Thứ Năm, 10 tháng 12, 2015

LƯƠN - Lưu Xuân Cảnh, Đức Hạnh





LƯƠN

Thân hèn chẳng ngại chốn bùn dơ
Thủ phận an lòng có dám phơi
Mắt hẹp mà rành đường sáng tối
Tai xoàng lại rõ tiếng tanh hôi
Hơn bầy chuột chũi chui hầm rác
Khác đám giòi sâu rúc cống tồi
Lúc ngủm bao người còn tọng xác
Mà đành chịu nhục kiếp lươn thôi.
Lưu Xuân Cảnh
09.12.2015

HỌA:

HEO

Sung sướng thế mà vẫn ở dơ
Bụng no ủn ỉn chẳng hề phơi
Thét gào nhũng nhiễu mong mồi tốt
Ngủ kỹ an nhàn đớp vật hôi
Khi sống tiếng đời chôn xó chợ
Chết ươn dịch bệnh bỏ nơi tồi
Một đời nhớp nhúa nào danh vọng
Ăn tạp uống càng chỉ thế thôi!
Đức Hạnh
10.12.2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét