Thứ Tư, 22 tháng 7, 2015

CHUYỂN NGHIỆP-Trần Ngộ và Thi Hữu!




CHUYỂN NGHIỆP
Thơ mời hoạ
Trường đời lăn lộn mấy năm nay
Sáu chục tuổi đầu vẫn trắng tay
Nhớ buổi cày thuê bùn lấm mặt
Thương khi cuốc mướn bụi lem mày
Chừ ra thử vận buôn đồ nhậu
May lại gặp thời trúng lợn quay
Nhờ thế cơ ngơi nhìn tráng lệ
Aó cơm khỏng khẻo sống qua ngày
Trần Ngộ - Lâm Đồng

BÀI HỌA
BƯƠN CHẢI ĐƯỜNG ĐỜI
Bươn chải bụi đời mãn kiếp nay
Cùng đường chẳng lẽ phải buông tay
Đói cơm lắm bữa chày u trán
Rách áo nhiều khi lệ quẹn mày
Cứ tưởng vàng da mơ chó nướng
Lại dè nứt mỡ mộng gà quay
Cao xanh nào biết còn mưa nhuận
Nỡ để hồn khô mãi đến ngày…
PhanTT
HỌC ĐẠO
Bao đời học đạo đến hôm nay
Cứ ngỡ trăng vàng ấy ngón tay
Ý mã chớ mong tìm diện mục
Tâm viên đừng tưởng thấy chân mày
Không mơ dưỡng dạ thêm yên ổn
Chẳng mộng nuôi lòng bớt quắt quay
Thanh đạm chẳng màng khi đối cảnh
Thì thường an lạc giữa đêm ngày
Lê Đăng Mành
DỰNG NGHIỆP
Từng trải cuộc đời sáu tám nay
Chuyên cần học hỏi chẳng rời tay
Nâng cao tri thức rèn nhân đức
Bắt kịp kỹ năng rạng mặt mày
Nhìn rõ mục tiêu vạch hướng tới
Đề ra phương pháp tạo đường xoay
Băng qua lực cản không ngần ngại
Vững bước đi lên những tháng ngày
Hồ Hắc Hải
BIẾT SỒNG
Ai hiểu cho đời những bấy nay
Lại càng nhẫn nại với bàn tay
Sáng tưng đã dậy lo công chuyện
Nhem nhuốc lắm sao tỏ mặt mày
Chẳng nỡ đành tâm làm khách trọ
Cũng nhờ biết cách nướng heo quay
Nhìn xem cơ sự dần thêm vững
Ngày lại văn minh tiếp mỗi ngày
Lê Viên Ngọc
TÙY DUYÊN
Tùy duyên tác nghiệp, ngẫm xưa nay
Bảy chục xuân hề...tay  sạch tay
Nhớ tiếc xuân xanh, bom cháy mặt
Buồn đau thu muộn, cảnh chau mày
Thương người nhiệt huyết, thân cò vạc
Khinh kẻ xu thời, xác béo quay
Rõ biết tình đời...vui đạm bạc
Sớm hôm dưa muối - Đợi...giờ ngày./.
23-7-2015
Lê Văn Thanh
SÁU CHỤC TRONG VEO
Mấy năm lăn lộn đến hôm nay
Sáu chục trong veo bút dính tay.
Bởi sẵn câu vần luôn thắm ý
Dẫu thèm cơm cá vẫn tươi mày.
Đi vào chốn thực đương gấy quắt
Bù chịu thời meo sẽ béo quay.
Bầu rượu, túi thơ nay phận đẹp
Nếu mời cánh họa nhớ dôi ngày !
Trần Như Tùng
NHẬP CUỘC
Cuối bãi lênh đênh dạt chốn này
Lai hoàn vốn liếng chỉ đôi tay
Mòn chân chạy gạo nên thằng tớ
Trẹo lưỡi cầu danh được tiếng mày
Nợ trả tàn đời,nghèo vẫn bám
Phúc bồi tận kiếp,khổ còn quay
Vui cùng gió sóng cho lòng thản
Nhập cuộc trầm luân trọn bước ngày !
Lý Đức Quỳnh
Đồng Nai,26/7/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét