Thứ Hai, 22 tháng 8, 2016

ĐÊM VỠ - Ngọc Liên cùng thi hữu




ĐÊM VỠ ...
Có gì rạn vỡ giữa trời đêm
Tựa mảnh trăng khuya rụng xuống thềm
Gió thoảng cho hồn ray rứt mãi
Mây vờn để dạ xót xa thêm
Tình kia đã biết là hư ảo
Mộng đó sao còn gọi ấm êm
Nguyện ước từ nay đành khép lại
Mà nghe lệ nhỏ đắng môi mềm .
Ngọc Liên
21.08.2016

HỌA:

HOA NỞ TRONG ĐÊM
Ta ngắm sao trời nhớ những đêm
Trăng lên em đứng tựa bên thềm
Nụ hoa kỷ niệm hương nồng thắm
Cánh bướm lưu hình cảnh đẹp thêm
Thuyền dẫu ngược dòng vì sóng nỗi
Mộng còn chung lối trải tình êm
Đôi mình gặp gỡ mùa xuân chín
Thương quá kề môi tặng đóa mềm…
Đức Hạnh
22.08.2016

AI NÓI
Ai nói rằng trời vỡ giữa đêm
Mảnh trăng khuya rớt ở bên thềm
Sao tìm chiếc bóng đìu hiu mãi
Chỉ thấy dòng đời quạnh quẽ thêm
Thắp lại niềm tin từ rả rượi
Mơ về hạnh phúc thuở nồng êm
Càng tìm quá khứ càng ngơ ngác
Chẳng chút an vui chẳng ngọt mềm!
Song Lục
2016
HỎI ANH ?
" Vấn nghi "
Phải dáng anh về giữa bóng đêm ?
Cho thu vàng lá rụng bên thềm ?
Hay chiều hạ vãn oi nồng quá ?
Để gió đông tràn lạnh buốt thêm ?
Giấc mộng hôm nào sao chẳng ấm ?
Môi nồng một thuở liệu còn êm ?
Này duyên hỏi có niềm tơ tưởng ?
Mà tiếng yêu thương chả ngọt mềm ?
21.08.2016
ĐÊM VỠ ...
Một vì sao lạc xé màn đêm .
Nào phải trăng khuya rụng trước thềm .
Sao lại để hồn xa xót mãi
Cớ gì nghe dạ não nùng thêm .
Thề xưa phai dấu hơi nồng ấm
Hẹn cũ đâu còn tiếng dịu êm .
Độc bước lê chân về ngõ vắng
Sương khuya thấm ướt lạnh vai mềm.
Văn Văn Vũ

CÁCH BIỆT
Ý hợp tâm đầu thoảng một đêm
Mà như vọng lại suốt bên thềm
Mưa hờn nặng hạt cho thương mãi
Gió tủi mịt mùng gợi nhớ thêm
Giấc mộng tràn mi hoài tiếc nuối
Ân tình đẫm lệ chẳng nồng êm
Từ nay cách biệt buồn chan chứa,
Người hỡi còn ai vuốt tóc mềm.
Xuân Liêm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét