Thứ Năm, 13 tháng 4, 2017

Đính chính bài thơ MƯỜI NGƯỜI LƯỜI CƯỜI TƯƠI - Lê Viên Ngọc


Nhân nói về bài thơ MƯỜI NGƯỜI LƯỜI CƯỜI TƯƠI tên tác giả là La Bộc, để tránh hiểu lầm là Lê Viên Ngọc ăn cắp vần của người khác. Vậy Lê Viên Ngọc xin đính chính như sau:

Nhân lúc nói chuyện với Đinh Vũ Ngọc (Hội An) cùng Thương Yến Tử (Bà Rịa) về đề bài là bài thơ độc đáo KHÔNG CHỒNG TRÔNG BÔNG LÔNG khá phổ biến rất lâu đời, mà không biết xuất xứ tác giả là ai, nhưng cũng có nhiều người nói là của Tam Nguyên Yên Đỗ, nhân lúc đó Lê Viên Ngọc nghĩ ra vận MƯỜI NGƯỜI LƯỜI CƯỜI TƯƠI ai nấy nghe cũng cười xòa, riêng cụ Trần Phúc Sinh bảo tôi sẽ là người viết bài xướng, nhưng hai ngày sau đó cụ vào cấp cưu bệnh viện Bà Rịa rồi qua đời, sau mấy năm thành lập câu lạc bộ Ngàn Thơ, tôi bảo Lôi Vũ Tử viết bài xướng, nhưng ông ta nói vần thơ đó nhiều dấu huyền quá nên ông không cảm tác được, vì thế Lê Viên Ngọc sáng tác bài thơ nầy:

MƯỜI NGƯỜI LƯỜI CƯỜI TƯƠI

Mười khách phong lưu - đẹp cả mười
Ba anh bảy chị dáng ra người
Nói năng múa máy khen mồm giỏi
Làm lụng ngo ngoe thấy bộ lười
Mãi mải yêu đời niềm thỏa mái
Luôn luôn thích chí vẻ vui cười
Áo quần ăn diện – đầu thơm phức
Son phấn tô vào miệng đỏ tươi
La Bộc

Nhưng không để bút hiệu của mình mà lấy bút hiệu La Bộc cho vui, vì bài thơ nầy cũng không có gì xuất sắc cả, sở dĩ có bút hiệu La Bộc nguyên do như dưới đây:

Xóm hạ làng tôi có 2 xóm nhỏ là xóm Là Ngà và xóm La Ngà để dễ phân biệt. Vì 2 xóm cùng có tre là ngà nguyên sinh còn tồn tại, năm Kỷ Dậu - 1789 quan sai dân làng chặt tre là ngà bắc cầu cho đoàn quân Tây Sơn tiến ra Bắc Hà đánh quân Mãn Thanh, sau nầy làng quyết định dùng cây tre là ngà để bắc cầu qua lại con Rào Thanh thơ mộng, rồi tết về dùng cây tre là ngà để dựng nêu tại tam quan chùa và đình, còn tre mọc lên nhiều quá thì giúp cho những nhà nghèo sửa lại nhà cửa sau những cơn bão lụt, xóm tôi là xóm La ngà, nên tôi lấy chữ La làm đầu, còn chữ Bộc là do chữ Bộc Thủy, một bờ tre hóp bao quanh cánh đồng sâu, khi lụt về 2 con nước lớn chảy vòng rồi theo Rào Thanh xuôi về cửa Tùng Luật ra biển đông thành dòng nước đất đỏ uốn lượn trên mặt biển thật tuyệt trần. bút hiệu La Bộc là như thế, rồi bài thơ trên tôi gửi cho anh Trần Quốc Phiệt làm đề tài xướng họa, với bút hiệu La Bộc. sau đó chừng một năm tôi về Bà Rịa đem câu chuyện nầy khoe với ông Trần Công Như, ông Như ngẫm nghĩ một hồi rồi nói chữ La Bộc giống như tên một thằng Tàu Khựa ba-xạo, không phải tên một người Tàu đúng đắn đàng hoàng, vậy thôi bỏ bút hiệu nầy là tốt nhất. Vì thế hôm nay tôi xin rút lại bút hiệu La Bộc và đề tên Lê Viên Ngọc cho trọn thủy chung.

Trân trọng kính chào Quý Vị: đính chính lại bài thơ trên là như thế


Lê Viên Ngọc


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét