Thứ Ba, 7 tháng 6, 2016

NGUYỆT SẦU – Lãng Quên cùng thi hữu


NGUYỆT SẦU
(NĐT)


Biển vẫn ngàn năm sóng bạc đầu

Sương tràn lệ đổ thấm dòng ngâu
Tàn canh bấc lụn màn đêm vỡ
Rũ mảnh hồn trơ ánh nguyệt nhàu
Kẻ khóc duyên thừa đau dạ nẫu
Ta hờn phận hẩm xót đời nhau
Chìm trong kỷ niệm từng yêu dấu
Rã rượi buồng tim nửa giấc sầu !


Mùa Thu – Lãng Quên
6.6.2016


HỌA:


BIỂN NHỚ

Nụ hôn nồng ấm thuở ban đầu
Giá lạnh mưa phùn cũng chẳng ngâu
Cách biệt đôi đường hoa vẫn nở
Chia lìa mấy độ nghĩa không nhàu
Niềm mơ chợt đến khơi nguồn nhớ
Cánh thiệp bổng qua... quyện biển sầu
Thương chúc người đi ngời hạnh phúc
Đêm về giấc mộng sẽ gần nhau…
Đức Hạnh
7.6.2016


DUYÊN SẦU

Còn đây kỷ niệm mối duyên đầu
Nhớ buổi trưa hè đẫm giọt ngâu
Tiếng hẹn thầm trao lòng đã thấu
Lời yêu khẽ gửi nghĩa chưa nhàu
Buồn nay giấc mộng hoài lưu dấu
Xót thủa đôi mình mãi lạc nhau
Khắc khoải bao chiều nghe dạ nẫu
Tình xưa chẳng thắm lệ vương sầu
Cường Văn Đinh


NHẠT PHAI
(Nđt)


Màn sương trắng cuộn ở trên đầu
Tháng bảy mưa buồn đẫm giọt ngâu
Ngõ hẹn người đi hồn gió trở
Đường xưa phố lặng mảnh trăng nhàu
Hương tàn mấy độ còn đâu nữa
Nhụy vữa bao mùa chẳng có nhau
Khép cửa tìm quên tình viễn vọng
Niềm riêng một mối lẽ cô sầu.
LCT - Nguyên Nhật
6.6.2016



NGẪU HỨNG MÙA NGÂU

Làn mưa bụi phấn phủ ngang đầu
Mát dịu vai trần ngọn gió ngâu
Luống cỏ bơ phờ ôm sắc nẫu
Tà ai lạnh lẽo đượm sương sầu
Gom tình để vị trầu xanh thấu
Giữ nắng cho mùi quả chín sâu
Ngẫu hứng đôi dòng hoa bướm đậu
Trải niềm lưu luyến nghĩ về nhau
BSD - Bich Sudang
6.6.2016


MỘNG HOANG

Nhớ mãi vòng tay để gối đầu
Nồng nàng ấm áp dẫu trời ngâu
Tan vào một cõi như xuyên thấu
Chảy rã đôi tim gối nát nhàu
Đắm đuối dâng tràn thân rịu nẫu
Mơ màng cạn sức xiết vào nhau
Ngàn năm nguyện hiến người yêu dấu
Tỉnh giấc mơ xưa ....hóa nổi sầu .
Hà Ngân


TÌNH SẦU


Nói mãi cùng em đến bạc đầu
Đâu ngờ rẽ lối giống tình Ngâu
Từ đây cách biệt buồn đau thấu
Mãi mãi xa nhau khổ ruột nhàu
Gương vỡ khó lành ...không gặp nữa
Nước tràn để vậy ...hiểu lòng nhau
Nhìn bao kỷ niệm từng lưu dấu
Hẹn cõi trăm năm tiễn bước sầu!
Thi Dao Pham
6.6.2016


CÁNH CHIỀU

Một kiếp nhân sinh đã bạc đầu
Phai mờ những lúc rã mưa ngâu
Đêm về tím thẩm màn sương nhạt
Buổi lại vàng ươm ánh nắng nhàu
Bất tận đông tàn chim lạc bạn
Lâu dài hạ héo én chờ nhau
Chân trời một bóng mây buồn tẻ
Gió cuộn trông theo mảnh nguyệt sầu..!!
Nguyễn Lâm
6.5.2016



ÔM SẦU

Thu buồn ảm đạm giọt mưa ngâu
Rụng rớt bay ngang đẩm ướt đầu
Gió thoảng tung tăng hoa giận cáu
Mây giăng lững thững nguyệt buồn nhàu
Cho ai luyến nhớ luôn đời nẫu
Để kẻ yêu thương mãi sống nhau
Khó xóa tình ta còn đậm dấu
Hồn tuôn ngớ ngẩn mãi ôm sầu....
Đặng Văn Ba
Quy Nhơn, 7.6.2016


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét