Thứ Hai, 3 tháng 8, 2015

NỖI NHỚ - Bài xướng của Trần Văn Hạng và 8 bài họa

NỖI NHỚ
(Xướng)

Vương vấn tình xưa vẫn đợi mong
Xa xôi chốn ấy có hay không ?
Tiếng lòng thô thiển vài ba chữ
Tâm sự nôm na được mấy dòng
Thư viết xong rồi đành cất giữ
Lời trao chẳng gởi lại chờ trông
Ba sinh duyên nợ âu trời định
Nỗi nhớ niềm thương cứ chất chồng.
                        Trần Văn Hạng


TÂM SỰ BẠN GIÀ
(Họa: 1)

Trăng tàn phố quạnh mỏi mòn mong.
Bạn cũ đâu còn… trống rỗng không!
Mượn bút lưu danh gìn vẹn lối
Nhờ thơ tải đạo giữ nguyên dòng
Khói hương ấm áp tiền nhân đợi
Mồ mả yên lành hậu thế trông
Duyên nợ ba sinh trời đất định
Lòng già xao xuyến – rối ren chồng!
                      Trương Văn Lũy


THẤU CHO KHÔNG?
(Họa: 2)

Người xưa xa cách có thầm mong ?
Từ dạo sang ngang đã lấy chồng 
Vượt thác tìm trầm dăm bảy ngọn
Dầm sông kiếm ngọc mấy mươi dòng
Sao dời khuất mặt càng mơ tưởng
Vật đổi cách lòng cứ ngóng trông
Lỗi kiếp thôi đành duyên nợ vậy
Dầu hao trăng khuyết thấu cho không?
                            Phan Tự Trí


CÀNG GẠT CÀNG MONG
(Họa: 3)

Càng gạt cho quên lại cứ mong
Hình thêu cánh nhạn lượn từng không.
Đã lưu cảnh đó bay đơn điểu
Lại để lời đây vẹn một dòng.
Mỗi bận đưa thân vào chốn viết
Một lần mở dạ để hồn trông.
Người đi đi mãi nhưng còn bóng
Chất nặng lên tâm ngất ngưởng chồng !
                           Trần Như Tùng



ĐÀNH QUÊN
(Hoa: 4)

Thôi thế đành quên khỏi phải mong
Bấy lâu mộng ước kể như không
Người đi né tránh đâu lời tạ
Thư lại bặt tăm chẳng một dòng
Phía ấy có ai nào muốn hẹn ?
Đằng nầy bao bạn đã hằng trông
Cuộc tình mới chớm chưa từng tỏ
Hãy giấu nghe em đẹp vợ chồng. . .
                                  Hữu Hảo


 NHÂN TÌNH…
(Họa: 5)

Không gian, biền biệt dứt niềm mong
Hình bóng, thơ từ có cũng không
Trả nợ quỷ thần dăm tấm ảnh
Lời vay ma ám chữ đôi dòng
Quê nhà giữ hẹn luôn chờ ngóng
Đất khách quên lời khó đợi trông
Nhân định ba sinh duyên nợ hết
Anh yêu vĩnh biệt, gái theo chồng!
                                   Lộc Bắc




TUỔI GIÀ CHỜ MONG…
(Họa: 6)

Tuổi già, đâu nữa để chờ mong
Lão giả an chi, tuyệt phải không!
Tình nghĩa đục trong, ghi tấc dạ
Câu thơ xướng họa, trải đôi dòng
Cà phê sáng sớm, không ai đợi
Bia rượu chiều tà, chẳng kẻ trông
Chuyến cuối ra đi, tàu sắp đến
Trở về hư cảnh, chỉ tay không…
                         Văn Thanh



THIÊN ĐỊNH
(Họa: 7)

Bao năm thao thức vẫn hằng mong
Chốn cũ nơi xưa có nhớ không?
Cảnh tượng đã qua thời dĩ vãng
Tâm hồn gợi lại thuở khơi dòng
Tương lai ngày ấy thầm mong đợi
Hạnh phúc hôm nay vẫn ngóng trông
Thân phận con người trời đất định
Không ai cản được luật xoay chồng./.
                                     Hoàng Vũ


TRỜI ĐỊNH
(Họa:8)

Thôi còn đâu nữa để mà mong
Chốn ấy bây giờ có lạnh không ?
Nghĩa gởi làm chi thêm tủi giọt
Tình trao cũng chỉ lại đau dòng
Ba năm hò hẹn đôi ngày đợi
Nửa giấc mơ hồ hết ngóng trông
Hương lửa ba sinh trời đã định
Người vui thơ rượu kẻ theo chồng
                      Trần Ngộ (Lâm Đồng )




From:  <truongvanluy1948@yahoo.com> 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét