Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2015

MÀU XUÂN!



MÀU XUÂN!
               Thơ mời họa
Đi.. ở - bốn mùa biết tới đâu?
Mong không-gặp có - chuốc thêm sầu
Đã quen sống với đời cô quạnh
Thì biết chơi cùng phận khổ đau
Leo giữa giang hồ lòng chẳng nguyện
Dìm trong thương hải ý thôi cầu
Thường yên quốc độ mà phương tiện
Nên mảnh ruộng quê cứ đượm màu!
                               Lê Đăng Mành

BÀI HỌA
VƯỜN XUÂN! 
Cánh cò mải miết biết về đâu
Mất tổ gió sương đượm mối sầu
Mấy chặng cung giăng chưa hết hãi
Bao lần vỡ bãi vẫn còn đau
Vì con khổ tận càng  ao ước
Thương vợ cam lai mãi nguyện cầu
Hy vọng cuộc đời còn đổi phận
Vườn xuân bởi thế mãi tươi màu!
                      Phan Tự Trí Biên Hòa
ÉN LIỆNG VUI ĐỒNG LÚA
Có phải xuân về hay bởi đâu
Nhà nông đà bớt hẳn u sầu.
Đói nghèo thưở trước cho đời khổ
Đổi mới ngày nay thoát nỗi đau.
Máy móc tưới tiêu vào chuẩn mực
Hoa mầu thu hoạch dạt nhu cầu.
Tháng giêng én liệng vui đồng lúa
Bát ngát xanh xanh giãi đẹp màu.
                   Trần Như Tùng Phú Thọ
XUÂN VẪN ĐẾN

Cuộc đời nào biết  đi về đâu ?
Giữ được tâm an sẽ bớt sầu
Nhân loại đắm chìm trong bể khổ
Trần gian trôi nỗi giữa thương đau
Mấy khi sỡ hữu điều hay ước
Nhiều lúc đa mang thứ chẳng cầu
Mong được yên lành nơi cõi thế
Mùa xuân hoa nở đẹp muôn màu !
                            NS-CANADA
TÌNH XUÂN
Một mảnh tình xuân biết gởi đâu
Xuân trôi mấy bận chửa vơi sầu
Xuân in gối lạnh mùa ly biệt
Xuân nhớ người xa buổi xót đau !
Xuân sợi bồng bềnh ôm hết mộng
Xuân lau lốm đốm trổ - thôi cầu !
Xuân mời cạn nốt ly cay đắng
Xuân dệt tình thi đủ sắc màu !
                                Thu Thu
                       19-2-2015(1 tết)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét