Thứ Năm, 20 tháng 8, 2015

THẤP THOÁNG BÓNG CHIỀU - Hoàng Kim Liên cùng thi hữu






THỈNH HỌA:


THẤP THOÁNG BÓNG CHIỀU

Bôn tẫu cuộc đời cánh nhạn bay
Bóng chiều dần xuống chẳng nào hay
Bâng khuâng chợt nhớ hương tình cũ
Lưu luyến thầm thương khúc kiếp này
Cách mấy sơn khê vương điệu sống
Dặm ngàn cỏ nội xót men cay
Bao nhiêu ân oán mang đem trả
Trước lúc dong về được rảnh tay 
                       Hoàng Kim Liên

HỌA:

THƯƠNG BÓNG CÒ CHIỀU

Thương bóng cò chiều thấp thoáng bay
Một mình về tổ mấy ai hay
Lo con ấm lạnh đau đời nọ
Nhớ cháu đói no ốm phận này
Vượt dặm mây trời bao khổ ải
Băng nghìn sóng biển vạn chua cay
Công lao dưỡng dục sao lường được
Biết tới khi nào mẹ rảnh tay... !
                           Trần Ngộ
                         (Lâm Đồng)





 BÓNG TÀ   

Thấp  thoáng tuổi thời thấp thoáng bay
Mồi da, trắng tóc thật là hay
Ngỡ ngàng  chả mấy veo ngày cũ
Tiếc nuối còn bao nữa đoạn này
Bỗng chợt  đôi lần hồn nghẹn nghẹn
Dưng không một thoáng mắt cay cay
Rồi …theo mây  bạc trôi viễn xứ
Hỏi kẻ nào thương nhớ vẫy tay
                        Cao Bồi Gìa
                        20-08-2015


CHẲNG NGỪNG TAY

Cuộc đời rong ruổi nắng mưa bay
Râu tóc bạc phơ đâu có hay
Dời bước nơi quê thời trẻ khỏe
Trở về chốn cũ lúc già này
Nghèo nàn vượt khó mồ hôi ngấm
Khá giả vươn lên lệ thấm cay
Ân đức cha ông che chắn đỡ
Dựng xây gia tộc chẳng rời tay
                           Hồ Hắc Hải



BÓNG TRẦU

Lặng lẽ sương chiều phơ phất bay
Giật mình sờ gáy có đâu hay.
Dường như sau trước thay màu đó
Rồi bỗng nông sâu nghĩ chuyện này.
Thơ thẩn giữ gìn chùm khế ngọt
Đớn đau tiếc nuồi lá trầu cay.
Như vương quanh quẩn hương bồ kết
Sâu thẳm trong lòng một dấu tay !
                          Trần Như Tùng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét