Thứ Tư, 9 tháng 11, 2016

BÙI NGÙI-Thơ Xướng Họa:THANH HÒA- THỤC NGUYÊN- SÔNG THU- THY LỆ TRANG-NSCANADA-Phạm Kim Lợi


BÀI XƯỚNG
BÙI NGÙI
Thấy bạn" Đường thi"cũng muốn theo
Tuổi cao gối mỏi lại ham trèo
Thơ người thanh thoát: mành tơ thả
Văn muội nhẹ nhàng:tảng đá đeo
Ba bữa thi bung ra chút tẹo
Bẩy ngày tứ bật được tý teo
Tiết,vần cũng thể kèn toe ngược
Hạc tất phong yêu rối lộn phèo.
Thanh Hòa

BÀI HỌA
TUỘT DỐC

 Người đi thì tớ cũng mò theo
 Đứng trước non cao, cứ thử trèo
 Vách đá cheo leo, hăng hái bước
 Ba lô nặng trĩu, gọn gàng đeo
 Nhìn lên núi thẳm, lòng hơi ngán
 Ngó xuống vực sâu, dạ muốn teo
 Bò được nửa đường, chân rệu rã
 Thế là tuột dốc, thở phì phèo
Thục Nguyên
QUYẾT TÂM
Bát vận đồng âm”
Xin hãy khoan khoan đợi tớ theo
Vách cao dốc thẳng quyết tâm trèo
Đường xa dẫu ướt, chân cong vẹo
Hang tối dù sâu, túi nặng đeo
Ý chí vững vàng nào ngại ngỏeo
Tinh thần ổn định chẳng lo teo
Hai ta đến địch, khum tay ngoéo
Toại nguyên lâng lâng...thở đánh phèo !
Sông Thu
ĐỒNG TÂM...

Bát vận đồng âm”
Có sợ chi mô chẳng dám theo
Người trèo ta cũng ráng công trèo
Đèo Ngang ẩm ướt tâm không héo
Cắc Cớ um tùm bụng chả teo
Chàng mệt, dịu dàng em khẽ kéo
Gối mòn, khéo léo sức vừa đeo
Lên cao phơi phới nghe thông réo
Xuống thấp suối reo vỗ phập phèo !
Thy Lệ Trang
LEO TR ÈO
Nghe bà con xúm rủ nhau trèo
Đơn chiếc  như ta chẳng dám theo
Đồi núi hoang vu  đường lắt léo
Đồng khô nám cháy đá cheo leo
Muốn lên nhưng sợ không người kéo
Lỡ tuột e chừng chắc gối teo
Đứng dưới phình hơi mà gọi réo
Leo cao trật cẳng lộn tùng phèo !
NS- CANADA
BIẾT THẾ ĐỪNG HAM
“Bát vĩ đồng âm
Vãn cảnh Phong nha vội bám theo
Theo con dốc nhỏ cố công trèo
Trèo qua tảng đá nhờ ai kéo
Kéo tới bìa rừng cậy kẻ đeo
Đeo xuống hang sâu lo bị nghoẻo
Nghoẻo trên vực thẳm lại càng teo
teo còn một nửa đây luôn khéo
Khéo biết làm ngơ khỏi lỗn phèo
Phạm Kim Lợi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét