Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016

BẾN SÔNG TƯƠNG – Ngọc Liên cùng thi hữu






BẾN SÔNG TƯƠNG
Lặng đếm thời gian tóc ngả màu
Dòng đời cũng tựa cánh bèo dâu
Chiều Thu lá rụng thương tình cũ
Sớm Hạ hoa rơi tiếc mộng đầu
Có phải cung đàn kia lỗi nhịp
Hay là đoản khúc ấy sai câu
Nên mùa tái ngộ xa vời mãi
Để bến sông tương nhỏ giọt sầu.
19.07.2016

HỌA: 

1.
KIẾP NHÂN SINH
Bao năm sương gió tóc phai màu
Một gánh phong trần cảnh bể dâu
Bảo tố ngông cuồng giăng khắp nẻo
Tham tàn thủ đoạn phủ lên đầu
Chợt nghe tiếng hát hồi kinh nguyện
Bổng nhớ đời người tựa vó câu
Thuyền ái xuôi dòng ra biển cả
Tâm hồn thoát tục chẳng u sầu.
Đức Hạnh

2.
KIẾP NHÂN SINH
Thời gian mãi lướt tóc phai màu
Một kiếp cô đơn giữa bể dâu
Nắng hạ thiu tan vần mộng cuối
Mưa đông phủ ngập dãi mơ đầu
Lời thơ đã nhả chưa sai vận
Tiếng vịnh vừa buông vẫn đúng câu
Ngóng đợi chờ em ngày hội ngộ
Cho hồn thắm đượm chẳng còn sầu..
đặng văn ba

3.
BẾN SÔNG TRĂNG

Quạnh vắng mình ta đếm nỗi sầu
Nghe đời gỏ nhịp chán làm sao
Bình minh mới hiện trên triền núi
Khắc hạ buông lơi bóng nguyệt sầu
Mấy nẻo mây vờn quanh bỡn cợt
Trêu tình bỏ đấy chứ yêu đâu ?
Vui đùa nắng hạ cho rời rã
Phủi áo giai nhân để Cuội sầu.
Trọng Hân Dom

4.
LÀM DÂU
 
In dấu thời gian tóc điểm màu .
Lên mười tám tuổi đã làm dâu .
Bao nhiêu khó nhọc hằn lên trán
Bấy chuyện thương đau phủ ngập đầu
Mẹ chửi âm thầm lau nước mắt
Cha rầy lặng lẽ giấu dòng châu
Ba mươi năm chẵn thân làm vợ
Thao thức tàn canh nhẩm đếm sầu.
Văn Văn Vũ

5.
LÒNG ĐAU

Chiều về bến vắng khói lam màu
Hoàng hôn chợt xuống rọi nương dâu
Màng sương đọng lại trên nhành liễu
Giọt nắng chao nghiêng cạnh khóm lau
Lặng ngắm người xưa bên ngõ vắng
Thầm nhìn dáng cũ dưới chân cầu
Bao năm cách trở nay vừa gặp
Ánh mắt buồn tênh dạ vướng sầu.
Chieu Truong

6.
BẾN TƯƠNG TƯ

Thời gian đã bạc mấy gam màu
Nát cánh thư tình mộng bể dâu
Bởi ngẩn ngơ hoài đôi ánh mắt
Mà dang dở cả giấc mơ đầu
Hay vì khúc hát vừa sai nhịp
Có phải cung đàn sớm lỗi câu
Để bến tương tư hoài lỡ hẹn
Sông ngân chở nặng nỗi thương sầu !
Tường Vân - 
Mùa Thu
20.7.2016

7.
TÌNH TA

Tình ta đượm mãi chẳng phai màu
Mãn nguyện thân nàng thỏa phận dâu
Thả lưới trên nguồn xây mái rạ
Trồng ngô dưới bãi đắp duyên đầu
Lăng xăng chị cả tay cầm sách
Bập bẹ thằng em mắt dõi câu
Hưởng phúc trời thương hằng mộng ước
Bình yên cõi tạm xóa u sầu.
Quang Lê Vũ

8.
DÒNG TƯƠNG

Sương pha mái tóc bạc thêm màu
Bến vắng buông cần ngẫm bể dâu
Hạ mãn hoài vương bao giấc muộn
Thu sang mãi quyện mối duyên đầu
Vay cung tống tiễn nghe buồn chuyện...
Mượn khúc tao phùng chạnh nhớ câu...
Mỏi bước chân đời ngang trái buộc
Dòng Tương lạc mộng đẫm chung sầu !

9.
BẾN SÔNG TƯƠNG

Thời gian lặng lẽ tóc phai màu
Nhạy cảm hơn nhiều cuộc bể dâu
Hạ đã âm thầm thay nắng dịu
Thu đang bỡ ngỡ dệt duyên đầu
Cung đàn phối chuyển còn say điệu
Điệp khúc vui hòa chửa hết câu
Hãy để hồn thương về lắp ngõ
Ngày ngâu một thoáng thả thơ sầu.
Nguyen Dac Thang
MT - 20160721

10.
BẾN MƠ

Nỗi nhớ niềm thương chẳng nhạt màu
Dù người góc biển kẻ nương dâu
Thầm thì đoản khúc hương tình cuối
Réo rắt trường ca giấc mộng đầu
Dẫu phải chia lìa thơ giữ vận
Cho dù cách trở nhạc liên câu
Thuyền neo bến cũ mơ xa vắng
Xao xuyến lòng ai khởi mạch sầu!
Ngoc Anh Tran
7/2016

11.
BIỂN SẦU

Nét chữ nghiêng nghiêng mực nhạt màu
Trải lòng về xứ lạ làm dâu
Bởi thân hiếu tử đành quên lãng
Nên nghĩa tình duyên lỗi hẹn đầu
Ván đã đóng thuyền khôn nối mộng
Cá đà vào chậu khó buông câu
Mây ơi xin chở về nơi ấy
Một kiếp thương ai giữa biển sầu .
Khánh Chân Nguyễn

12.
DÒNG SÔNG

Trãi mấy phong sương tóc bạc màu
Cuộc đời như bóng xế cành dâu
Em thương em đợi tương giang vĩ
Anh nhớ anh trông ở bến đầu
Ai dạo bản đàn qua mấy khúc
Tôi rao tiếng hát vọng vài câu
Tình ta còn gặp nhau chăng nữa
Trên bến sông xưa đẫm lệ sầu
Phi Anh

13.
GIAO TÌNH THI HỮU

Tuổi cao,kệ tóc đã pha mầu
Xướng họa vui như mới buổi đầu!
Sáng vịnh mây vờn tà áo lụa
Đêm bình trăng rọi thúng tằm dâu
Mơ màng Tần Tấn duyên hoan hỉ
Khắc khoải Chiêu Quân dạ buốt sầu
Nhiệt huyết vẫn nồng chưa chịu nguội
Giao tình thi hữu gửi vài câu
Tau Dotrong
Bắc giang,23/7/2016

13.
BẾN ĐỢI

Chiều rơi trên tóc nắng phai màu.
Ai đứng lặng nhìn nơi bãi dâu.
Sóng cuốn xóa đi lời hẹn cuối.
Mây bay gợi lại giấc mơ đầu.
Hằn chưa dấu ái tô nhòa chữ.
Đã nhạt màu yêu thệ lỗi câu.
Mong ước về đâychung bến cũ.
Đàn xưa thôi trỗi khúc thương sầu!
Nguyễn Thị Trọng



14.
ĐÀNH THÔI
(Nđt- Ltđ)
Cánh cửa thời gian đã bạc màu
Ân tình trải rộng giữa ngàn dâu
Từ ly chẳng đợi lời sau cuối
Giã biệt nào mong tiếng khởi đầu
Chỉ ước duyên đời luôn trọn nghĩa
Mơ rằng phận số mãi tròn câu
Phù sinh nửa kiếp chưa thành mộng
Chẳng lẽ ngồi trông cạn khối sầu ./.
Tiến Cảnh

29.07.2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét