Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015

GIAO MÙA - La Thụy cùng quý thi hữu





GIAO MÙA 

Heo may xào xạc lá vàng rơi
Vạt nắng vàng hanh nhuộm góc trời
Chao cánh đùa mây bầy hải yến
Nghiêng đầu hé nụ đóa mân côi *
Niềm đau hạ cũ dường đang cạn
Nỗi nhớ thu xưa tựa đã vơi
Cốm nếp đầu mùa hương nhẹ thoảng
Phím đàn ngân vọng nhạc lòng rơi
                                   La Thụy
* Mân côi (hoặc mai khôi): Hoa hồng

 HỌA:

Bài 1:
ĐỌC GIAO MÙA NHỚ CỤ ĐỒ YÊN ĐỖ

Giao mùa vẫy gọi lá thu rơi
Chạnh nhớ Tam Nguyên ngự cuối trời
Cần trúc bơ vơ miền quạnh quẽ
Chiếc thuyền thấp thoáng bến mồ côi
Vui khi sách bút dăm bồ khẳm
Xót buổi viên điền nửa gánh vơi
Nước cũ hồ xưa lưu thế nghiệp
Nhạc chiều hoài niệm giọt vàng rơi !
                      Trương Đình Đăng
                            11/8/2015

Bài 2:
SẦU THA HƯƠNG 

Ta vuốt bờ mi lau lệ rơi,
Tha hương lê bước ở bên trời.
Buồn thu tủi bóng thân đơn chiếc.
Sầu hạ thương mình phận cút côi.
Ôi nhớ người xưa mà chẳng dứt!
Sao thương bến cũ mãi không vơi.
Dù đi muôn nẻo lòng này vẫn
Cứ mãi u hoài khi lá rơi!
                           Nhatthuyh

Bài 3:
LÁ RƠI

Nhìn lá vàng thu lớp lớp rơi
Nỗi tê tái xứ lạnh chân trời
Mày râu, hảo hán nào cô độc
Vó ngựa, phong lưu chẳng cút côi
Tráng sĩ mài trăng, trăng lệch khuyết
Thi nhân pha mực, mực đầy vơi
Kiếm cung nhuộm nợ lên màu tóc
Vững chí trai hùng trước lá rơi
 
                             Lương Bút

Bài 4:
NHỚ BẠN

Cảm thu nhớ bạn giọt buồn rơi
Chênh chếch vầng trăng nhạt cuối trời
Bảng lảng hồn mây thương phận lẻ
Chập chờn cánh nhạn xót thân côi
Ân tình tát mãi không hề cạn
Nhân nghĩa đong hoài cũng chẳng vơi
Xướng họa vần thơ về cố quận
Nhạc lòng vang vọng mãi người ơi!
                               Nguyễn Chín


Bài 5:
THU HUẾ

Xa Huế bao thu nắng lá rơi
Thiên An thông vẫy ngọn lưng trời
Sông Hương du khách tìm trăng muộn
 
Bến Ngự cố nhân hoài phận côi
Vọng Cảnh thương chào mây cao thấp
Tam Giang thân hỏi nước đầy vơi
Mang hồn viễn mộng muôn phương tỏa
Vẫn đọng sương vàng óng ánh rơi

                                  Võ Sĩ Qúy
                         Nha Trang,12.08.2015

Bài 6:


TÌNH THU

Vén mảnh mây tà ngắm Nguyệt rơi
Cho nàng Thu đến trải khung trời
Đàn chim ríu rít đời thêm ấm
Sông nước nồng nàn cảnh chẳng côi
Biển ái ôn hòa tình mãi thắm
Vườn yêu tươi sáng nghĩa nào vơi
Trăng sao lấp lánh hồn tung cánh
Chiếc lá lìa cành mộng vẫn rơi…

                             Đức Hạnh
                    Đồng Nai, 12.8.2015


Bài 7:
TIẾNG THU RƠI 

Thu về nghe vọng tiếng thu rơi
Đánh thức hồn thu dậy cuối trời
Lác đác chim bay tìm tổ ấm
dập dìu bướm lượn rước đơn côi
Mưa ngâu rã rích đầy thương nhớ
Nhuốm lạnh heo may thấm đầy vơi
Vằng vặc trăng thu soi khắp nẻo
Lòng vương thổn thức tiếng thu rơi !

                    Nguyễn Thanh Quang 


Bài 8:

TIẾC THU

Trong màn sương phủ tiếng mùa rơi
Lạnh toả không gian xám đất trời
Lá trút đường xưa khơi nỗi nhớ
Cây trơ cành mỏng khóc tình côi
Từ nghe đông ướm lời ly biệt
Mới biết thu tràn mộng khó vơi
Thầm ước ngày ơi chầm chậm nhé
Để còn ngắm mãi sắc vàng rơi…

                      TT.Quỳnh Hoa


Bài 9:
THU CẢM
(Bát điệp từ)

Lặng nhìn cảm nhận gió thu rơi
Vệt nắng thu sao nhẹ cuối trời
Hàng liễu chờ thu mòn mỏi đợi
Từng bầy én đón thu đang trôi
Thu đi sóng dậy bên bờ lạnh
Thu đến lòng ta chẳng thấy vơi
Chạnh nhớ tình thu vào thủa ấy
Nhẹ nhàng đón nhận thu người ơi.

                             Thienkhuc@

Bài 10:


NẮNG THU
(Bát điệp âm)

Nghiêng nắng thu về lá nhẹ rơi
Vòm mây tha thướt sắc hương trời
Nai đứng chờ ai nào cảnh vội
Ta thừ ngóng bạn dỗ niềm côi
Vàng xưa vẫn ước ngào ngon cội
Biếc cũ hoài mơ thắm thiết lời
Chợt thấy bên nguồn thơ phú khởi
Chan hòa thơm mượt những đầy vơi

                             Diệp Kiếm Anh

4 nhận xét: