Thứ Sáu, 7 tháng 4, 2017

NGÃ XAO LÒNG / SẸO TÌNH - Nguyễn Huy Khôi họa thơ Phương Hà và Tường Vân

Xướng:

   ĐÊM TRĂNG TRÊN SÔNG

Bỗng thấy vầng trăng ở đáy sông
Nhìn lên trùng điệp áng mây hồng.
Bầu trời rực rỡ muôn tia sáng,
Mặt nước lung linh vạn pháo bông.
Lấp lánh ngàn sao trời khuấy gợi,
Lao xao ngọn gió ,sóng xoay vòng.
Tiếng tiêu nhắn gửi lời tha thiết
Hỏi bạn tri âm có hiểu lòng?

                   Phương Hà

Họa:

             NGÃ XAO LÒNG             

Bóng ôm ấp bóng dưới lòng sông
Ngây ngất chìm trong ánh nguyệt lồng!
Thân ngợp chan hòa tia nắng rỡ,
Sao bừng lấp lánh sắc hoa bông.
Mắt trào sóng mắt,...luôn trào sóng,
Tay ấm vòng tay,...mãi ấm vòng!
Tiêu vọng lắt lay hồn bể ái,
Khiến người tri kỷ ngã xao lòng?!

                Nguyễn Huy Khôi


Xướng:

              HOANG VẮNG

Xa người chạnh thấy nửa hồn đau,
Tóc rối giờ đây cũ nhạt mầu.
Bởi nắng không tròn như thuở trước
Nên tình chẳng vẹn dẫu ngàn sau.
Rằng duyên đã hết thời  xuân trẻ,
Hỏi nợ còn chăng phút bạc đầu?
Chuỗi tháng ngày buồn trong lặng lẽ,
Nghe lòng trĩu nặng một niềm đau!

                        30-3-2017
                       Tường Vân

Họa:

                 SẸO TÌNH

Không vết,...sẹo tình ngẫm thấm đau,
Mùa đi...xuân sắc thoắt phai mầu?!
Duyên ôi đã hết duyên nồng ấm,
Nghĩa phụ còn đâu nghĩa trước sau?!
Trăng hẹn nhoạt nhòa trăng đáy nước,
Tóc thề bạc phếch tóc trên đầu?!
Tháng ngày gậm nhấm sầu đơn chiếc...
Xa xót niềm riêng thắt dạ đau?!

                        06-4-2017
                 Nguyễn Huy Khôi



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét