Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

BẾN THU !



BẾN THU !
Thơ Mời Họa
Chiều bủa mỏi mòn sợi nắng hanh
Lá rơi thắc thỏm sợ đau cành
Mưa chan tan tác thân tiều tụy
Gió quất tơi bời xác mỏng manh
Phiêu bạt bao đời trong hỗn độn
Bồng bềnh mấy kiếp giữa chông chênh
Ngậm ngùi đau đớn nhìn thu rụng
Bến cũ ngày tàn cứ vắng tanh!
Lê Đăng Mành

BÀI HỌA
CHIỀU HANH
Lùm cam nằm sưởi dưới chiều hanh
Hoa quả đu đưa nặng trĩu cành
Mặc tiết đông về chưa tuyệt vọng
Cho dù hạ tới khó mong manh
Chồi non đang độ còn vươn thẳng
Lá thắm gặp mùa chửa chếch chênh
Đông đến mưa sa  bùn dính nhuộm
Hương thơm lan toả át mùi tanh
Trần Ngộ (kính hoạ)


BUỒN THU
Lạnh lùng phảng phất gió heo hanh
Lặng lẽ buông thân lá giã cành
Xơ xác rừng xa màu ảm đạm
Lững lờ mây bạc sợi mong manh
Hồ thu cau mặt thuyền lư lắc
Khóm trúc vươn mình ngọn chếch chênh
Bóng hạc cuối trời bềnh vũ điệu
Người xưa đâu tá, dạ buồn tanh!
.          CAO BỒI GIÀ
.              17-08-2015

THÀNH THI HỨNG
Nắng sớm qua vòm trao chút hanh
Ánh sao le lói giữa cây cành.
Cố nhìn xem có tia thông báo
Gắng ngó tìm ra nét mối manh.
Từ hạ cạn mùa đà gửi gọn
Nay thu quá nửa vẫn còn chênh.
Chờ mong luôn tạo thành thi hứng
Vắng đó nhưng nào đến nỗi tanh !
Trần Như Tùng

ÁNG THU GẦY
Nét thu gầy guộc nhuộm vàng hanh
Khắc khoải rừng thu úa lá cành
Thấy ánh thu sầu trời tẻ nhạt
Nghe hồn thu khóc khói mong manh
Thu nằm chờ bão cây cành ngã
Thu lộn xuống hồ bóng núi chênh
Từ độ chớm thu - là điệp khúc
Thu từng soạn nhạc điệu buồn tanh
  Lê Viên Ngọc

THU SẦU
Hiu hắt bên trời gió lạnh hanh
Lá rơi thờ thẫn tiếc thương cành
Thu buồn sương đọng hồn trơ trọi
Hạ chết ve sầu xác mảnh manh
Nắng táp mưa sa đời vội vã
Bèo trôi nước dạt kiếp lênh chênh
Bao mùa chờ đợi hờn duyên phận
Lẽ bóng u hoài  gối vắng tanh! 
NHÃ MY 

BẾN THU
Sương lạnh pha mù bến thu hanh
Vàng lá buồn rơi khẻ động cành
Giọt nắng xuyên màn mây bạc nhược
Vỗ về ngọn cỏ úa mong manh
Tình thu muôn thuở tình ly biệt
Bến  đợi vô thường bến lệch chênh
Lặng lẻ thời gian hoa lá vẫn...
Vầng trăng đáy nước lạnh buồn tênh
Lê Văn Thanh

NGÓ TA
Đồng quê lãng đãng nắng vàng hanh
Rặng liễu lơ phơ gió động cành
Giải nắng dầm mưa đời vất vả
Trèo đèo lội suối kiếp mong manh
Bao năm lãng bạc mơ sương khói
Mấy thuở phiêu bồng mộng chệch chênh
Ngó lại đông về đêm giá lạnh
Hiên nhà vạc gọi tiếng sầu tanh
GM.Nguyễn Đình Diệm


CẢM THU 
Thu chiều hiu hắt nắng vàng hanh
Gió thoảng miên man lá tách cành
Khóm cúc nhú bông dường uỷ mị
Buông tơ rặng liễu thoáng mong manh
Thi nhân dậy hứng vần thơ dệt
Lữ khách nao lòng ánh nguyệt chênh
Quá khứ huy hoàng đâu vắng tá?
Trăng tà sương rụng - dạ buồn tanh! 
Hồ Trọng Trí

QUÊ CŨ 
Bến đợi chiều giăng dải nắng hanh 
Xen qua kẽ lá đậu trên cành
Ngập ngừng xóm cũ sương mờ nhạt
Thưa thớt làng xưa ,khói mỏng manh
Lữ khách tha phương lòng héo hắt
Người thương mòn mỏi ,dạ chông chênh
Ta về thăm lại phương trời ấy
Bạn đã đi rồi ,ngõ vắng tanh ! 
THANH HÒA

2 nhận xét:

  1. Xin góp vui cùng các anh
    Ngó ta
    Đồng quê lãng đãng nắng vàng hanh
    Rặng liễu lơ phơ gió động cành
    Giải nắng dầm mưa đời vất vả
    Trèo đèo lội suối kiếp mong manh
    Bao năm lãng bạc mơ sương khói
    Mấy thuở phiêu bồng mộng chệch chênh
    Ngó lại đông về đêm giá lạnh
    Hiên nhà vạc gọi tiếng sầu tanh
    GM.Nguyễn Đình Diệm

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn Huynh GM.Nguyễn Đình Diệm rất nhiều,
      Xin phép entry lên trang !
      Chúc an lạc,Trân kính LĐM

      Xóa