Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2016

ĐÂU...? - Ngọc Liên cùng thi hữu






ĐÂU...?
Vận nước đang chìm giữa cảnh đau
Thành đô ngập úng nỗi cơ cầu
Nơi này biển bạc chưa hồi sắc
Nẻo đó rừng xanh cũng nhạt màu
Tại lẽ con người chưa tỉnh thức
Hay là Thượng Đế ngủ vùi sâu
Ngàn năm lịch sử còn ghi dấu
Đất Việt nhân tài đã ở đâu ?
Ngọc Liên
29.09.2016

HỌA:

1.
Non Nước Ngày Xưa Không Thể Tái
Con Người Hiện Tại Sẽ Về Đâu !?
SẼ VỀ ĐÂU ?
(Thtk)
Non sông “ô nhiễm” quá thương đau
Nước vẫn thản nhiên đã vượt cầu
Ngày ấy môi trường luôn bền vững
Xưa kia quan cảnh mãi tươi màu
Không dung bạo lực thành vô cảm
Thể hiện nhân từ trải nghĩa sâu
Tái diễn ngông cuồng quên đạo lý
Con Người Hiện Tại Sẽ Về Đâu !?
Đức Hạnh
29.09.2016

 2.
ĐÂY..!
Nhân tài đây, chứ hỏi nơi đâu:
Con cháu các quan đã trỗi màu!
Hạnh phúc cho dân đành lãnh đạo
Tương lai giúp nước phải mưu cầu!
Trời mưa là lỗi do trời định
Đất ngập vì người để đất sâu
Bản chất vấn đề là ở chỗ:
Trong lòng tớ cũng rất thương đau!
Bắc giang, 29.09.2016

3.
CHUNG LÒNG
Dân tình thế thái thật thương đau
Chán cảnh tham quan nổi vọng cầu
Biển khóc bao lần chưa khởi sắc
Rừng than mấy bận đã hoang màu
Khi nào hạnh phúc gìn đan lại
Để nổi an lành lấp vực sâu
Muốn hướng ngày mai bền vững tiến
Thì chung tất dạ chẳng xa đâu !!!
Thanh Nhiên Nguyễn
29.09.2016
4.
ĐỜI BIẾN CẢI
Xem đời biến cải ngẫm mà đau
Thấy cuộc tàn thương kẻ não cầu
Lũ ngập Nam phần luôn đổi sắc
Người than Bắc việt mãi thay màu
Tan nhà trẻ khóc trời như hẹp
Rã mái thân buồn biển tựa sâu
Nỗi khổ ngàn năm hoài tạc dấu
In vào khắp cõi bỏ đành đâu ?
29.09.2016

5.
ĐAU
Xem dòng thế sự ngẫm mà đau .
Vận nước đang cơn ảm đạm màu .
Biển đảo lấn dần quân cướp cạn .
Đất liền đục khoét lũ đào sâu .
Trông đi chỉ thấy u buồn chán .
Nghĩ lại càng thêm áo não sầu.
Nhân sĩ đời nầy đâu hết cả
Mai nầy Việt quốc sẽ về đâu.
BỞI ĐÂU...?
Mạt quốc vong hồn cảnh đớn đau
Bàng quan hờ hững đám ma đầu
Bao lần tựu kế bày mưu độc
Mấy bận xảo ngôn lại phết màu
Tại lũ quan tham bòn rút mãi
Hay vì bạo chúa giữ cầm lâu
Trò đời gian ác thời lưu máu..
Khiến kẻ chung nhà phải hại nhau.

7.
CHUNG LÒNG
Dân tình thế thái thật thương đau
Chán cảnh tham quan nổi vọng cầu
Biển khóc bao lần chưa khởi sắc
Rừng than mấy bận đã hoang màu
Khi nào hạnh phúc gìn đan lại
Để nổi an lành lấp vực sâu
Muốn hướng ngày mai bền vững tiến
Thì chung tất dạ chẳng xa đâu !!!
Thanh Nhiên Nguyễn
 29.09.2016

DẠ KHÚC - Tuan Nguyen cùng thi hữu





DẠ KHÚC
(Thtk)
Tối Nay Chẳng Thấy Thơ Đâu Cả
Buồn Ấy Không Màng Dạ Bất Phân

Tối lắm trời đen muốn thả hồn
Nay đêm vắng lặng chút là chân
Chẳng ai nhắc nhở dùm ta nhé
Thấy mộng tìm quanh đượm giấc tràn
Thơ động mấy vần xin hiểu thấu
Đâu tình tỏa nhịp gởi ngàn ngân
Cả vui khoảng khắc...niềm tuôn cạn
Buồn Ấy Không Màng Dạ Bất Phân
Tuan Nguyen
27.09.2016

HỌA:

1
TÌNH KHÚC
(Thtk)
Sống Đủ Lý Nhân Đâu Phải Dễ
Ở Tròn Đạo Nghĩa Lẽ Nào Phân

Sống trong cõi tục chẳng oăn hồn
Đủ cảm khúc tình ngẫm thiện chân
 chuộng công bình tâm mãi sáng
Nhân yêu bác ái mộng không vơi
Đâu còn thảm cảnh lời ai oán
Phải biết dâng đời tiếng nước ngân
Dễ lạc đường đi nhòa chính khí
Ở Tròn Đạo Nghĩa Lẽ Nào Phân
Đức Hạnh
28.09.2016

2.
 BẤT PHÂN
(Thtk)
Tối Nay Chẳng Thấy Thơ Đâu Cả
Buồn Ấy Không Màng Dạ Bất Phân

Tối đến nhìn trăng vẻ trắng ngần
Nay hồn trống trải ấy thực chân
Chẳng người xướng họa câu như khép
Thấy kẻ hòa giao tứ lại tràn
Thơ nghĩa bao lần trong sáo vọng
Đâu tình bấy bận gửi đàn ngân
Cả thèm chóng chán… cạn
Buồn Ấy Không Màng Dạ Bất Phân

3.
BUÔNG ...
(Thtk)
Tối Nay Chẳng Thấy Thơ Đâu Cả
Buồn Ấy Không Màng Dạ Bất Phân

Tối ngắm sao băng khẽ nguyện thầm
Nay về kiếm lại chút tình chân
Chẳng màng thế sự đua chen nữa
Thấy bụi thời gian ngả xuống dần
Thơ viết sai vần nên phải sửa
Đâu ngờ phím lạc tiếng đàn ngân
Cả đời ước chữ tin yêu trải
Buồn Ấy Không Màng Dạ Bất Phân
 28.09.2016

4.
CHIÊM BAO
(Họa khác vần)
Tối lại chiêm bao cứ ngỡ nàng
Nay đà lỗi hẹn vắng đò sang
Chẳng còn nhớ bến khi chiều lặng
Thấy đã quên ngày lúc nắng chang
Người đến! Tan mơ bao hốt hoảng
Đâu đi? Vỡ mộng mấy bàng hoàng
Cả trời rạng nứt đêm mê sảng
Lòng Cứ Chờ Hoài Dạ Xốn Xang.

28.09.2016

Thứ Năm, 29 tháng 9, 2016

AI THÔNG MINH HƠN / chùm thơ Võ Tấn Hùng

AI THÔNG MINH HƠN

Liệu có thông minh hơn lớp năm,
Ngồi xem sao lại cứ xoa cằm?
Ba lần trợ giúp thường suôn sẻ,
Mấy lượt tự thân mãi oái oăm.
Tính toán đề bài như gạt phỉnh,
Điền từ câu chữ  giống chơi khăm.
Bâng khuâng áo trắng ngày hai buổi,
Tiểu học một thời chẳng chịu chăm!
Bình Định, 24.09.2016
VÕ TẤN HÙNG


ĐỌC THƠ BẠN
Thân tặng bạn Đỗ Thanh Liêm, giáo viên Trường Trung học Mỹ Thành

Bỗng dưng bạn trẻ đến mười năm*
Thi tuyển trên tay dạ sướng thầm?
Ngẫu Hứng Mùa Thu** mây lãng đãng,
Sông Trà Về Lại** bóng xa xăm.
Qua Cầu Mưa Đổ** đau hồn bướm,
Nhớ Chuyện Xứ Phan** xót kiếp tằm.
Lần giở từng trang thơ xúc cảm,
CHÚT TÌNH GỬI LẠI ngát trăng rằm!

Tuy Phước, chiều 28.09.2016
VÕ TẤN HÙNG
*NXB in nhầm năm sinh
** Tên những bài thơ trong tập CHÚT TÌNH GỬI LẠI (NXB Văn học, 2016)



ĐÙA VỚI MƯA - Phương Hà và thi hữu




ĐÙA VỚI MƯA - Phương Hà

Họa: Trịnh Cơ, Thanh Hòa, Thục Nguyên, Thy Lệ Trang,
Hoàng Từ, Văn Thanh, Độc Hành, Đinh Tà, 
Như Thu, Hoàng Vũ, NS




ĐÙA VỚI MƯA

Tôi thích một mình đi dưới mưa
Thỏa thuê gió ghẹo, nước trêu đùa
Mơn man dòng chảy theo chân bước
Tung tóe hạt tràn dưới gót đưa
Hạnh phúc trào dâng như sóng cuộn
Niềm vui chất ngất tựa mây ùa
Cười vang, nhảy nhót rồi la hét
Chẳng có ai nhìn, thú vị chưa ?

Phương Hà


Bài họa


TUNG TĂNG DƯỚI MƯA

Lúc trẻ tôi thường thích tắm mưa
Bạn bè đú đởn khoái chơi đùa
Mẹ cha thong thả không cần đón
Anh chị ung dung chẳng phải đưa
Gió mạnh giọt tuôn như sóng lướt              
Đất trơn chân trượt  giống xe ùa          
Hét la cười cợt tưng bừng quá
Ở lứa tuổi này, thấy …mệt chưa ?

Trịnh Cơ (Paris)
23/09/2016



TRỜI MƯA

Lòng còn nhớ mãi một chiều mưa
Líu tíu sân trường cảnh đón đưa
Chung nhóm, quây quần vui rỡn phá
Cùng nhau xúm xít nhộn  cười đùa
Dù che chẳng đủ cho đầu ké
Nón đội không dư để nước ùa
Khúc khích hồn nhiên nào thấy khổ
Đường đời,sống lại lúc này chưa ?

Thanh Hoà 


CẢM THÔNG

Se lòng nhìn cảnh bậu dầm mưa
Thầm trách Cao Xanh khéo cợt đùa
Đã tạo ra chi thân liễu yếu
Rồi đành để mặc gió đong đưa
Thường xuyên đối mặt cùng tai biến
Nên phải liều thân trước bảo ùa
Xin chúc "người dưng"nhiều nghị lực
Cho dù hạnh phúc đến hay chưa

Thục Nguyên


RỘN RÃ BÊN ĐỞI...
Thân tặng chị Thanh Hòa và phu quân

Sá gì ngày nắng với đêm mưa
Sánh bước bên chàng ấm áp chưa !
Tay nắm tay nghe dòng suối đổ
Vai kề vai ngóng tiếng thu ùa
Xa xa...bến mộng thuyền trăng đón
Thấp thoáng...đường mơ bóng nguyệt đưa
Chân sáo nhịp nhàng theo nốt nhạc
Hồn nhiên như thủa thích reo đùa !

Thy Lệ Trang


GẶP MƯA

Cùng em dạo mát gặp trời mưa
Thích thú bên nhau mãi chọc đùa
Áo ướt không lo tay hứng nước
Quần nhem mặc kệ bước chân đưa
Về làng tới hãm mây lùa đuổi
Đến ngõ vào sân gió hút ùa
Mẹ hỏi dù đâu sao bẩn vậy
Thương con phận gái xót xa chưa

24-9-2016
Hoàng Từ


TÌNH DƯỚI MƯA

Yêu nhau, cùng dạo dưới trời mưa
Sấm sét dọc ngang chỉ chuyện đùa
Đôi mắt mi sầu, sương sớm đọng
Bờ vai tóc ướt, gió chiều đưa
Niềm vui thơ dại trào dâng mãi
Hạnh phúc khờ non vỡ ngập ùa
Những mối tình đầu nhiều ước hẹn
Bao lần tim vỡ đã lành chưa... ?

 Văn Thanh


CHUYỆN TÌNH CỜ

Tình cờ hai đứa trú cơn mưa
Tôi đứng bên em khẽ nói đùa
Mến bạn thẹn thùng nghiêng má tặng
Thương người e lệ cúi đầu đưa
Dùng dằng mấy phút qua giông xé
Níu kéo một thôi lặng gió ùa
Sợi ngắn sợi dài trời hết thả
Kề tai hỏi nhỏ… thích về chưa?

Độc Hành


CÁCH BIỆT
           
Chia ly chiều ấy lệ như mưa
Duyên nợ trách sao khéo phĩnh đùa   
Khắn khít xưa kia trời khéo nối
Xa nhau hiện tại đất hoài đưa
Ta về xóm vắng nơi mây phủ
Người đến phương xa chốn gió ùa
Trải sáu mươi năm Ngưu Chức hận
Cầu Ô nối nhịp vẫn là chưa

Đinh-Tà


NGỠ RẰNG

Thương thời trẻ dại thích dầm mưa
Cút bắt vòng quanh bởn cợt đùa
Tên gọi ồn ào va bạn ngã
Chân dừng nhanh nhẩu đón tay đưa
Choàng vai hớn hở reo hò đếm            
Nghịch nước vô tư chạy nhảy ùa
Nhớ lại mình ên cười tủm tỉm
Ra đường gậy chống ngỡ rằng chưa...

Như Thu


TẮM MƯA

Trò chơi lúc trẻ thích dầm mưa
Vui thú cùng nhau cợt giỡn đùa
Chạy nhảy tung tăng trong gió cuốn
Nô đùa ríu rít dưới mưa đưa
Tâm tư chìm lắng làn mây phủ
Tình cảm  tràn dâng trận gió ùa
Quần áo ướt dầm nhưng hớn hở
Mọi người trông ngắm ngỡ ngàng chưa./.

26-9-2016
 Hoàng Vũ


 MƯA SÀI GÒN

Sài Gòn đi bộ giữa trời mưa
Cây ngã điện giăng chớ có đùa                     
Thuở trước đường thưa người vẫn đón
Bây giờ lụt lội bạn không đưa                                    
Dân đông xe kẹt gây ùn tắc
Nước lũ triều lên bủa ngập ùa
Trẻ hết nô đùa ra lộ tắm
Phố phường thành biển khiếp hay chưa?

NS



Thứ Ba, 27 tháng 9, 2016

MỪNG THƯỢNG THỌ


Phụng họa bài MỪNG THƯỢNG THỌ            
Thuận lẻ trời thương đến chín mươi
Đôi bồ câu trắng đẹp song đôi
Cảm thông số kiếp dày sương đẫm
Thương lắm đời người vượt sóng trôi
Tình bạn trăm năm lưu bút thắm
Nguồn thơ vạn kỷ đượm hoa tươi
Đương đi thăm thẳm cầu vươn tới
Thỏa mộng bình thường,thỏa cuộc chơi
Thanh Phong
Lê Chí Phóng
      
BÀI XƯỚNG
MỪNG THƯỢNG THỌ
“Thầy Lê Chí Phóng”
Kính Thầy thượng thọ quá mười mươi
Song hạc cánh liền* vỗ sánh đôi
Đã thấy công hầu như nước chảy
Nên nhìn danh lợi tợ mây trôi
Cũng từng khắc khoải nuôi mô phạm
Giờ chỉ thanh bần dưỡng thắm tươi
Bên án thư đầy ơn với nghĩa
An nhàn thi tứ mãi rong chơi
Hậu bối Lê Đăng Mành
Phụng bút
*Như chim liền cánh

Như cây liền cành

KÍNH HỌA THƠ: "VỊNH CÂY VÔNG" CỦA THI SĨ NGUYỄN CÔNG TRỨ - Đức Hạnh cùng thi hữu





VỊNH CÂY VÔNG
Biền, nam, khởi tử, chẳng vun trồng,
Cao lớn làm chi những thứ vông.
Tuổi tác càng già, già xốp xáp,
Ruột gan không có, có gai chông.
Ra tài lương đống không nên mặt,
Dựa chốn phiên ly chút đỡ lòng.
Đã biết nòi nào thì giống nấy,
Khen cho rứa cũng trổ ra bông!
Nguyễn Công Trứ

HỌA:

1.
HỌ VẪN TRỒNG !?
          (Thtk)
Thân thời to lớn mà không ruột
Giống lại cao khiều cũng trổ bông
Thân đã vô tâm* Họ vẫn trồng !?
Thời còn mê muội cảnh cây vông
To đùng chật đất càng vô dụng
Lớn nhớn che trời chỉ có chông
 phí tiền Dân luôn hại Nước
Không còn lợi ích chẳng an lòng
Ruột gan tếch rổng loài gai góc
Giống Lại Cao Khiều Cũng Trổ Bông !
* Không lòng
Đức Hạnh
26.09.2016

2.
VỊNH CÂY VÔNG

Sến Táu Đinh Lim chẳng chịu trồng
No tròn vô dụng những thân vông
Thân già lắm ruột,ruột toàn xốp
Rễ cội to mình,mình đẫy chông
Tốn của người chăm thừa lắm thể
Hao tiền kẻ bón uổng bao lòng
Nhiều năm vẫn đứng vươn ra mặt
Ấy vậy nên là cũng trổ bông.
Nguyễn Thắng

3.
HỌ NHÀ VÔNG

Đã biết to tròn phải họ vông
Người xưa chẳng dụng mấy ai trồng
Bao ngày lật cổ khoe toàn xốp
Những dạo vươn mình thó cả chông
Diễn giả vờn trêu người cúi mặt
Cười chơi đuổi được lão trơ lòng
Thân tàn vẫn bám vì tham của
Bởi vậy nên đời ngán rễ bông!
Thuấn Lê

4.
NỖI LÒNG NGƯỜI CHĂM CÂY
 .
Chẳng phải chăm cây muốn trổ bông !?
Hoa xinh đẹp thắm thấy vui lòng
Đâu ngờ đến lớn toàn gai nhọn
Lầm bởi thời non chẳng vuốt chông
Đã vậy thân xơ toàn ruột bọng
Nên rằng trí rỗng chỉ hồn vông
Thương thay ước vọng người vun xới
Uổng phí công ai đã bón trồng .
Tuan Nguyen
25.09.2016

5.
CÂY LÁ VÔNG VỊ THUỐC !

Loài cây hoang dại chẳng ai trồng
Vẫn gọi thông thường chủng loại Vông
Gốc . rễ xù xì trông cổ quái !
Hình dung xấu xí giống như chông
An thần vị thuốc yên trong dạ !
Giải nhiệt thêm vui những tấm lòng
Thuốc quý nhân gian nhiều hữu ích !
Ai ai cũng muốn trổ nhiều bông !
Nguyễn Tiến
25.09.2016

6.
VÔ DỤNG LOÀI VÔNG

Lớn lẹ cao to khỏi phải trồng
Nơi nào cũng bạ sống như vông
Đâu màng tựa nghỉ e chìm bộng
Chẳng dám leo trèo ngại nổi chông
Tạo hóa trêu ngươi bày ruột rỗng
Thiên nhiên cắc cớ tạo xơ lòng
Không đem lợi ích mà lồng lộng
Tột đỉnh vươn trời cứ trổ bông.
Cảnh Lưu Xuân
25.09.2016