong đưa
Hằng Nga lững thững vần thơ mới 
Cuội dạo lang thang khúc nhạc xưa
Tình tứ ru hồn say ẻo lả
Ngất ngây vào mộng ái đong đưa
 Tây Sơn


BẠC PHẬN HỒNG NHAN

 Hồng nhan số kiếp mộng chưa tròn
 Ước hẹn cùng nhau sống nước non
Hứa mãi mà sao không giữ trọn
Lời thề chẳng biết bởi ai còn
Thương yêu chợt tới lòng nên chọn
Nếu phải tình duyên dạ sắc son
Rượu đắng nồng cay đành gói gọn
Men say chát chứa mõi thân mòn ... !.
Phuong Hoài Nam


PHẬN HỒNG NHAN
Tình yêu nghiệt ngã xác thân mòn 
Vẫn vẹn câu thề dạ sắt son
Buông bỏ nỗi niềm cơn gió thoảng
Vấn vương kỉ niệm nhớ thương còn
Phận cây lẻ bóng, đìu hiu ngọn
Rệu rã cành, đời lá héo non
Thao thức canh trường đong đếm trọn
Hoài mơ mãi giấc mộng vuông tròn
Quang Dong Le

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét