Thứ Sáu, 31 tháng 3, 2017

TAY NỠ BUÔNG - Linh Đàn cùng thi hữu





TAY NỠ BUÔNG
lời hứa cùng em chẳng hứa suông
anh về ở lại ở bên truông*
dặm đường đất mẹ thương từng dặm
luồng gió heo may ớn những luồng
trông thuở nào trông - trông khó tả
nhớ hồi ấy nhớ - nhớ thêm cuồng
tư tình đẫm ướt làn mi ướt
tay nỡ nắm rồi - tay nỡ buông
                                linh đàn

*Truông là nơi đi qua một khu rừng núi, thường có cỏ hoặc các bụi rậm thấp, cây chỉ cao quá đầu người, mọc dày thành khu rừng thưa, có nhiều lối đi giống nhau, dễ làm lạc hướng người đi. 
   - Người miền Bắc và Bắc Trung Bộ gọi là "truông" (truông nhà Hồ), người miền Nam gọi là "trảng" (Trảng Bơm, Trảng Dài, Trảng Bàng). 
   - "Như làn gió qua truông Thiên Đàng..." (Nhạc Trịnh Công Sơn).
“Trảng xa ngập nước mỏi chân đi” (Nhớ miền Đông - Thơ Xuân Miễn)

HỌA:

HỎI..?
Hứa là lời nợ nợ nào suông
Dẫu ở phồn hoa dẫu ở truông
Nhớ lạch ra sông không bỏ lạch
Yêu luồng tới biển chẳng quên luồng
Lòng mơ duyên kết mơ may mắn
Dạsợ tình đơn sợ dại cuồng
Ai hẹn hão huyền... Ai hẹn hão..?
Cho sầu buông lệ - lệ sầu buông!
                       Trần Lệ Khánh 
                           30-3-2017 

AI ĐÃ BUÔNG ?
ước hẹn sao đành nỡ hẹn suông ?
dung dằng ở mãi ở trong truông !
gió sông phần phật theo cơn gió
luồngnước miên man đuổi xoáy luồng
mong ánh mắt mong, mong nhức nhối
nhớ dòng thơ nhớ, nhớ điên cuồng
tái tê héo úa bờ môi úa
ai đã buộc ràng, ai đã buông ?
                             sông thu  
                           30-3-2017

HỎI CÒN BUÔNG ?
Lời này em bảo, chẳng lời suông
Bữa ấy anh đi, bữa dưới truông
Nẻo đất phương xa, sầu mỗi nẻo
Luồng sinh khí mới, ấm muôn luồng
Mỏi  mòn trông bạn lòng thêm mỏi
Cuồng nhiệt chờ ai dạ mãi cuồng
Duyên phận đời người người trải phận
Mặn mà tình mặn, hỏi còn buông ?
                          Phạm Kim Lợi

BẬU CHỚ BUÔNG!
Đã nhắc bao lần ngỡ nhắc suông
Sao còn tránh mãi tránh ngoài truông
Ý mơ mười bữa đâu vừa ý
Luồng ngẫm ba hôm chẳng thuận luồng
Yêu nét thơ ngây, yêu đắm đuối
Thích lời êm ái, thích điên cuồng
Bây chừ vẫn mộng đành ôm mộng!
Bậu hãy quay về, bậu chớ buông!
                                    Như Thu

DẠ NÀO BUÔNG !!!
Đường trăng mờ nhạt bóng trăng suông
Muôn dặm đoạn trường... mấy dặm truông?
Bậu cách làng quê chia cách bậu
Luồng xa dòng nước rẽ xa luồng
Tâm điên thời thế... tâm điên dại
Sóng loạn hồn ta... sóng loạn cuồng
Vạn mối tơ sầu, sầu vạn mối...
Tình buông... ngàn kiếp... dạ nào buông !!!
                                        Thy Lệ Trang

DẶN CHỒNG
Bát canh vợ húp bát canh suông
Truông rậm bái dài mãi ngóng truông
Chập chững nẻo đời bao vạn nẻo
Chơi vơi luồng thế mấy trăm luồng
Thêm ham thêm hận càng thêm dại
Bớt giận bớt si sẽ bớt cuồng
Lấy chữ thủy chung xin nhớ lấy
Xin chàng hãy nắm nắm đừng buông.
                                      Phan Tự Trí 

NHƯ NƯỚC CHẢY SUÔNG
Như dòng nước chảy, nước dòng suông
Nửa bến, nửa bờ, nửa bãi truông
Ngọn bấc đông qua vừa tẩm ngọn
Luồng nam hạ tới lại phơi luồng
Phận ơi là phận, đời cay nghiệt
Thân hỡi này thân, kiếp dại cuồng
Lặng nuốt vào đau, đau lặng nuốt
Tơ tằm nhả kén, chết tằm buông…
                          Lý Đức Quỳnh

HỨA VÀ THEO
Lắm chuyện không ngờ hóa chuyện buông
Nói làm khoảng cách mấy tầm truông.
Dặm dài rơi rụng qua dài dặm
Luồng mạnh phôi pha suốt mạnh luồng
Tham to tham nhỏ tham đến đẫy
Hại nhiều hại ít hại gây cuồng
Hứa đi hứa lại nghe êm hứa
Rút ván qua cầu đâu dễ buông 
                     Trần Như Tùng

 ANH ĐI        
Anh nói em nghe... hiểu rất suông 
Tại sao trốn mãi ở trong truông 
Chờ mong mắt mõi theo mưa bão
Trông ngóng môi khô buốt gió luồng 
Buồn thấm đêm thâu, buồn héo hắt 
Khổ đau giấc dở, khổ tê cuồng 
Người đi biền biệt mùa Trăng đó 
Đã muốn phụ lòng, đã muốn... buông 
                                     Minh Thuý 

YÊU
Yêu có là yêu chỉ nói suông ?
Truông dày cũng cố vượt qua truông
Đồi cao hiểm trở không e hiểm
Luồng nước bất an chẳng sợ luồng
Mong sáng mong chiều mong dạ ngẩn
Nhớ mưa nhớ nắng nhớ tim cuồng
Bỏ thơ bỏ rượu dù cho khổ
Giữ bóng giữ hình khó thể buông 
                                Thanh Hoà 

SAO BUÔNG ?
Bao lần hò hẹn chỉ lời suông
Hay đã cùng ai đắm dưới truông
Sóng nước lăn tăn theo sóng nước
Luồng mưa dồn dập đổ từng luồng
Buồn tê tái dạ, buồn tê tái
Hận đắng cay lòng, hận đắng cuồng
Thổn thức hằng đêm, hằng thổn thức
Tình nồng vừa thắm, thắm rồi buông !
                                                   NS

NÍU BUÔNG
Nguyền vui trả nghiệp trước khi buông 
Hỷ ái ai hoan lạc nộ cuồng 
Thời thế xôn xao sông lắm khúc 
Cuộc cờ dao động biển bao luồng  
Đời người đã nhận ra bờ bãi 
Phận kiếp chưa qua khỏi ải truông 
Níu thả lòng tham đang nhiễm độc
Trần gian đi ở ước là suông 
                         Võ Sĩ Quý
              Nha Trang, 01.04.2017


VỀ THÔI 
Khi lời đã hứa chẳng lời suông 
Nhớ mãi nào quên nhớ phát cuồng
Bảo dạ thương rồi thương phải bám 
Mong lòng giữ vẹn giữ không buông 
Vận thế xô bồ cam hoãn vận 
Luồng tim háo hức chạy khơi luồng 
Hãy đợi chờ anh em hãy đợi 
Truông chiều trở quạnh trở về truông 
Uyên Du - 170401

TÁT NƯỚC MÙA TRĂNG – Lưu Xuân Cảnh cùng thi hữu





TÁT NƯỚC MÙA TRĂNG
Tát nước mùa trăng đã mịt mù
Nay tìm cảnh ấy lắm công phu
Chờ ao suốt sáng đầu mê ngủ
Đợi ruộng thâu đêm cổ gật gù

Cố kéo tay đờ chưa tưới đủ
Kiên trì cánh mỏi cứ gò nu
Sòng sâu nguyệt vỡ chìm âm phủ
Múc ánh vàng tan dội tiếng ù.
                   Lưu Xuân Cảnh

 
HỌA:

ĐÊM HÈ..
(Thbtt)
- Đêm hè điện cúp cảnh u mù
Mù vẫn trông chờ nhớ nghĩa Phu
Phu khỏe hay làm lương lĩnh đủ
Đủ công lắm việc dáng đi gù
- Gù gà mệt lã sao còn hú ?
Hú hí khề khà lại phải nu…
Nu núc chim nhà, khuya mãi gụ
Gụ ga gụ gật sáng đầu ù.
                             Đức Hạnh
                            29.03.2017

SÔNG NƯỚC – Lưu Xuân Cảnh cùng thi hữu





SÔNG NƯỚC
Sông giờ đã đổi nước màu đen
Thấy cảnh mà đau xót đất quèn
Chất độc hoà tan bờ chứa kén
Bùn hôi kết đọng đáy ngâm phèn

Đâu còn sạch bãi mà hò hẹn
Chẳng có trong dòng để lội chen
Mất cả đời sau vì rác chẹn
Bao giờ trở lại những ngày quen!
                        Lưu Xuân Cảnh
                          29.03.2017
HỌA:

MÔI TRƯỜNG
Ngắm cảnh sông hồ nước vẫn đen
Nhiễm ô chuyện lớn chớ đâu quèn
Nhân sinh cuộc sống còn mưa nắng..
Lãnh hải nguy cơ bởi độc… phèn
Giải quyết chính quyền luôn thẳng thắn!
Thi hành công lý chẳng leng beng
Môi trường xả bẩn muôn loài vắng
Trong sạch bao giờ mới được quen!
                                  Đức Hạnh
                                 30.03.2017

BÃO TỐ GIĂNG NGÀN !
Bão tố quây quầng mây mãi đen
Làm sao tránh được cảnh ươn quèn !
Vì mầm đất khoáng đà tung kén
Bởi độc trùng dương đã kết phèn
Hết cả rừng xanh bầy cuộc hẹn
Đâu còn biển thắm mở đường chen
Ngàn xa ước vọng rưng ngào nghẹn
Mò mẫm chân trời mịt lối quen
                          Tuan Nguyen
                           31.03.2017

BẦN CƯ – Cư Nguyễn cùng thi hữu





BẦN CƯ...
(Thtk)

"Bần cư náo thị vô nhân vấn
Phú tại thâm sơn hữu khách tầm"
BẦN khổ đô thành phận tối tăm
CƯ lề xã hội mấy ai thăm?
NÁO nương góc chợ đời bi thảm
THỊ nép thềm hiên cảnh nhọc nhằn
VÔ cảm bao người không vướng bận...
NHÂN tình lắm kẻ chịu quan tâm.
VẤN vương một nỗi buồn sâu thẳm...
PHÚ TẠI THÂM SƠN HỮU KHÁCH TẦM

HỌA:

VÔ CẢM
(Thtk)
"Bần cư náo thị vô nhân vấn
Phú tại thâm sơn hữu khách tầm"
BẦN ngụ nơi nào, chẳng tiếng tăm
CƯ dân đói khổ mấy người thăm?
NÁO vào góc chợ thường la mắng
THỊ ở hè ai cũng gọi nhằn
VÔ tính tương thân đời bất nghĩa
NHÂN tình cách biệt cảnh vô tâm
VẤN lòng bác ái, đời xa vắng…
PHÚ TẠI THÂM SƠN HỮU KHÁCH TẦM.
 Đức Hạnh 
30.03.017

Thứ Năm, 30 tháng 3, 2017

THỨ DÂN - Võ Tấn Hùng họa thơ Thiên Ninh

THỨ DÂN
( Bài hoạ)


Sáng sớm cày đồng, xế tắm heo,
Trời ban sức khoẻ sợ chi nghèo?
Thu sang bên chái ly trà nhấp,
Xuân đến trong nhà ký thịt treo.
Rượu ngọt đầy ly tăm sóng sánh,
Thuốc ngon nửa điếu khói phì phèo.
Thứ dân được thế mơ chi nữa.
Gác tía lầu hồng mỏi gối leo?
Bình Định, 30.03.2017
VÕ TẤN HÙNG


NHÀ NGHÈO
(Bài xướng)
Nửa chòi , nửa trại nửa chuồng heo
Nhà cửa lôi thôi cũng tại nghèo
Nắng sớm lén xem vò gạo hẩm
Sương khuya khẽ lọt bức màn treo
Mưa trưa nóng bức đau rần óc
Giông tối lạnh run tức lộn phèo
Ước được làm quan to hết cỡ
Lầu son gác tía cột rồng leo
                                   Thiên Ninh

Thứ Tư, 29 tháng 3, 2017

ĐÙA VUI - Trần Như Tùng



ĐÙA VUI
Có đến Đường Thi mới biết nhau
Thơ đau chẳng sợ sợ người đau
Gươm quằn bám rỉ còn đâu sắc
Kiếm mẻ thành cưa hỏi có màu.
Năm chục hơn từ, từ chú sáo
Ba mươi sáu kế, kế con câu.
Khua môi múa mép mà trêu đó
Còn ghẹo xin chờ nối mạng sau.
                        Trần Như Tùng

TỪ BIỆT THƠ ĐƯỜNG


Như Thị, Phan Tự Trí,Như Thu,Lý Đức Quỳnh,Minh Thúy,
Trần Như Tùng,Thy Lệ Trang, NS- CANADA,
Thủy Lâm Synh,Huy Phương,Thảo Phước,


TỪ BIỆT THƠ ĐƯỜNG
“NĐT”
Từ nay bẻ bút biệt thơ đường
Xướng họa yên hàn bỏ nhiễu nhương
Những muốn đời em đừng đoản mệnh
Còn mong nghĩa bạn cắm tình thương
Xin cầm lục bát dừng cơ khổ
Được giã vần niêm giảm chán chường
Đã bệnh nhiều năm còn khắc khoải
Gieo trồng hạo khí bởi từ chương
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
HÃY GIỮ THƠ ĐƯỜNG
Nào đâu chòng ghẹo với Thi Đường
Dám nói ta còn sánh Mã Nhương
Đặng bỏ là ai ngơ ngẩn nhớ
Thôi rồi ấy tẩu dạt dào thương
Tình say ý chuẩn đâu cần lộ
Luật vững niêm hay chẳng phải chường
Thế thái thị phi đừng để bụng
Xin người hãy viết tiếp ngàn chương.
Phan Tự Trí
GỬI LẠI...
Sầu tư gói lại gửi bên đường
Dạ thoáng eo sèo bởi vận nhương
Sưởi ấm lòng kia dù tuyết phủ
Se tròn câu nọ với lời thương
Vườn thơ cổng mở người vui đón
Bút mực vần gieo nghĩa vội chường
Nắng ngã chiều nay còn bịn rịn
Chong đèn tỉ mỉ đếm từng chương.
Như Thu
TỰ XÉT
Nhét chữ vào khuôn ướm luật Đường
Chuốt lời so khổ nhiễu càng nhương
Quờ trăng bắt bóng nhìn ngơ ngẩn
Thắp nến soi hồn ngó thảm thương
Dẫu biết hình dong lòng khó tỏ
Mà hay phẩm giá dáng chưa chường
Cút côi gió lạnh chiều lay lắt
Góp lại vui buồn nắn một chương
Lý Đức Quỳnh
NGUỒN VUI
Cao niên giảm bệnh ...thú thi Đường
Vận chữ đối câu chẳng nhảm nhương
Sáo hót ban mai lòng quyến luyến
Ve ca giấc muộn dạ yêu thương
Góc vườn ngắm cảnh thơ ngâm vịnh
Dưới Trúc nhìn Trăng văn tỏ chường
Đón gió mơ hoa tràn giấy bút
Nâng từng giọt nắng kết ngàn chương
Minh Thuý
MỘT CHUYỆN TÌNH
Anh chàng Niêm Luật dạo trên đường
Mừng gặp nàng thơ Nhiễu Thị Nhương.
Nhan sắc tuyệt vời vào thế hiếm
Tính tình chặt chẽ khó đường thương.
Đùa trêu muốn gửi lời ... mong thấy
Chọc luận sao cho ý ... phải chường.
Chuyện nhỏ theo chiêu đôi lúc hứ
Bát xô chẳng vỡ khoảng hai chương .
Trần Như Tùng
NGẪU HỨNG...
“Ngũ độ thanh”
Đang rầu, gặp phải cái vần nhương
Ngán ngẩm...còn thêm một chữ chường !
Trách bạn gieo từ cao...rõ khổ...
Buồn ta lượm ý dỏm...mà thương!
Mưa phùn thoáng nhẹ rơi đầu ngõ
Mực cỗi âm thầm nhỏ  cuối chương
Buổi sáng quanh nhà nghe tĩnh lặng
Thôi thì...cũng gửi mấy câu Đường !
Thy Lệ Trang
ĐỔI KHÔNG KHÍ
“Ngũ độ thanh”
Nhiều công học hỏi lối thơ đường
Bỏ việc trong nhà lắm hỗn nhương
Kẻ ngỡ niêm vần theo định hướng
Ai ngờ vận trắc đổi lời thương
Bây giờ lục bát đừng lo nữa
Tám chữ dìu nhau lọ phải chường
Phải nghĩ nhiều khi càng mệt trí
Thôi dừng kiếm chữ dạo từng chương !
NS- CANADA
PHÔI PHA NIỀM TRẮC ẨN
Đương không dứt áo biệt thơ đường
Mặc kệ cho đời gặp nhiễu nhương
Chữ nghĩa êm đềm vương dấu ái
Thơ văn thánh thoát đượm tình thương
An nhiên đón nhận điều nghiệt ngã
Tự tại cho qua những chán chường
Hãy cố phôi pha niềm trắc ẩn
Xin đừng mặc cảm nỗi từ chương.
Thủy Lâm Synh-Mar. 30, 2017
CHIA SẺ
“Tặng anh Lê Đăng Mành”
Cũng muốn theo anh bỏ Luật Đường
Thả hồn theo gió trải tình thương
Vỹ Ngâm Nhất Thủ thêm gò bó
Điệp Vận Song Thanh thật nhiễu nhương
Lục Bát Ca Dao quen điệu nhạc
Không Vần Thơ Mới đẹp từ chương
Ai về cho nhắn người trong mộng
Làm cá trong oi thật chán chường.
Huy Phương
HÒA THƠ
Ngày nao bước dạo cõi thiên đường
Cậu Nhiễu thơ hòa với Chị Nhương
Ước nguyện so câu dành tiếng ái
Mong cầu đọ chữ để lời thương
Thất ngôn xướng họa đâu nề khổ
Lục bát bình thi thấy nỏ chường
Nghĩ luận đôi hàng nghiên nét bút
Đằng sau để lại ngút ngàn chương
Thảo Phước

HẢO HÁN – Kha Tiệm Ly cùng thi hữu





HẢO HÁN
Ngựa hồng chưa nản bước chân bon
Chí đặt non cao há sợ mòn

Thẳng cánh quăng đi trò lếu láo
Ngoài tai vứt bỏ chuyện con con
Đã không ham chút tiền tài bẩn
Thì dễ gì cong ngọn bút son?
Kiếm báu thở dài trong hốc đá,
Đêm đêm còn mộng đỉnh Lương Sơn.
                               Kha Tiệm Ly

HỌA:

1. NO HẢO LỚ
Ngựa chạy thời giờ vẫn cứ bon
Niên cao sĩ lụn khí hao mòn
Cầu an ngại nạn mồm hơn láo
Rụt cổ co đầu chí bé con
Nợ nước quăng đi tay vớ bẫm
Thù nhà bỏ mặc miệng tô son
Thanh lâu năng ngụ kinh nhà đá
Thì mộng chỗ nào Lương với Sơn???
                               Mietvuon Sau
                                15.03.2017

2. TIỀN NHÂN!
Hảo Hán yêu đời, ngựa vẫn bon
Non sông lảnh thổ cớ sao mòn!
Do đâu cơ vận còn dang dở?
Bởi vậy mưu đồ... chỉ cỏn con
Hãy thả thuyền tình ra biển cả
Chớ gò tham vọng* trát màu son
Tiền Nhân hùng dũng trừ xâm lược
Hậu thế trung thành giữ hải, sơn…!
                                 Đức Hạnh
                                18.03.2017

* Tham vọng bành trướng của Trung Quốc

3. CHIẾN MÃ
Lưng đồi chiến mã mộng đường bon...
Sức dẫu tàn vơi chí chẳng mòn
Mặc thói đời phô tuồng nhỏ mọn
Lơ trò kịch cỡm rối còm con
Sơn hà mãi một lòng chung thủy
Tổ Quốc luôn toàn dạ sắt son
Nhiệt huyết dâng tràn mong hiến trọn
Mơ ngày hí lộng giữa Trường Sơn!
                                Cư Nguyễn
                                19.03.2017

4. ĐÔI LỜI VỚI KHA HUYNH
Gân thiệt huynh Kha dẻo sức bon,
Lời thơ ngọn bút mãi chưa mòn.
Đâm vào bọn ác không chừa lão.
Chọc đến lũ gian chẳng tránh con.
Hào khí ngút trời ghi dạ thảo.
Chí hùng lêch đất tỏ lòng son.
Thư sinh dẫu trói gà không chặt.
Nhưng vẫn vững tâm tựa Thái sơn.
                                  Hoành Trần
                                  19.03.2017


5. CƠN MƠ
Tang bồng quẫy gánh bước bon bon
Thỏa tận đoài đông chí chẳng mòn
Đã quyết tung hoành nơi biển cả
Chi cầu quanh quẩn xó ao con
Thuyền kia chở đạo xây đời thắm
Bút nọ vun tình dưỡng nghĩa son
Tỉnh giấc mơ lòng,cơn khắc khoải
Sương mù bạc trắng phía Trường Sơn !
                                   Lý Đức Quỳnh

6. HẠO KHÍ
Dong duổi thung dung vó ngựa bon
Quan hà muôn dặm trí không mòn!
Vụng trò... thây kệ phường nhăng cuội,
Khéo diễn... màng chi đám nhách con (?)
Bả lợi lánh xa... thơm dạ ngọc,
Hư danh chối bỏ... thắm nghiên son!
Đã là hảo hán trang quân tử
Há quản phong trần trải tuyết sơn!
                        Nguyễn Huy Khôi

7. BẢO KÍNH
Khí khái qua từng những dặm bon
Đường trường phỉ sức ngựa phi mòn
Nhân tình nghĩa hiệp điều to tát
Thế thái trò đời chuyện cỏn con
Ghét kẻ si mê tâm địa hiểm
Mến người quý trọng tấm lòng son
Vung gươm sát thát loài hung bạo
Tỏa sáng gương lành Yên Tử sơn
                               Lê Viên Ngọc

8. ANH HÙNG
Mấy dặm đường xa vết ngựa bon
Thênh thang sông núi chẳng hao mòn
Xả thân gìn giữ miền quan yếu
Góp sức yên bình chốn cỏn con
Nhất quyết không tha phường trét phấn
Một lòng chẳng khứng bọn tô son
Trời cao hằng giúp người trung đạo
Phù Đổng quay về ần Sóc Sơn.
                           Trịnh Cơ 
                     Paris, 24/03/2017   

9. TIẾNG GỌI
Đâu hồn sông nuí đất Lam Sơn ?
Giữ cõi ngàn năm chẳng sói mòn
Quật khởi anh hùng nêu chí lớn
Vùng lên dân dã góp lòng son
Cam lòng hại nước vùi thân thế?
Cám dạ phản nhà diệt cháu con?   
Dưới nguyệt gươm mài vì chánh nghĩa
Vọng vang truyền kiếp vó câu bon
                                  Thanh Hoà 

10. MẶC AI...
(Tặng Kha huynh)
Người đã 
thôi sờn những vết bon
Mặc ai cười cợt hướng đâu mòn
Gửi vần thơ phú gìn sông núi
Dệt áng mây rồng nhủ cháu con
Giong ruổi đường xa tròn nghĩa thắm
Ngóng chờ bạn hữu vẹn lòng son 
Dọc ngang bốn biển vui huynh đệ
Chẳng nịnh bên ngoài bởi lớp sơn!
                                    Như Thu

11. HẢO HÁN ĐÂU RỒI
Cả đời lưng ngựa chẳng ngừng bon
Lúc dọc đường quan lúc lối mòn.
Dẹp những trái ngang nâng bậc mẹ
Xóa bao cay đắng dưỡng hàng con.
Nắng mưa đâu giảm lòng kiên định
Xương máu không sờn dạ sắt son.
Mỏi mắt ngày nay mong Hảo Hán
Dối lừa trừng trị đẹp giang sơn.
                       Trần Như Tùng

12. NỖI LÒNG...
Đường dài ngựa chửa nản chân bon
Hào khí vì ai đã héo mòn
Số phận ngậm ngùi cay mắt lệ
Duyên tình nghiệt ngã nát hồn son
Rượu nồng dẫu thấm đời cô độc
Chí lớn đâu bằng mộng cỏn con
Nàng đến rồi đi trong giấc điệp
Bỏ mình ta giữa đỉnh vu sơn !
                      Thy Lệ Trang

13. HỎI
Cát dồn vó ngựa mãi bon bon
Chân cứng can chi quản đá mòn ?
Đã biếng căng buồm ra biển lớn
Cớ gì dúm gối ngự thuyền con ?
Tơ vương cho đắm làn lưng phấn
Lại rối để chìm bụm gót son?
Hào kiệt anh hùng đâu hết cả ? 
Lẽ nào chẳng thẹn với Thường Sơn* ?
                                  Phan Tự Trí

* Triệu Vân (168-229), tự là Tử Long , người vùng Thường Sơn, là một vị tướng giỏi thời kỳ cuối nhà Đông Hán và thời Tam Quốc ở Trung Quốc. 

14. NẰM NGHE GIÓ HÚ
Dặm xa ngựa khỏe vẫn còn bon
Lưng núi nôn nao nước xói mòn.
Đã biết tòng theo con đường lớn
Lẽ nào chối bỏ mảnh tình con?
Mặc ai sớm tối lo tài lộc
Kệ kẻ đêm ngày lựa phấn son.
Thao thức mòn đêm không chịu ngủ
Nằm nghe gió hú vọng Trường Sơn.
           Thành phố Vinh, 27/3/2017
                        Huy Phương

15.TỰ THÁN
Đã hết thời chân ngựa sải bon
Sức trai có lúc cũng hao mòn
Vết hằn năm tháng đà sâu đậm
Dấu ấn cuộc đời chẳng cỏn con
Chí nản, hồn suy, tâm nhạt sáng
Mắt mờ, tay yếu, bút phai son
Gươm đao bỏ mặc năm han rỉ
Chuôi kiếm hoen mờ tróc nước sơn.
                                    Sông Thu

16. TRƯỢNG PHU
Ngựa Tứ đường dài chân mãi bon
Trời cao chí cả sợ chi mòn?
Trong làng  đếch ngại lời thiên thẹo.
Ngoài ngõ chẳng phiền chuyện cỏn con.
Danh lợi dễ đâu cong ngọn bút,
Quyền uy khó thể  nhạt lòng son.
Gian nan nặng nợ anh hùng trải,
Danh rạng muôn đời chẳng phết sơn
Bình Định,28.03.2017        
VÕ TẤN HÙNG

17. VƯỢT TRƯỜNG SƠN
Băng qua rào cản thẳng chân bon
Gian khó không sờn chí chẳng mòn
Ghét bọn gian tham mồm nịnh hót
Khinh bày đục khóe đức hèn con
Thù nhà quên sạch tâm lo vét
Nợ nước buông xuôi dạ nhạt son
Ngẫm lại bao người vì tổ quốc
Đánh quân xâm lược vượt trường sơn
                                      Hồ Hắc Hải                         

                                      02-04-2017