Thứ Ba, 6 tháng 10, 2015

THƠ HUY VỤ!



CHƠI TRỐNG BỎI
(Bài xướng)

Trống bỏi ai ơi khéo khéo dùng.
Tuy rằng đánh nhẹ vẫn kêu tung
Đầu thôn lắm cụ vung dùi gõ.
Cuối xóm nhiều ông trống gậy lùng.
Mắt quáng tai ù tâm chẳng đổi.
Chân chồn gối mỏi chí không lung
Chuồn chuồn có được bao cân mỡ.
Sớm muộn rồi nghe một tiếng đùng
Bút Ngọc / HN

HỌA

CẢNH GIÁC

Cỏ non trâu Cụ vẫn ham dùng.
Nhắm chỗ đồi tiên gặm tứ tung.
Khe sâu thăm thẳm tha hồ húc
Đồi rộng mênh mông thỏa sức lùng
Bước vô cung cấm  cần suy kỹ
Về lại vườn nhà phải nghĩ lung.
Cảnh giác bao thằng hay đố kỵ
Lắm khi chuyện bé hóa to đùng.
Huy Vụ 06/10/2015

DIÊU BÔNG

Bây giờ viết lắm cũng hơi…quê.
Vợ bảo các ông giống tụi hề.
Chữ nghĩa muôn nơi muôn kẻ ghét
Văn vần vạn chốn vạn người chê
Thi Đường có vẻ đang bi thảm
Lục bát xem ra cũng não nề
Kiếm lá diêu bông về hỏi mụ
Thời giờ có được phép đa thê?
Huy Vụ 06/10/2015

NỖI BUỒN CHÍNH TẢ

(Tự trách mình)

Chính tả lỗi kia cứ mắc hoài
Học hành đã rõ chẳng bằng ai
Tưởng hay, đâu biết thơ khôn tặng
Ngỡ tuyệt, thì ra phú khó xài.
Trước đó bạn bè còn thắm thiết
Sau này đồng chí cũng phôi phai
Thôi về quẳng bút theo nghề võ
Ai biết công danh lại phát tài.
Huy Vụ 06/10/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét