Thứ Bảy, 31 tháng 12, 2016

HỎI ANH NÈ... Tường Vân cùng thi hữu

















HỎI ANH NÈ...
(Gcđ - Ltđ)
Anh nè hỏi nhỏ chút này thôi
Nếu thật yêu em hãy ngỏ lời
Kẻo phút giây chờ đau dạ bậu
Rồi ngày tháng đợi chết tình tôi
Ta còn muôn kiếp - thêm hờ hững
Để khát khao - nhau mãi một đời
Chẳng lẽ Ông Tơ đành bỡn cợt
Hay là Ả Nguyệt khéo đùa chơi !
Tường Vân
30.12.2016

HỌA:

1.
TRẢI MỘNG CHƠI

Sắc tình vùa đủ mời xuân đến
Biển ái cao vời trải mộng chơi

(Thtk)
Sắc thắm hoa hồng đẹp quá thôi!
Tình yêu tỏa sáng chẳng cần lời
Vừa qua em ghé thăm vườn mộng
Đủ chuyển trăng vào ngỏ ý tôi
Mời cánh Anh Tơ cùng Chị Nguyệt
Xuân khơi mây nước với sông đời
Đến thì, duyên thắm, nâng ly chúc…
Biển Aí Cao Vời Trải Mộng Chơi.
Đức Hạnh
31.12.2016

2.
DẠ KHÚC
Hãy để cơn sầu lặn mất thôi
Làm cho nỗi nhớ vụt vang lời
Hay là lệ đổ vầng trăng hỡi !
Cứ ngỡ đêm trào mảnh nguyệt ơi !
Mãi đợi người xa đường hút nẻo
Hoài mong kẻ đến ngõ vong đời
Thơ buồn lặng lẽ miền hoang vắng
Dạ khúc đau lòng dẫu chẳng vơi

3.
Kệ
Em khèo nói nhỏ.. lại gần thôi
Thử lắng nghe ai ngỏ một lời
Có lẽ tơ hồng thêu lối mộng
Hay là lão nghiệt kết giùm tôi
Rồi thương trọn kiếp ..hòa hơi thở
Nối nhịp tim...luôn ấm cả đời
Chẳng hỏi sao người đeo bám mãi
Đâu vì chuyện ấy.. kiểu trò chơi..!!

4.
“NGHỊCH”
Hỏi rứa xem chừ cũng vậy thôi
Người ta cúm miệng sẽ im lời
Làm tơ đã rệu càng thêm rối
Để ý chưa tròn lại nhỡ phôi
Chạnh nghĩ con đò say sóng nổi
Vờ câu thả - chợt tiếc duyên đời
Hay vì rách việc nên đùa giỡn
Chả lẽ theo vần nghịch chút chơi
Ừ thì mạng rộng cứ rong chơi
Bảo đảm qua đông kiếm lắm lời
Liễu vẫn chờ ngày anh gặp chị
Trầu hoài vọng lúc nó quen tôi
Câu mơ lếch thếch nhòa cành phận
Tiếng sáo lênh đênh bở vẻ đời
Ruộng cạn hành thò môi bẽn lẽn
Vườn mờ nguyệt lịm mắt pha phôi.
Nguyen Thanh
30.12.2016

5.
TRẢ lỜI EM ĐÓ
Này em bày tỏ tấm tình thôi
Muốn nói yêu ai chẳng mở lời
Thương lúc nhớ nhung nơi dạ đó
Tưởng hồi buồn thảm ở lòng tôi
Xa nhau để khổ cho tròn kiếp
Cách biệt sầu vương suốt cuộc đời
Dưới bóng trăng già ta kết bạn
Trên đường hạnh phúc mặc rong chơi

6.
ẢO ẢNH
Có lẽ nơi nầy chỉ vậy thôi
Người thương chẳng thiếu ngại buông lời
Đa tình gọi ... ỡm ờ đêm vắng
Gió lặng mơ màng ... lãng tử ơi
Bởi nghĩa tào khang đầu bạc sóng
Vì duyên cát bụi rã hiên đời
Manh tình nửa cuộc còn chăng hỡi
Để mộng xoay chiều mỗi tối vơi ./.
Tiến Cảnh
LCT 31.12.2016

7.
BỎ CUỘC
Nói thiệt yêu nhiều cũng vậy thôi !
Làm sao mà dám thốt nên lời
Khi tình đến muộn đau lòng nhỏ
Lúc mộng chưa về khổ não tôi
Một giấc mơ hoa thờ thẫn đợi
Ngẩn ngơ vọng mấy nét xuân đời
Chiều buông lững thững trên hè phố
Có kẻ âm thầm bỏ cuộc chơi .
31.12.2016

8.
HẬN ĐỜI
(Bài họa từ trang Cỏ Thơ)
Trinh tiết khảm sầu lụy mãi thôi
Bởi thương lòng trĩu nặng ơi người
Linh hồn lụy khổ đong niềm nhớ
Phận số đau thầm tiễn lệ rơi
Mình bậu thuở yêu thề lấp bỏ
Lứa đôi cùng mộng ước quên rồi
Tin hoài kẻ phụ vong lời hứa
Tình hận khóc than trách cuộc đời....
My Thảo

NÉT THƠ VIỆT ! Nguyễn Tiến cùng thi hữu





NÉT THƠ VIỆT !
Thơ không kẻ họa Thi Nhân tủi !
Phú chẳng ai ngâm mặc khách sầu !
(Thtk – Bvđâ)
Thơ có Tình yêu, phép nhiệm mầu
Không cần số lượng chỉ vài câu
Kẻ gieo Lục Bát tình Loan thấu !
Họa,  Xướng Đường THI nghĩa Phượng cầu
Thi tứ giao thoa đừng đá đấu ...!!!
Nhân hòa đối tác sẽ bền lâu
Tủi đơn người hát Tao NHÂN nẫu !
Phú Chẳng Ai Ngâm Mặc Khách Sầu ...!!!
(29.12.2016 - Nước Nga)

HỌA:

1.
Xuân không nắng ấm vì mây phủ
Đời chẳng an vui bởi dạ sầu .

(thtk)
XUÂN HOÀI CẢM.
Xuân đến muôn hoa rực thắm mầu
Không nhiều, năm mới chúc đôi câu
Nắng tươi đắc ý cùng thi hữu
Ấm nghĩa giao tâm khởi nhịp cầu
 ánh mai vờn khoe sắc biếc
Mây về rủ gió hợp tình lâu
Phủ cho xanh thắm bầu trời rộng
Đời Chẳng An Vui Bởi Dạ Sầu .
 Tuan Nguyen
 30.12.2016
2.
TÌNH THI HỮU
Giao hòa chân thực hoa luôn nở
Xướng họa thành tâm mộng chẳng sầu
(Thtk)
Giao hữu vui chơi mãi đẹp màu
Hòa yêu mến bạn viết nên câu
Chân thơ rộng mở ngời trăng nước
Thực nghĩa bay cao tỏa địa cầu
Hoa dẫu phai tàn tâm chửa cạn
Luôn đời gắn kết nghĩa thêm lâu
Nở tình tri kỷ - Xuân tươi thắm
Xướng Họa Thành Tâm Mộng Chẳng Sầu.
2.

NỎ ĐƠN
Cảm ơn người đã gửi vần câu
Còn nói rằng thơ rất nhiệm màu:
Giúp biết giang san ngời Nghĩa Lĩnh
Ngộ ra văn hóa rạng Luy Lâu,
Ngàn năm trăng sáng sông Như Nguyệt
Vạn kỷ sen thơm bến Thị Cầu,
Đa pháp đa phương đa phản ánh
Nỏ đơn khóc nhớ với than sầu !
Han Dam Duy

CHÙM THƠ XƯỚNG HỌA NGUYỄN HUY KHÔI



             Tác giả Nguyễn Huy Khôi


BÀI XƯỚNG:

1) NHỚ NGƯỜI XƯA

Trăng vẫn còn đây,anh đã xa
Mình em dạo bước trước sân nhà
Dạ quỳnh trắng muốt vừa khai nhị
Nguyệt quế thơm nồng đang trổ hoa
Gió thổi mơn man làn tóc rối
Sương rơi thấm đẫm gót chân ngà
Nghe như hơi thở ngày xưa ấy
Ve vuốt dịu dàng trên thịt da!
                      PHƯƠNG HÀ

2) ƠN MẸ

Từng bước không ngừng vượt gió sương
Mẹ tôi gánh nặng giữa đêm trường
Đôi chân đã mỏi quên đau đớn
Ánh mắt vẫn cười tỏ mến thương
Lo lớp chạy trường tiền học đóng
Mong con thoát khỏi nợ đời vương
Đến khi khôn lớn nên danh phận
Thấy ánh người nhìn giữa khói hương!
                          KIM LIÊN THÁI

3) MẦU NHIỆM CHÚA GIÁNG SINH
                    (thtk)

Ngôi lời nhập thể tình cao cả
Thiên chúa khải hoàn tính thiện chân.

NGÔI trọng,vì yêu đã giáng trần
LỜI ngài chân lý nở hồng ân
NHẬP đời cứu đọ...trao nguồn sống
THỂ hiện giao hòa xuống chúng nhân
TÌNH trải niềm thương nơi máng cỏ
CAO vời đức ái khắp muôn dân
CẢ toàn dương thế cùng suy niệm...
THIÊN CHÚA  KHẢI HOÀN TÍNH THIỆN CHÂN.
                                        24-12-2016
                                       ĐỨC HẠNH

4) NẮNG XUÂN TUNG CÁNH  

Tờ lịch sang trang thắm lộ trình
Giao hòa trăng nước nở hoa xinh
Tân niên phấn khởi khơi nguồn cội
Quý hữu xôn xao trải mộng tình
Mở cổng vườn yêu - niềm hạnh phúc
Trao dâng thơ nhạc - khúc thanh bình
Nắng xuân tung cánh chào ta đó
Năng phím thương đời, tỏa ánh minh.
                               28-12-2016
                              ĐỨC HẠNH

BỐN BÀI HỌA CỦA NGUYỄN HUY KHÔI

1) NGƯỜI XƯA THẦM HẸN
       Họa bài: "Nhớ người xưa"
    ( Liên khúc: Tặng Phương Hà)

Khuất nẻo bờ mây,dạ chẳng xa
Hình em in đậm dấu quê nhà
Môi đào đỏ mọng nồng mơ điệp
Tóc liễu xanh rờn thắm mộng hoa!
Vóc ngọc eo thon ngời nét ngọc
Khuôn trăng đầy đặn tỏ gương ngà!
Một mai thầm hẹn anh về lại
Ấp ủ tim em...ấm thấu da!

Ấp ủ tim em...ấm thấu da
Sắc hương trinh trắng tấm thân ngà
Dạ chờ đằm thắm...Quỳnh phong nhị
Duyên hẹn nồng say...Quế rộ hoa
Lụy gió vỗ về làn tóc mượt
Xin sương nương nhẹ gót thon ngà
Rồi ra vui thỏa niềm trông ngóng
Cảnh đấy người đây...đâu có xa?!
                             26-12-2016


2) THƯƠNG CHA NHỚ MẸ
           Họa bài: "Ơn Mẹ"

Cha Mẹ một đời rạn nắng sương
Toan lo gậm nhấm nhẫu canh trường
Trầy da gồng gánh trằn công nợ
Nhọ mặt ngược xuôi đẫm tấm thương!
Cha khuất Bồng Lai...tình chất chứa
Mẹ về Tiên Cảnh....nghĩa lai vương!
Cù lao báo đáp ân thâm trọng
Lễ tạ!...tâm hương ứa lệ hương!...
                            29-12-2016

3) MẦU NHIỆM CHÚA GIÁNG SINH 
 Họa y đề bài: "Mầu nhiệm chúa giáng sinh"
               (Tung hoành trục khoán)

NGÔI Chúa tín trung giáng thế trần
LỜI Cha giảng đạo nghĩa thâm ân
NHẬP môn giáo hóa giầu tha độ
THỂ tất khoan hòa giải oán nhân
TÌNH khởi phúc âm đằm nghĩa thánh
CAO thanh lượng đại ấm hồn dân!
CẢ tin ái mộ lòng thành kính
THIÊN CHÚA KHẢI HOÀN TÍNH THIỆN CHÂN.
                              29-12-2016

4)  ĐÓN CHÚA XUÂN
 Họa bài: "Nắng xuân tung cánh"

Thời khí giao hòa thuận lập trình
Xuân sang hoa lá rộ tươi xinh
Đỉnh trời mây dệt mầu huyền diệu
Đáy nước trăng in bóng hữu tình
Vạn nẻo hoan ca vui vận hội
Muôn dân hồ hởi sống an bình.
Chúa xuân rạng rỡ bừng sinh sắc
Đời mở nắng hồng, sáng huệ minh!
                      30-12-2016                    
               NGUYỄN HUY KHÔI

NIỀM VUI & HI VỌNG - Đức Hạnh cùng thi hữu





NIỀM VUI & HI VỌNG
(Thtk)
Khỉ đi Gà đến xuân tình nở !
Nhà dựng dân về đất nước vui

Khỉ đã hết hơi phải thụt lùi
Đi còn vác nặng quá lôi thôi
 lên cất gáy mong đời sáng
Đến buổi thay làm thấy cảnh tươi!?
Xuân thắm hoa cười vườn mộng đẹp
Tình nồng em hát biển sông ngời
Nở cành dân chủ đường chân lý
Nhà Dựng Dân Về Đất Nước Vui.
Đức Hạnh
29.12.2016

HỌA:

1.
MỪNG XUÂN ĐINH DẬU !

(Thtk)
Bính Thân mãn hạn về đi nghỉ !
Đinh Dậu đương thời sẽ rất vui 
!

Bính cỗi năm nay phải bước lùi
Thân còn vương vấn vẫn chưa thôi...
Mãn kỳ năm mới trời bừng sáng !
Hạn hết tân niên đất thắm tươi
Về với quê hương nhìn Nguyệt tỏ !
Đi xa cố quốc thấy sao ngời
Nghỉ ngơi tĩnh dưỡng mừng Xuân mới !
Đinh Dậu Đương Thời Sẽ Rất Vui !
Nguyễn Tiến
(29.12.2016 - Nga)

2.
XUÂN HY VỌNG

(Thtk)
Khỉ đi gà đến mây mù lặng !
Xuân trải hoa tràn sắc thắm vui

Khỉ cốt tàn Thân ắt phải lùi
Đi về đoài ấy nghỉ mà thôi
 vươn tiếng gáy chào thời mới !
Đến Dậu ngân âm gọi... sống tươi !
Mây nặng , cùn đường theo ngõ tối
 tan , trở sáng khắp nơi ngời
Lặng yên sóng dữ , bình non biển
Xuân Trải Hoa Tràn Sắc Thắm Vui.
Tuan Nguyen
29.12.2016

3.
MONG VUI
 (Thtk) Xin đổi câu hoành 4 từ.

Khỉ mạt thời nên chịu bước lùi
Đi về núi rậm kiếm lùm chui
 kia tới lượt mong đừng chúi
Đến đấy thay phiên giữ chớ vùi
Xuân cựu nhân gian chi cạn túi
Tình tân thế thái né trơ cùi
Nở mào, cứng cựa xua tan tủi
Dậu Lại, Thân Chồn Đất Nước Vui.
Lưu Xuân Cảnh
30.12.2016

Xướng họa NHỚ NGƯỜI XƯA- Phương Hà và thi hữu





Xướng họa  NHỚ NGƯỜI XƯA
Phương Hà, Văn Thanh, Hải Rừng, 
Thục Nguyên
Như Thu, Uyên Du, Trịnh Cơ, NS, 
Thy LệTrang,
Thanh Hòa




NHỚ NGƯỜI XƯA



Trăng vẫn còn đây, anh đã xa
Mình em dạo bước trước sân nhà
Dạ quỳnh trắng muốt vừa khai nhụy
Nguyệt quế thơm nồng đang trổ hoa
Gió thổi mơn man làn tóc rối
Sương rơi thấm đẫm gót chân ngà
Nghe như hơi thở ngày xưa ấy
Ve vuốt dịu dàng trên thịt da.
                      Phương Hà
                     (Tháng 12/2016)


Bài họa

VẦNG TRĂNG YÊU

Vầng trăng vời vợi, chẳng gần xa
Luôn ở bên ta, khắp mọi nhà
Tình tứ mặn nồng ôm cánh bướm
Mơ màng ân ái ngự đài hoa
Chân trời rực sáng, bao vàng bạc
Đỉnh núi trong veo, lắm ngọc ngà
Chứng giám buồn vui qua thế kỷ
Ánh mờ mơn trớn, dịu làn da.
                 Văn Thanh


 BẠN DÂU DA

Sao anh vẫn mãi nghĩ gần xa
Giá chẳng quen em ở xứ nhà !
Đất khách tâm tình đông trụi lá
Quê hương tri kỷ hạ đơm hoa
Hai đầu sợi nhớ đời không phách
Một nỗi cô liêu phiếm bạc ngà
Thôi hãy bình yên muôn hạ sự
Mình là đôi bạn tựa dâu da
                      Hải Rừng
                      27/12/2016


CHẮC YÊU RỒI

Cũng vì cơm áo, phải đi xa
Đông đến càng thêm nỗi nhớ nhà
Nếu phận nổi trôi đen tợ mực
Thì tình chung thủy trắng như hoa
Nhớ sao mà nhớ tay thon nhỏ
Thương quá là thương dáng ngọc ngà
Đêm mãi chập chờn trong giấc ngủ
Tóc mây sao cứ bẹo làn da ?
                         Thục Nguyên


NHUNG NHỚ

Đêm ngày nhung nhớ bậu miền xa 
Dẫu biết rằng ai chỉ ở nhà
Thán phục rèm thêu màu đẹp mắt
Ngỡ ngàng tranh vẽ nét tài hoa
Mênh mông thảm cỏ đồi xanh mướt
Yểu điệu khăn thao lụa trắng ngà
Có hiểu nơi nầy đang ngóng đợi ?
Ôm vòng eo nhỏ ấm làn da.
                         Như Thu


NHỚ NGƯỜI XƯA

Khi chiều lẫn khuất khoảng đồng xa
Ngọn gió ngàn phương quyện ngõ nhà
Điểm sắc quỳnh hương phơi dáng ngọc
Khoe tình nguyệt quế thoảng mùi hoa
Sương rơi thẩm thấu men tiềm thức
Rượu rót tràn khơi ảnh vóc ngà
Tưởng bóng người xưa từ cõi lạc
Len vào giác cảm cuộn làn da!
                               Uyên Du
                                20161227


HỒI TƯỞNG

Đêm nằm nhớ chuyện ở trời xa
Từ lúc phiêu du bỏ mái nhà
Lạc bước giang hồ trên dốc núi
Vui chân tiếu ngạo giữa rừng hoa
Vẫn nghe tiếng nói lời âu yếm
Còn vẳng âm thanh điệu ngọc ngà
Một thuở yêu đương nơi vạn dặm
Tình buồn như sướt nhẹ làn da
                    Trịnh Cơ (Paris)
                              26/12/2016


QUÊ MẸ

Đường về quê mẹ thật là xa
Tết đến nôn nao trở lại nhà
Hình bóng song thân trong ký ức
Bàn thờ hương khói với bình hoa
Gia đình vơi bớt niềm êm ấm   
Áo Mẹ còn đâu sắc trắng ngà 
 Mừng tuổi năm nay ai nhận nữa
Gió đông vừa đến buốt làn da !
                              NS



MỘT THOÁNG ÂM THẦM...

Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà
Chập chùng mây trắng phủ đồi xa
Chìm trong bóng tuyết mơ màu áo
Đắm giữa trời sương tiếc sắc hoa
Qua núi bâng khuâng làn gió lạ
Về đêm ngơ ngẩn ánh trăng ngà
Đường xưa lối cũ...ôi vời vợi...
Một thoáng âm thầm ...thương diết da !
                      Thy Lệ Trang

         
NHỚ NHỮNG NGÀY ĐÔNG

Thần tiên thủa ấy đã lùi xa
Xúm xít bên me,một mái nhà
Tiết lạnh dầu gay không huỷ nụ
Trời đông dẫu gắt vẫn đơm hoa
Bao la đùm bọc vòng tay ấm
Âu yếm chở che mái tóc ngà
Thương nhớ ùa về dâng ngập lối
Dường như tuyết đọng thấm vào da !
                          Thanh Hòa