Thứ Năm, 1 tháng 10, 2015

TỰ BẠCH - Lương Bút



  













             TỰ BẠCH

1 - CHẠM THU LÁ KHÓC
Đã lỡ nhau rồi chuyện thuở xưa
Tàn đêm nỗi sớm với niềm trưa
Tơ khoan nhặt khúc hòa trong gió
Hoa tả tơi cành quyện giữa mưa
Chín nhớ người ơi ? đâu giám tỏ
Mười thương ta hởi! chẳng liều đưa
Chạm thu lá khóc rừng hiu quạnh
Nghe quánh hồn đau chuyện muộn thừa

2 - MỀM TRÁI TƯƠNG TƯ
Giữ hộ giùm nhau cái nhớ thừa
Một lần xa lắc chuyến đò đưa
Tình gian díu bạn mùa chao nắng
Duyên lỡ làng nhau tháng chuyển mưa
Dạ rối bồn chồn dòm gió sớm
Đời đau lặng lẻ ngóng mây trưa
Mịt mù lối nhạn mờ con mắt
Mềm trái tương tư khoảnh khắc xưa


3 - CHONG ĐUỐC LỠ
Làm sao quên được dáng người xưa
Vẫn biết trăng tàn , nắng đã trưa
Cám cảnh cung đàn chênh chếch phím
Chạnh lòng tiếng sáo lạc loài mưa
Chân lê lối lạ đau lần tiễn
Hồn gởi đường quen, xót lúc đưa
Ngàn lẻ đêm nằm chong đuốc nhớ
Ta thương nhau mải có chi thừa

4 - GÙI NHỚ TRONG CHĂN
Vớt trăng phơi tít đỉnh đào xưa
Hong ấm tình nhau dưới nắng trưa
Phó mặt gió đùa chao sóng sớm
Cho dù trăng rớt chạm đầu mưa
Đêm tàng mờ tỏ - giây chia biệt
Mộng tỉnh lâm ly phút tiễn đưa
Gùi nhớ trong chăn tình trắc trở
Điếng đau trăm mảnh triệu thu thừa ...

                                 Lương Bút


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét