Thứ Hai, 25 tháng 4, 2016

CHỐNG HẠN – Lưu Xuân Cảnh & thi hữu




CHỐNG HẠN
Nắng đốt bao ngày nước bốc hơi
Chờ mưa chẳng rớt khổ bao người
Cây tàn héo úa, trâu nằm thở
Ruộng nứt khô cằn, cá chết phơi
Cực nhọc dân nghèo đang chới với
Buồn hiu kẻ khó đã kêu trời
Làm sao chống hạn, ai trăn trở!?
Phố thị tưng bừng đủ kiểu chơi.
Lưu Xuân Cảnh
22. 4. 2016

HỌA:

MONG NƯỚC
Đất buồn vì nước đã bay hơi
Mẹ Việt yêu con bảo mọi người
Hi vọng thủy về cây phấn khởi
Yên tâm mùa xuống lúa đầy phơi
Mong rằng sâu mọt không còn lối
Để thỏa lòng dân hết gọi trời !!!
Kiến nghị quan trên cần nghĩ tới…
Dân cày no ấm, mới vui chơi!
Đức Hạnh
23.4.2016

HẠN HÁN MẶC BAY
Bao ngày hạn hán mệt tàn hơi
Nhiệt độ tăng cao nóng cả người
Lạch cạn cá tôm toi mạng cả
Đồng khô lúa mạ héo thây phơi
Nhà nông khốn khổ kêu vang đất
Dân chúng lầm than khóc dậy trời
Quan chức trên cao ngồi máy lạnh
Không màng mặc kệ cứ ăn chơi.
Nghiệp Bùi
24.4.2016

CHỜ TRỜI
Hạn hán lâu ngày đất thiếu hơi
Đồng khô cỏ cháy khổ thân người
Cây vườn trụi lá chờ mưa tưới
Ruộng lúa trơ đòng bỏ nắng phơi
Vạn vật sinh tồn mong mỏi đợi
Muôn loài sống sót nhớ ơn trời
Bao giờ thấy được cơn giông tới
Hả dạ dân lành sống để chơi ./.
LCT - Nguyên Nhật
24.4.2016

TRĂN TRỞ. 
   (đảo vận)
Ý tưởng đâu mà nghĩ đến chơi
Còn lo cái bụng, phải kêu trời
Đồng khô thiếu nước cây trơ trọi
Ruộng khát chờ mưa lúa héo phơi
Thủy đập ngưng dòng dân mãi đợi
Đê điều tắt lối ngóng trông người
Mong sao có hướng cho ngày mới
Êm ấm mọi nhà, thở nhẹ hơi .
Tuan Nguyen
24.4.2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét