Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

NGẬM NGÙI- Trần văn Hạng ( Hoạ thơ Phương Hà )



NGẬM NGÙI

Vì ai khắc khoải rối tơ lòng
Thao thức bao đêm trí ruổi dong
Người có buồn thương nơi xứ lạ ?
Ta luôn sầu nhớ chốn cô phòng
Duyên xưa hai ngã bao canh đợi
Tình cũ đôi đường những khắc mong
Vằng vặc trăng khuya soi bóng lẻ
Hồn vương ngấn lệ khóc tình trong.

                    Trần Văn Hạng


Bài xướng

NGẬM NGÙI

Ly biệt nào ai chẳng buổt lòng
Tâm hồn đâu được phút thong dong
Người ôm sầu muộn ngoài sương gió
Kẻ giấu cô đơn chốn biệt phòng
Nỗi hận chia lìa luôn ám ảnh
Niềm vui tái ngộ mãi hoài mong
Đợi chờ mòn mỏi bao năm tháng
Lệ tủi che mờ ánh mắt trong

                   Phương Hà


HỌA TIẾP BUỒN TÀN ĐÔNG CỦA THY LỆ TRANG- TRẦN LỆ KHÁNH, PHAN TỰ TRÍ, NGUYỄN GIA KHANH




TRẦN LỆ KHÁNH, PHAN TỰ TRÍ, NGUYỄN GIA KHANH


HỌA TIẾP BUỒN TÀN ĐÔNG CỦA THY LỆ TRANG




HOÀI NIỆM

Thể Lộc Lư


XA RỒI ẤM ÁP MỘT BỜ VAI!. 

Bỗng nửa chừng xuân...lẻ gót hài.

Sợi nắng nhường vương tơ tóc liễu.

Bóng mây như phủ dáng hình ai.

Lưa thưa bến quạnh bông lau ngả.

Lác đác cành đơn chiếc lá phai.

Làn gió phất phơ tà áo mỏng.

Não nùng thảm cỏ dế than dài...


Giây phút phân ly thấy thật dài...

XA RỒI ẤM ÁP MỘT BỜ VAI !

Giọng quyên thê thiết đưa vườn vắng.

Tiếng hạc âm trầm vọng gió lay.

Đứt sợi tơ se màu thắm nhạt.

Khóa buồng tim lạnh sắc hồng phai.

Còn đây dư ảnh ..người đâu tá..?

Trĩu nặng tâm tư nỗi cảm hoài !


Tháng ngày đeo đẳng nỗi đau hoài.

Gián cách âm dương khuất bóng ai

Đã hết nồng nàn đôi khóe mắt

XA RỒI ẤM ÁP MỘT BỜ VAI !

Nhớ sao đắm đuối hòa hơi thở

Tưởng lúc dung dăng xiết búp tay.

Ôm gối trở trăn tim buốt giá...

Mộng hồn ao ước...mộng trùng lai !



Tỉnh giấc tan rồi...giấc hợp lai.

Trớ trêu con tạo đã an bày.

Lạnh lùng lòng đất vùi quân tử.

Ngơ ngẩn trần gian tủi liễu đài.

Còn đó dư âm đàn cổ nguyệt.

XA RỒI ẤM ÁP MỘT BỜ VAI !

Lạt phai sác diện...hồn phiêu lãng ...

Quặn thắt niềm đau ngậm tháng ngày!



Lòng luôn ghi khắc tháng năm ngày...

Tâm Ý cùng chung tay tiếp tay.

Chân sóng đôi chân vui vạn cảnh.

Mắt vươn tầm mắt ngắm muôn loài.

Thơ rung ngọn thỏ câu tha thiết...

Men ngát tửu quỳnh chuốc đắm say!

Ôm mối tương tư...ôm kỷ niệm...

XA RỒI ẤM ÁP MỘT BỜ VAI..!

                         Trần Lệ Khánh   30-3-2016.



TRÒN VAI  
(Thể Lộc Lư)



TUỒNG ĐỜI DẪU KHÓ NGUYỆN TRÒN VAI!

Thuở ấy vườn trăng đẫm dấu hài

Tóc xõa bờ vai thương đợi bậu

Duyên thầm khóe mắt nhớ chờ ai

Nào hay bến vắng con đò muộn

Để tiếc trưa tàn giọt nắng phai

Khói thuốc anh buồn mưa ngấm lạnh

Năm canh thổn thức tiếng chuông dài !



Tưởng đã vùi sâu giấc mộng dài

TUỒNG ĐỜI DẪU KHÓ NGUYỆN TRÒN VAI!

Từng mơ trao gió vui diều lượn

Những ước giong hồn mát gió bay                    

Được thế duyên tình không dễ lợt

Nào hơn hẹn ước chẳng hề phai

Thế thôi kiếp sống đâu đày ải...

Để phải lưu tâm đọng cảm hoài 

Nhưng không, còn đó nỗi u hoài...

Ôm ấp một thời thấu hỡi ai

Cuộc thế dù đau nguyền mãn cuộc

TUỒNG ĐỜI DẪU KHÓ NGUYỆN TRÒN VAI

Ngọt lành đêm hết cay tròng mắt                       

Cay đắng hội tàn run nắm tay

Nỗi hận chia lìa tê buốt mãi

Mịt mờ nào nghĩ tới tương lai.


Bĩ cực bao giờ được thái lai

Cao xanh thương cảm liệu an bày

Nỉ non lời khấn về Tiên giới                        

Nghi ngút hương dâng trước Phật đài                      

Kiếp bể dù sâu rồi bớt sóng

TUỒNG ĐỜI DẪU KHÓ NGUYỆN TRÒN VAI!

Mấy lời đã hứa anh gìn giữ

Nếu dạ em vui chỉ mỗi ngày


Gieo thoi chầm chậm biết bao ngày

Phấp phới cờ reo đã đến tay           

Từng biết bao cơn đau vạn cuộc

Mới hay mấy đận khổ muôn loài

Đông đầy cuộc lữ tràn sương tuyết

Xuân mãn cuộc tình đẫm đắm say  

Chẳng phải ôm sầu cho cạn vở

TUỒNG ĐỜI DẪU KHÓ NGUYỆN TRÒN VAI!

                                   Phan Tự Trí

  


THỎA MỘNG                        

(Lộc lư ngũ bộ)




HƯƠNG THỀ GỬI GIÓ THOẢNG BỜ VAI

Lối mộng chơ vơ một dấu hài

Ngắm bóng trăng tà, đêm chiếc lẻ

Đong mùa lá rụng, nỗi bi ai

Cung đàn lạc phím ru hồn lạnh

Giấc điệp sầu mi vẽ nét phai

Lặng lẽ phòng khuê ngồi đối cảnh

Ba sinh há ghẹo đến bao dài?



Ngóng bước người đi khuất dặm dài

HƯƠNG THỀ GỬI GIÓ THOẢNG BỜ VAI

Màu trăng quan tái choàng sương bủa

Vó ngựa đăng trình cuốn bụi bay

Mộng chạnh niềm riêng vàng đá nát

Canh tàn gối lẻ lửa hương phai

Xuân qua mấy lượt trên môi úa

Một gánh tương tư vẫn nặng hoài.


  
Chân mây cách trở vấn vương hoài

Dõi cánh buồm xa ngóng đợi ai

Giọt lệ trào mi nhòa khóe mắt

HƯƠNG THỀ GỬI GIÓ THOẢNG BỜ VAI

Đà nghe nhạc trỗi ru êm mộng 

Lại ngóng người về sưởi ấm tay

Chợt ánh tà dương đà phủ tím

Ngùi trông bóng đổ lối tương lai.



Vẫn cứ tin rằng mộng thái lai

Dù bao sóng dữ mãi giăng bày

Thây lời nguyện cũ phơi mưa nắng

Mặc cánh hoa xưa rụng nhụy đài

Chữ hẹn chờ ai chung bóng nguyệt

HƯƠNG THỀ GỬI GIÓ THOẢNG BỜ VAI

Thềm xuân vẫn thắm hoa năm trước

Bướm lại say mê thỏa những ngày.



Niềm mong đã đến với bao ngày

Mộng cũ chung đường xiết nắm tay

Tựa nắng thêm ngời soi vạn nẻo

Dường hoa mãi thắm tỏa muôn loài

Khơi hương cuộc ái càng trao đắm

Nối đuốc men tình lại chuốc say

Nhắc chuyện lòng xưa …cùng bẽn lẽn

HƯƠNG THỀ GỬI GIÓ THOẢNG BỜ VAI

                            Nguyễn Gia Khanh



BÀI XƯỚNG

BUỒN TÀN ĐÔNG
Thể Lộc Lư

RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
Đường hoa lạc dấu gót sen hài
Nửa vầng nguyệt khuyết chênh vênh bóng
Những sợi tơ sầu vương vấn ai
Tóc xõa thềm xưa hồn mộng ảo
Chiều nghiêng nắng nhạt giấc mơ phai
Em về gối đẫm dòng dư lệ
Vò võ đèn khuya tiếng thở dài !.

Bao năm cứ ngỡ giấc mơ dài
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
Thăm thẳm non cao sương trắng phủ
Chập chùng biển rộng nhạn mờ bay                    
Lời yêu ngày đó...lời chưa trọn
Mộng ước đêm nào...mộng đã phai
Trước ngõ mây sầu giăng lớp lớp...
Tình cay cho mắt đọng u hoài !

Nỗi nhớ còn đây...tiếc nuối hoài...
Muôn trùng xa cách thấu chăng ai?
Ngậm ngùi thu úa vàng phai lá
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
Rượu tiễn nghẹn ngào câu vĩnh biệt                       
Đêm tàn bối rối phút chia tay
Bao mùa hạ đỏ rưng rưng lệ
Biết đến khi nào xuân tái lai?
Mong gì hạnh phúc được trùng lai
Sinh tử trời cao đã sẵn bày
Cát bụi chôn sâu đời lữ thứ                        
Mưa giông vùi dập nét trang đài                      
Mênh mông biển thẳm xôn xao sóng
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
Một cõi vô thường anh đã đến
Và em...còn lại...có bao ngày?
Lặng lẽ ngày qua nối tiếp ngày
Vẫn nồng hơi ấm một vòng tay
Từng con đường cũ hoài nhung nhớ
Những bước chân xưa mãi lạc loài
Ai mất, ai còn, ai luyến tiếc?
Mộng tàn, mộng lỡ,mộng vùi say            
Đôi bờ cách biệt xa xôi qúa
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
                                      Thy Lệ Trang




Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

TÌNH MAI GHÉP

THƠ MỜI HỌA
TÌNH MAI GHÉP
Một gốc chung cành mấy giống mai
Tình đây còn đậm dẫu u hoài
Vàng hoa đằm thắm mùi phiêu lãng
Trắng cánh dịu dàng nhị mãn khai
Hương tẩm trầm tư lều trí giả
Sắc dìu lặng lẽ cửa thiên thai
Cho dù cốt cách mang thân gởi
Vẫn giữ phong tư nét các đài
Lê Đăng Mành
Bài Họa Y Đề :
TÌNH MAI GHÉP
Từng mê mẩn ngắm họ nhà mai
Khoe vẻ kiêu sa... Tấm tắc hoài
Nhành, lá tuy cùng dòng địa dưỡng
Hương, màu vẫn đượm nét thiên khai
Nghênh mùa xuân tới, thầm bung cánh
Biệt tiết đông qua, rộn thoát thai.
Chung cội, liền cành, tôn vẻ đẹp
              Đồng sinh rực rỡ dáng trang đài.              
31/3/2016. 
Hồ Văn Chi
Đà Nẵng

BÀN TAY QUỶ - Lưu Xuân Cảnh cùng thi hữu





BÀN TAY QUỶ
Chất độc len vào mọi thứ - Nguy!
Giống nòi dân tộc hỏi còn chi?
Thằng to giữ mạng ăn đồ quý
Đứa nhỏ nuôi thân nuốt thứ gì?
Lắm kẻ ung thư đành tắt nghỉ
Nhiều người cổ trướng phải ngừng đi
Nhanh lên chặn đứng bàn tay quỷ!
Để khỏi tiêu tùng bởi ngốc si.
Lưu Xuân Cảnh
28.3.2016

HỌA:

VẬT CHẤT & NHÂN TÂM
Nhân trần đạo đức đã lâm nguy!
Chất độc lan tràn chẳng thiếu chi
Thực phẩm…an toàn còn điểm quý !?
Lương tâm đồi bại sẽ ra gì ?:
Dân tình khốn khổ - ăn nào nghỉ…
Bệnh tật tiêu điều - chết phải đi…
Chớ đổi tim mình cho ác quỷ
Đừng tham danh lợi hóa sân si…

Đức Hạnh
29.3.2016



Bài chia sẻ ca anh: Trọng Hân Dom & Ngọc Nguyên

LẶNG MÀ NGHE!
Thượng thời bất chánh hạ tất- Nguy
Bàng dân thiên hạ lại tham si
Nội gián ngoại bang đồng thổ phỉ
Diệt quốc vong nòi ắt lạ chi ?!
Sinh lão bệnh tử đoạn biệt ly
Xảo ngôn hùng biện để so bì
Lẳng lặng mà nghe nhìn cho kỹ
Chớ để giặc cười chửi ngu si !

Trọng Hân Dom.
29.32016


THÓI ĐỜI
Hóa chất tiêm vào thật quá kinh
Rau xanh trái củ cứ trương phình
Bầu ơi một giống sao lừa gạt
Bí hỡi chung giàn lại bất minh
Được mấy giàu sang tâm thú dữ
Còn đâu nghĩa cử dạ ân tình
Gieo hờn tất phải trời giao oán
Ngẫm cảnh đau lòng thật quá kinh.

29.3.2016
NMN. Ngọc Nguyên

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2016

NỖI NIỀM XỨ QUẢNG - Thanh Liêm



NỖI NIỀM XỨ QUẢNG

Xứ Quảng xa rồi sao ngẩn ngơ
Nhớ ai mặt mũi cứ bơ phờ?
Sông Trà nước chảy mòn trơ đá,
Núi Ấn mây giăng phủ lối mờ.
Tím ngắt hoàng hôn lòng vẫn đợi
Xanh xao nắng sớm dạ còn chờ?
Lời thề chắc đã bay theo gió
Tiếng hẹn thôi đành vùi chốn thơ!

23/3/2016
Thanh Liêm
dothanhliemthcsmt@gmail.com


KHÚC ĐÀN-Lý Đức Quỳnh và Thi Hữu

THƠ MỜI HỌA
KHÚC ĐÀN
Xuân vần ai xướng lụa là sang
Ta góp phiêu âm dạo khúc đàn
Phối nước thanh tân lìm suối mát
Hòa trăng cổ độ lộng trời quang
Tơ rung thúy liễu cung hồ điệp
Nhạc chuyển trầm thanh điệu vũ lan
Ngưng tấu,cho lòng thôi ngất ngưởng
Để nghe tịch lặng tiễn canh tàn.
Lý Đức Quỳnh
BÀI HỌA
HẠ SANG
Chửa nhạt men nồng hạ vội sang
Ve xưa rộn rã trỗi cung đàn
Xôn xao bến nước lồng trăng bạc
Rực rỡ chân trời tỏa ánh quang
Phượng lại sum suê thay quế huệ
Sen đà óng ả thế mai lan
Cuốc kêu rả rích bên bờ vắng
Báo hiệu rằng xuân cũng đã tàn!
Nguyễn Gia Khanh
ĐỜI VẪN ĐẸP SAO !
Tơ lòng rộn rã đón xuân sang
Một mảnh Đường thi, một khúc đàn
Bạn hữu vui vầy ngày họp mặt
Tâm hồn phơi phới ánh dương quang
Đây vần lãng mạn tình trăng- gió
Nọ điệu êm đềm bản bướm- lan
Nâng chén mừng nhau : Đời vẫn đẹp !
Tuổi già sức sống mãi không tàn .
Sông Thu
KHÚC DU XUÂN
Nghinh tân tống cựu tiếp mùa sang
Hợp khúc du xuân trổi nhịp đàn
Tiêu địch tấu hòa quan cảnh sắc
Tửu trà yến ẩm vọng thiều quang
Hàn huyên phú vịnh say niềm ước
Lạc thú vườn đào đắm mộng lan
Thủy biếc hương thiên đề ngọc bút
Tao đàn điểm hẹn dễ gì tàn.
Liêu Đình Tự
NỐT NGANG..
Dạ khúc kìa Ai phổ xế sang ?
Hợp âm xao xuyến dậy tơ đàn.
Nốt trầm thăm thẳm chìm gương nguyệt
Thanh bổng bồi hồi gọi ánh quang.
Vời vợi giây Văn niềm nhớ lặng...
Mênh mang cung Oán nỗi thương lan !
Hòa trong sóng nhạc đang rung chuyển
Gà gáy vang vang xé khắc tàn.
Trần Lệ Khánh   29-3-2016
TƠ ĐÀN CẢM
Kìa ai độc tấu khúc xuân sang
Như rót, như nâng ngọt tiếng đàn
Xoa dịu mơn man làn tiết giá
Vuốt ve diệu vợi ánh thiều quang
Thanh âm cảm dạ   luôn Mai Trúc
Nhịp phách nao  lòng cả Điệp Lan
Phận liễu cây đời như cưỡng mệnh
Cánh vươn tựa níu  cố lâu tàn.
CAO BỒI GIÀ
29-03-2016
BÓNG CHIỀU
Một mình lặng ngắm bóng chiều sang
Cám cảnh chim trời lạc bạn đàn
Hạnh phúc mờ tâm chìm ảo sắc
Từ bi  rõ lối dẫn hào quang
Quê hương vẫn mãi tình thương rộng
Tuổi hạc vương hoài mối bận lan
Đợi đến bao giờ về chốn cũ
Người xưa còn mất ánh dương tàn
Hải Rừng
29/3/2016
VỌNG KHÚC XƯA!

Tưởng niệm 1năm ngày TRỊNH CÔNG SƠN qua đời ! 
                                 (1/4 2001- 2016

Mỗi lần phượng ứa khóc mùa sang
Lòng lại ngân lên những điệu đàn
CÁT BỤI xót thương lưu cốt cách
QUỲNH HƯƠNG cảm mến giữ hào quang
BIẾT ĐÂU NGUỒN CỘI buồn khe suối
VẪN NHỚ CUỘC ĐỜI tủi dạ lan
RƠI LỆ RU NGƯỜI xin hát lại
RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP nhịp chưa tàn
Lê Đăng Mành
Chữ in là tựa bài ca của TCS
ĐIỆP KHÚC BUỒN
Sáo điệu sầu buông tỏ ý sang
Âm giai khoan nhặt khúc tao đàn
Cung trầm u uất chừng vương trãi
Nhịp luyến chênh chao điệp ánh quang
Trong cõi vô thường đâu quảng lặng
Đường trần muôn nẻo lối nào Lan !?
Năm canh một đống tơ vò võ
Ta mãi chơi vơi dõi nguyệt tàn.
Q.Trị,29.03.2016
Văn Thiên Tùng

TA NGHE , NGHE MÃI …
Bổng trầm sâu lắng tỉ tê sang
Ai đó nâng niu những giọt đàn.
Hàng xóm láng giềng từng ấm lạnh
Sắc âm giai điệu tựa dương quang
Dường như gió nhẹ rung hồn liễu
Lại tưởng lời thương chuốt vóc lan.
Có phải tơ lòng đang nhắn nhủ
Ta nghe , nghe mãi vọng không tàn !
Trần Như Tùng