Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2016

TRÁCH HỜN – Lãng Quên cùng thi hữu






TRÁCH HỜN
Chiều qua nhận được bức thơ hồng
Nửa gối đầu giường , nửa thả sông
Để thấy cung buồn xao giấc lạnh
Rồi nghe điệu nhớ quyện tim nồng
Bao mùa lá đổ chàng quên hẹn
Mấy độ Thu về thiếp đợi trông
Trăm cánh tình thư nào dám ngỏ
Xuân sang giá buốt tựa hơi đồng !
Mùa Thu - Lãng Quên
11. 5. 2016

HỌA:

CÒN CHI
Còn chi chữ hẹn kết tơ hồng
Bậu đã qua đò tủi bến sông
Để phận trầu xanh chìm gió bão
Rồi hoa phượng đỏ rã bên đồng
Người đi nỗi nhớ mùa xuân gợi
Kẻ khóc đêm sầu bữa hạ trông
Giấc mộng êm đềm thôi phải vỡ
Đời ta lỡ dở mối duyên nồng./.
11.05.2016

TRÁCH HỜN
Nhận lá tình thư mảnh giấy hồng
Vui buồn lẫn lộn thả dòng sông
Âm thầm gối lẻ sầu mưa lạnh
Khắc khoải phòng đơn tủi nắng nồng
Những buổi đông tàng cầu tiếng hẹn
Bao ngày hạ trưởng ước lời trông
Lòng như lửa đốt nào đâu ngỏ
Dạ tựa tràn hơi buốt giá đồng.

PHỐ BUỒN
Nhận được từ em cánh thiệp hồng
Đâu ngờ sáo nhỏ lại sang sông
Rằng mơ lá cũng đà khô héo
Nói mộng thì hương đã hết nồng
Kẻ xuống thuyền hoa quay mặt ngó
Người về bến cũ mắt mòn trông
Chiều nay góc phố buồn hoang vắng
Buốt lạnh con tim ngọn gió đồng ./.
Nguyên Nhật
11.5.2016

MÀU NẮNG ĐỢI CHỜ...
(Gcđ - tá tự đối)
Xếp mảnh tình thư giữa ngón hồng
Em nhìn vạt nắng ngã đầu sông
Vài tia dỗi nhẹ len cành mỏng
Những sợi hờn êm phủ cánh nồng
Gió chở thu về phai ngõ mộng
Nghe mùa dạo khúc gửi niềm trông
Chừng như khắc khoải cung trầm vọng
Lạnh lẽo hồn đơn bởi tuyết đồng.
11.5.2016.

TRÁCH HỜN
Có tội gì đâu cánh thiệp hồng
Cho dù giận dỗi thả trôi sông
Đèn hoa vẫn máng treo dày đặc
Tiếng pháo râm ran vẫn ấm nồng
Đổ lá bao mùa thôi hết đợi
Lấy chồng một bận khỏi còn trông
Thương thay cánh thiệp chừ tan rã
Gói được hay không cái chữ đồng?
11.5.2016

SANG NGANG
Nén chặt buồng tim khoát áo hồng
Tuy buồn rồi sáo cũng qua sông
Tình yêu đã hoá thành sương mỏng
Mộng ước hòa tan với rượu nồng
Giã biệt người ta trong cõi mộng
Tạ từ dấu ái giữa miền trông
Từ đây đã hết niềm hi vọng
Một bước sang ngang nát chữ đồng

HOÀI NIỆM
Thương gữi về em cánh thiệp hồng
Cho dù cách trở vạn dòng sông
Vẫn nghe biển mộng dâng niềm nhớ
Lại thấy vườn yêu nở thắm nồng
Nào phải trùng khơi mà lỗi hẹn
Có chăng nghịch cảnh mãi hoài trông
Xuân về kỷ niệm… ngời hoa nắng
Để đóa môi hồng khỏi lạnh đông…
Đức Hạnh
11.5.2016

THÔN NỮ
Nổi bậc chiều nghiêng sắc áo hồng
Em làm rực rỡ cả dòng sông
Làn môi hé mở như mời ngóng
Mắt biếc hờ mi đón nụ nồng
Tóc xỏa đôi bờ bay theo sóng
Tay ôm chiếc nón đứng chờ trông
LÃNG QUÊN chẳng được hình cô ấy
Tạo dáng thành thơ đẹp giữa đồng .
11.5.2016

THƯƠNG HẬN
Anh về nhặt nhạnh mảnh thư hồng
Đốt bỏ thành tro đổ xuống sông
Xóa hết thời xanh ngày luyến nhớ
Quên đi kỷ niệm buổi hương nồng
Thôi tàn nụ biếc tình đông đợi
Đã úa cành xuân nghĩa hạ trông
Có những đêm trường sầu lẽ bóng
Nằm nghe tiếng cuốc dậy vang đồng..!!
1.5.2016

BẾN ĐỜI .
Tiễn bước người đi buổi nắng hồng
Nghe từng kỷ niệm rớt bên sông
Chiều thu quạnh quẽ giăng niềm nhớ
Sớm hạ đìu hiu phủ giấc nồng
Để mấy cung thương hờ hững đợi
Cho ngàn điệu cảm thẫn thờ trông
Rồi mai giữa bến đời hư ảo
Chẳng biết tìm đâu một chữ đồng .
11.05.2016

TAN MỘNG
Hẹn ước chờ ươm những nụ hồng
Đò tình chở khách vội sang sông
Em đi sóng hận thừa chơ chỏng
Anh lại bờ đau thiếu ấm nồng
Mấy nẻo đoàn viên mà mãi ngóng,
Bao đường cách biệt lại hằng trông?
Mơ màng hạnh phúc đà tan mộng
Em chẳng cùng ta vẹn chữ đồng.
11.5.2016

NHỚ NHUNG
Thơ em đẹp tợ cánh hoa hồng
Sớm ở đầu nguồn chiều cuối sông
Gió đuổi mây chiều bay trước ngỏ
Hoa đào đua nở ngát hương nồng
Bao năm xa cách anh còn đợi
Mấy độ đi về em mãi trông
Nhớ mối tình xưa càng thảm não
Đông về gió rét tợ như đồng
11.5.2016

BƠ VƠ
Khuya rồi bậu hởi có hay không
Nửa mảnh trăng rơi ép thiệp hồng
Trắc trở đôi đường ta mãi ngóng
Sầu dâng muôn lối kẻ hoài mong
Thuyền xưa lữ khách buồn đắng dạ
Bến cũ tha nhân nhớ ngập lòng
Quạnh quẽ vườn hoang ai mãi đợi
Đơn côi xóm vắng bạn còn trông
11.5.2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét