Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2016

ĐÂU...? - Ngọc Liên cùng thi hữu






ĐÂU...?
Vận nước đang chìm giữa cảnh đau
Thành đô ngập úng nỗi cơ cầu
Nơi này biển bạc chưa hồi sắc
Nẻo đó rừng xanh cũng nhạt màu
Tại lẽ con người chưa tỉnh thức
Hay là Thượng Đế ngủ vùi sâu
Ngàn năm lịch sử còn ghi dấu
Đất Việt nhân tài đã ở đâu ?
Ngọc Liên
29.09.2016

HỌA:

1.
Non Nước Ngày Xưa Không Thể Tái
Con Người Hiện Tại Sẽ Về Đâu !?
SẼ VỀ ĐÂU ?
(Thtk)
Non sông “ô nhiễm” quá thương đau
Nước vẫn thản nhiên đã vượt cầu
Ngày ấy môi trường luôn bền vững
Xưa kia quan cảnh mãi tươi màu
Không dung bạo lực thành vô cảm
Thể hiện nhân từ trải nghĩa sâu
Tái diễn ngông cuồng quên đạo lý
Con Người Hiện Tại Sẽ Về Đâu !?
Đức Hạnh
29.09.2016

 2.
ĐÂY..!
Nhân tài đây, chứ hỏi nơi đâu:
Con cháu các quan đã trỗi màu!
Hạnh phúc cho dân đành lãnh đạo
Tương lai giúp nước phải mưu cầu!
Trời mưa là lỗi do trời định
Đất ngập vì người để đất sâu
Bản chất vấn đề là ở chỗ:
Trong lòng tớ cũng rất thương đau!
Bắc giang, 29.09.2016

3.
CHUNG LÒNG
Dân tình thế thái thật thương đau
Chán cảnh tham quan nổi vọng cầu
Biển khóc bao lần chưa khởi sắc
Rừng than mấy bận đã hoang màu
Khi nào hạnh phúc gìn đan lại
Để nổi an lành lấp vực sâu
Muốn hướng ngày mai bền vững tiến
Thì chung tất dạ chẳng xa đâu !!!
Thanh Nhiên Nguyễn
29.09.2016
4.
ĐỜI BIẾN CẢI
Xem đời biến cải ngẫm mà đau
Thấy cuộc tàn thương kẻ não cầu
Lũ ngập Nam phần luôn đổi sắc
Người than Bắc việt mãi thay màu
Tan nhà trẻ khóc trời như hẹp
Rã mái thân buồn biển tựa sâu
Nỗi khổ ngàn năm hoài tạc dấu
In vào khắp cõi bỏ đành đâu ?
29.09.2016

5.
ĐAU
Xem dòng thế sự ngẫm mà đau .
Vận nước đang cơn ảm đạm màu .
Biển đảo lấn dần quân cướp cạn .
Đất liền đục khoét lũ đào sâu .
Trông đi chỉ thấy u buồn chán .
Nghĩ lại càng thêm áo não sầu.
Nhân sĩ đời nầy đâu hết cả
Mai nầy Việt quốc sẽ về đâu.
BỞI ĐÂU...?
Mạt quốc vong hồn cảnh đớn đau
Bàng quan hờ hững đám ma đầu
Bao lần tựu kế bày mưu độc
Mấy bận xảo ngôn lại phết màu
Tại lũ quan tham bòn rút mãi
Hay vì bạo chúa giữ cầm lâu
Trò đời gian ác thời lưu máu..
Khiến kẻ chung nhà phải hại nhau.

7.
CHUNG LÒNG
Dân tình thế thái thật thương đau
Chán cảnh tham quan nổi vọng cầu
Biển khóc bao lần chưa khởi sắc
Rừng than mấy bận đã hoang màu
Khi nào hạnh phúc gìn đan lại
Để nổi an lành lấp vực sâu
Muốn hướng ngày mai bền vững tiến
Thì chung tất dạ chẳng xa đâu !!!
Thanh Nhiên Nguyễn
 29.09.2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét