Thứ Hai, 22 tháng 5, 2017

VỊNH CÁI GIẾNG - Nguyễn Văn Đối





VỊNH CÁI GIẾNG
Tạo hóa sinh ra chỗ thiếu thừa
Duyên trời thiếp giữ tự ngàn xưa
Quân vương ngóng đợi khơi dòng vội
Tráng sĩ thầm mong thả lạch bừa
Nhấp nhổm đôi lần tung bọt tuyết
Dập dềnh dăm lượt bắn hạt mưa
Lan vào thớ thịt hồn say tỉnh
Níu chặt đời ai mãi chẳng vừa
                  Nguyễn Văn Đối
                   HN/15.05.2017

HỌA:

CHÀY & CỐI
Mỗi lò một kiểu có đâu thừa!
Trai gái xập xình mãi chẳng xưa
Khúc nhạc khởi đầu đâu có lội
Ruộng nương đúng vụ mới cần bừa
Lúc nhàn leo núi tìm hoa bướm
Khi hứng ra đồng gội nắng mưa
Lúa đã cởi đầm.. da trắng nỏn
Chày luôn yêu cối nói sao vừa.
                            Đức Hạnh                       
                           16.05.2017

THIẾU - THỪA
Bù cho chỗ thiếu bởi phần thừa
Đặt để do trời tự thuở xưa
Chớ nghĩ ao sâu không thiếu nước
Đừng suy ruộng nhão chẳng cần bừa
Chày dùng giã cối thì ra gạo
Nón đội trùm đầu để tránh mưa
Cái luật bù trừ lồi khớp lõm
To xâu với bự ắt là vừa.
                                  
            Lưu Xuân Cảnh
                15.05.2017
  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét