Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014

THUỞ BINH ĐAO - Trần Ngộ

                                     Kỷ niệm mùa hè đỏ lửa 1972

Nhớ thuở binh đao vượt dặm đèo
Tử sinh như tóc ngàn cân treo
Mưa bom Bến Đá* đêm ngày nổ
Bão đạn Cầu Nhồng* sáng tối reo
Vườn ruộng   tan hoang người khổ luỵ
Cửa nhà đổ nát  kẻ gieo neo
Dân tình Quảng Trị bao đau xót
Cuộc sống lầm than cảnh ngặt nghèo!

                                                   Trần Ngộ

*Bến Đá và Cầu Nhồng là hai địa danh nằm gần Đại lộ kinh hoàng, quốc lộ 1A. thuộc huyện Hải Lăng, tInh Quảng Trị

HOÀI NIỆM - Hồ Thanh Hà




Cố hương kỷ niệm khó phai mờ
Lặng lẽ một mình nghĩ vẩn vơ
Nhìn cánh lá vàng rơi lả tả
Trông tầng mây biếc nhớ ơ hờ
Vùng trời áo trắng xanh hy vọng
Mảnh đất tuổi hồng đỏ ước mơ
Ngồi đếm thời gian qua mái tóc
Bao niềm thương nhớ dệt thành thơ.
                       HỒ THANH HÀ

Thứ Hai, 28 tháng 7, 2014

Xướng họa MẸ CHỚ BUỒN của Lưu Lãng Khách - Sông Thu và thi hữu


Bài xướng

MẸ CHỚ BUỒN

Mẹ hãy lau khô dòng lệ xót
Xuân còn, mai nở, con chim hót
Ra đi chẳng hẹn buổi quay về
Đất khách không quên ngày trở gót
Lãng đãng mây mơi mấy cánh buồm
Rưng rưng nắng sớm sầu đôi giọt
Đau thương khổ nhọc chẳng ăn thua
Miễn phật trời cho con sống sót.
                              2/1992
                       Lưu Lãng Khách


Bài họa
VẤT VẢ ĐỜI NGƯỜI

Đời người đã ngập niềm chua xót
Lại phải làm chim cao giọng hót
Lao động nhọc nhằn chẳng hở tay
Tới lui tất bật không ngừng gót
Niềm vui thảng hoặc tựa sao rơi
Ngày tháng đều đều như nước giọt
Cuộc sống toàn lo chuyện áo cơm
Xuôi tay, hạt lệ còn vương sót.
                         Phương Hà


NGÀY BUỒN...

Ngoảnh mặt, xa người lòng vẫn xót
Trong lồng, nức nở chim quên hót
Ngậm ngùi áo mỏng, lệ đầy môi
Rực rỡ pháo hồng, hoa ngập gót
Tháng bảy, Ngưu Lang hận không lời
Mưa ngâu, Chức Nữ sầu bao giọt?
Trần gian sao lắm chuyện chia phôi...
Cay đắng cho ta...trời để sót!!!
                             Thy Lệ Trang
                             Massachusetts

 
NỖI NIỀM
        
Chia ly nào chẳng mang chua xót ?
Oanh cũng buồn tình ngưng tiếng hót
Đất khách bơ vơ như mất hồn
Quê người vất vả mong quay gót
Đã không ngăn nổi lệ bao năm            
Thì đếm làm sao châu mấy giọt ?
Nhớ mẹ thương con trằn trọc hoài
Nỗi niềm cay đắng sao còn sót ?
                        Thục Nguyên


 KHÓC MẸ

Khóc mẹ lòng tôi đau quặn xót
Như đời bỗng vắng tiếng chim hót.
Đường quê khốn khổ mẹ mòn chân
Cảnh chợ lầm than mẹ mỏi gót.
Mẹ dưỡng tôi bằng thác nước nguồn
Mẹ nuôi tôi vắt sữa từng giọt
Mẹ  tôi  đó  bốn  bể  bao  la
Một kiếp nầy mong tôi sống sót.
                          Hải Rừng
                          24/7/2014


MONG GẶP LẠI

Vẫy tay tạm biệt lòng đau xót
Hoàng yến chuyền cành quên chẳng hót
Quyến luyến bạn hiền đã sánh vai
Tần ngần khách quí không rời gót
Ung dung ngắm thác nước tuôn dòng
Kiên nhẫn chờ cà phê nhỏ giọt
Kể chuyện ấu thơ khúc khích cười 
Mong đừng chấp nhất điều sơ sót. 
                                    Như Thu

    
 NGHẸN NGÀO

Nhớ lại hôm nào lòng vẫn xót
Trời buồn sầu thảm chim ngưng hót
Người đi biền biệt, hận quay lưng
Lá rụng tơi bời, vương ngập gót
Gặm nhấm nỗi buồn, thức suốt đêm
Ngậm ngùi mắt lệ,  tuôn từng giọt
Gối chăn vẫn đượm hương nồng nàn
Một chút yêu thương còn bỏ sót !...

                              Sông Thu

ĐẠO NHÀ - Trần Ngộ họa TÌNH THƠ của Lê Đăng Mành


Ngoại tám mươi thu vui cảnh già
Thơ còn vang vọng rộn trời xa
Nào khi cao hứng quên bình rượu
Những lúc trầm tư lạnh chén trà
Chạnh nhớ đệ huynh tình khó nhạt
Thương thầm bằng hữu nghĩa son pha
Tha phương mới biết yêu nguồn cội
Nền nếp gia phong giữ đạo nhà
                             Trần Ngộ

THU VỀ - Nguyễn Thanh Bá họa thơ Nguyễn Đại Bường

THU VỀ
(Họa bài thơ Lập thu của Nguyễn Đại Bường)

Lòng ta mong đợi có bai hay!
Đếm tháng ngày trôi lạc lối nầy? 
Thu nhuộm lá vàng – sầu phiến lá
Gió lùa mây trắng – lạnh chân mây
Chợt thương kỷ niệm màu hoa dại
Và nhớ khung trời hương cỏ may
Thu đã về - người chưa trở lại
Chén thề ta đợi rót men say!

Nguyễn Thanh Bá

Bài xướng:
LẬP THU

Trời lập thu rồi – em có hay … ! 
Em xa từ thuở . . . Lại thu nầy
Lá rơi về cội – rưng rưng ngọn
Trăng khuyết sang đoài – vướng vít mây
Dẫu biết ân tình tan bọt bóng
Mà nghe cay đắng ngợp heo may
Em đi – vơ sạch thu trời cũ
Sót lại thu nầy: Một gã say!


Nguyễn Đại Bường

Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

TÌNH THƠ - Lê Đăng Mành, Lê Văn Thanh và các thi hữu


      
                    Tác giả Lê Đăng Mành

         

         THƠ THỈNH HOẠ

   

          TÌNH THƠ


          Gặp khách tri âm sợ chóng già
          Kéo thời gian lại muốn đừng xa
          Bao phen mắt ngóng bàn trơ bút
          Mấy bận tay đưa ấm nguội trà
          Những ước tương phùng nghiêng túi rót
          Hằng mơ hội ngộ cạn bầu pha
          Chỉ cần ngõ trúc tao nhân gọi
          Lãm nguyệt hiên vui đón rộn nhà
                                  Lê Đăng Mành


                              HOẠ

          Bài hoạ 1

          TÌNH THƠ

          Thi nhân lãm nguyệt trước hiên nhà
          Gió thoảng hương lài sương khói pha
          Ngõ trúc trăng lồng duyên văn bút
          Hiên thơ gió thoảng vị thanh trà
          Thời gian tâm tưởng như ngưng đọng
          Khoảng cách nhân tình chẳng ngái xa
          Thế thái vô thường như thị hiện
          Tình thơ bất luận trẻ hay già
                         Lê Văn Thanh phụng họa

           Bài hoạ 2

           VỊNH LÊ ĐĂNG MÀNH

           
Quảng Trị quê tôi có cụ già
           Hữu hương trầm xạ tất bay xa
           Trăm dòng suối đẹp nằm trong bút
           Một áng trăng thanh đọng ấm trà
           Hứng chí cầm bình tay tự rót
           Bất thần xuất ý sắc trời pha
           Đăng Mành thi sĩ thiên tiên gọi
           Lê họ tao nhân khách hỏi nhà 
                                      Châu Thạch

            Bài hoạ 3

            ĐẠO NHÀ

            Ngoại tám mươi thu vui cảnh già
            Thơ còn vang vọng rộn trời xa
            Nào khi cao hứng quên bình rượu
            Những lúc trầm tư lạnh chén trà
            Chạnh nhớ đệ huynh tình khó nhạt
            Thương thầm bằng hữu nghĩa son pha
            Tha phương mới biết yêu nguồn cội
            Nền nếp gia phong giữ đạo nhà
                                             Trần Ngộ 
                                           (Lâm Đồng)

            Bài hoạ 4

            TÌNH THƠ

             Chớ sợ thời gian chớ sợ già
             Gặp người tri kỷ thấy đâu xa
             Thơ văn đồng cảm vui ngòi bút
             Bầu bạn tương thông ấm chén trà
             Ngắm bóng yên hà thêm hứng thú
             Cạn dòng tâm sự chẳng phôi pha
             Người về nhớ khách tao nhân mãi
             Lãm Nguyệt Hiên đây một mái nhà !
                                                     Nhã My

              Bài hoạ 5

              KẾT TÌNH THƠ

              Khi kết tâm giao chẳng ngán già
              Chưa vui gặp đã…vội chia xa
              Hồn thơ lơ lửng treo đầu bút
              Phách hoạ lâng lâng ngậm chén trà
              Châm luật hương lòng không kiệt cạn
              Nối vần bằng hữu chẳng phôi pha
              Chỉ mong mỗi sáng Đăng Mành ới
              Vội vã sang ngay kẻo cả nhà…
                                         Phan Tự Trí 
                                          (Biên Hòa)

Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

GIÀ VUI TRUNG THU và 6 bài họa - Trương Văn Lũy và thi hữu

GIÀ VUI TRUNG THU
(Xướng Thơ vui)

Gió nhẹ trăng lên dáng mượt mà!
Lòng này xao xuyến khó phôi pha
Bâng khuâng tớ gọi chưa vừa ý
Hối hả nàng kêu đến tận nhà….
Cung quảng vang trời ca ngợi nguyệt
Cõi trần dậy đất chúc mừng ta
Pháo hoa dồn dập xua mây xám
Xướng họa hùn vui khúc tuổi già!
                        Trương Văn Lũy

ĐÊM TRUNG THU
(Họa:1)
Trăng giữa mùa thu đẹp mặn mà
Mãn khai rực rỡ sắc vàng pha
Tơ trời lấp lánh giăng muôn chỗ
Ánh sáng lung linh chiếu mọi nhà
Con trẻ rước đèn sao với cá
Ông bà thưởng nguyệt bạn cùng ta
Tình nhân sánh bước trong vườn mộng
Hẹn ước yêu nhau mãi đến già !
                              Sông Thu

LỜI THAN CỦA CHỊ HẰNG
(Họa:2)
Vằng vặc trăng thu nét mặn mà         
Mây trời vương nhẹ chút sương pha!
Đường xa, chú Cuội còn đi chợ
Cung vắng, Hằng Nga vẫn ở nhà
" Hạnh phúc bên hồ đôi cánh nhạn,
Đìu hiu góc nguyệt một mình ta
Chao ôi sao chẳng như trần thế
Trai gái hôn nhau dưới cội già!"
                             Thy Lệ Trang
                           Massachusetts


VUI CÙNG TRUNG THU
(Họa:3)
Bóng nguyệt trung thu đẹp ôi mà
Bao nhiêu đèn nến rực màu pha
Nhi đồng ca hát khắp thôn xóm
Niên thiếu hò reo rộn nước nhà
Từng ánh đèn cù say mắt bạn
Kỳ lân múa nhảy sướng lòng ta
Hoà vang tiếng trống vui ngày hội
Dạ bổng lâng lâng chẳng thấy già
                                 Trần Ngộ

TRUNG THU
(Họa:4)
Trung Thu trăng sáng đẹp chi mà!
Để cõi trần gian muôn sắc pha.
Trẻ nhỏ cầm đèn chơi khắp ngõ
Lão niên chóng gậy ngắm bên nhà.
Thanh bình vui khúc tình non nước
Hạnh phúc rộn lời  tâm  não  ta.
Năm tháng trôi dần về quá khứ
Trung Thu sống mãi vẫn không già.
                     22/7/2014.Hải Rừng

TỰ TRÀO
(Họa:5)
Tuổi cao sức yếu đáng lo mà
Tóc cũng trắng đầu tựa tuyết pha
Sớm tối quẩn quanh nơi xó bếp
Đêm ngày lủi thủi dưới hiên nhà
Cái ăn chẳng thiết gà hay vịt
Vui thú chỉ còn chó với ta !
Đáng trách lão Trời quen thói bỡn
Sao đành trêu mãi cái xuân ...già ?
                              Thục Nguyên



TRUNG THU
(Họa:6)
Trung thu trần thế lắm vui mà
Cho dẫu da mồi tóc bạc pha
Lân múa rập rình qua ngỏ xóm
Đèn treo rực sáng mọi hiên nhà
Bầu trời sáng tỏ trăng cùng nguyệt
Cõi thế mơ màng tớ với ta
Mặc kệ thời gian qua cửa sổ
Chị Hằng ngắm mãi, tuổi không già

                            Văn Thanh

THU QUYẾN RŨ - Võ Đình Cử và thi hữu

XƯỚNG HỌA 
THU QUYẾN RŨ - VÕ ĐÌNH CỬ

SÔNG THU - NGỌC ẨN NHI HUYỀN 
- THY LỆ TRANG - NHƯ THU 
- HẢI RỪNG - TRƯƠNG VĂN LŨY
- THỤC NGUYÊN - HOÀNG TỪ
- THUYỀN VIỄN XỨ - VÕ SĨ QUÝ.



Xướng:

THU QUYẾN RŨ

Bảng lảng mây trôi nước lững lờ
Tiết trời se lạnh ẩn trong mơ
Cung đàn ngân khúc hồn ngây ngất
Lữ khách giao du dạ ngẫn ngơ
Cánh bướm nô đùa trong gió mát
Bầy chim bay lượn dưới trăng lơ
Heo may bất tạnh sương thu đọng
Thấp thoáng hình ai bóng dáng mờ.
                    Võ đình Cử

Bài họa 1

SAY ĐẮM

Hồ vắng đêm thanh nước lặng lờ
Vàng gieo bát ngát một trời mơ
Tiếng đàn trầm bổng khôn ngăn nhớ
Điệu sáo dặt dìu khó giả ngơ
Sáng nắng chiều mưa cùng sánh bước
Khi buồn, lúc giận cũng không lơ
Ngàn năm trời vẫn còn trăng gió
Thì mối tình si chẳng nhạt mờ...
                        Sông Thu

Bài họa 2

DÁNG TRĂNG THU
Họa Đảo vận: “Thu Quyến Rũ”
Của TH. V-Đ-Cử

Chòm mây lãng đãng - ánh sao mờ
Bóng nguyệt chập chờn dáng lửng lơ
Khói đá vây quanh hình núi nhạt
Sương lam phủ kín bóng cây lờ
Vài con Thỏ bạc nhìn trân tráo
Mấy chú Nai vàng thấy ngẩn ngơ
Heo hút làn Thu qua cửa sổ
Hừng đông ló dạng - dạ hoài mơ.
            Ngọc Ẩn Nhi Huyền

Bài họa 3

TÌM ĐÂU?
Xin giữ vần cuối của bài xướng

Dòng nước sông xưa vẫn LỮNG LỜ
Tình đầu còn lại chỉ TRONG MƠ
Chiều đưa tiếng gió...chiều xao xuyến
Nắng gọi hồn thơ...nắng NGẨN NGƠ
Người bỏ hoang liêu vườn trúc lạnh
Ta về thầm lặng cõi TRĂNG LƠ
Tìm đâu?Ai biết tìm đâu nhỉ̉?
Thấp thoáng ngàn sao bóng DÁNG MỜ!
                       Thy Lệ Trang
                      Massachusetts

Bài họa 4

MÙA THU KỶ NIỆM

Thuyền ai văng vẳng tiếng hò lờ
Kỷ niệm chợt về ngỡ giấc mơ
Bối rối ngập ngừng tâm đã tỏ
Đắn đo e ngại dạ nào ngơ
Mấy dòng thư gởi luôn gìn giữ
Hai quả tim yêu chẳng ngoảnh lơ
Toại nguyện bên người chung mái ấm
Mùa thu năm ấy khó phai mờ.
                          Như Thu

Bài họa 5

NHƯ THU TRƯỚC

Xuân đã về chưa nhạn lững lờ
Thu còn ấp ủ đượm tình mơ.
Bằng lăng trụi lá trời man mác
Ngõ phố thưa người bóng ngẫn ngơ.
Cảnh cũ hoài mong còn cách trở
Quê nhà mõi đợi vẫn xa lơ.
Thu nầy khắc khoải như thu trước
Đếm lá vàng rơi nắng nhạt mờ.
                          Hải Rừng

Bài họa 6

TRĂNG THU DẠO MÁT

Dạo mát trăng thu bóng lập lờ!
Hằng Nga ẩn hiện đẹp như mơ
Đêm ru với gió chưa hề dại
Ngày ngủ theo mây chẳng phải ngơ
Một trái tim nồng luôn cháy bỏng
Góc trời sáng láng khó làm lơ
Leo lên chót vót lầu tình ái
Thấy dưới mấy em loáng xoáng mờ!
                    Trương Văn Lũy

Bài họa 7

TẦM TRẢ NỢ DÂU

Cạn hứng cho nên định phớt lờ
Văn chương, chữ nghĩa lại lơ mơ
Đọc thơ ai đó sao đành bỏ ?
Gặp mỡ mèo nào dám giả ngơ ?
Thôi cứ tập tành hầu đỡ  dốt
Chừng như hấp dẫn khó làm lơ
Tám câu bảy chữ năm vần đủ
Tầm trả nợ dâu, ý dẫu mờ.
                  Thục Nguyên

Bài họa 8

CẢNH THU

Ao thu lạnh lẽo cá bơi lờ
Một chiếc thuyền câu  cảnh mộng mơ
Gió thổi miên man hồn phách lạc
Mây trôi lững thững trí như mơ
Ong bay hút mật trong làn gió
Bướm lượn tìm hoa dưới nguyệt lơ
Một bóng hình ai duyên dáng thế
Nàng đi thấp thoáng dưới sương mờ
                             19-7-2014
                             Hoàng Từ

Bài họa 9

Y ĐỀ

Một chiếc thuyền câu trôi lững lờ
Ao thu lạnh lẽo cảnh trong mơ
Giai nhân đa cảm tha hồ ngẩn
Tài tử luống sầu mặt sức ngơ
Bóng nguyệt trở mình trời vội sáng
Hằng Nga chiếu rọi biển xanh lơ
Buồn tình chợt nhớ người trong mộng
Điệu vũ ngày xưa chẳng xóa mờ.
                                       Thuyền Viễn Xứ

Bài họa 10

TÌNH THU

Thu trôi, bèo động, cá lờ lờ
Mắt biếc nhìn trời thẳm mộng mơ
Trí lãng tìm ai tim ngớ ngẩn
Hồn lâng dõi bóng dạ ngu ngơ
Vì yêu gió thoảng hồn lây lất
Bởi thích mây vờn ý lửng lơ
Kẻ đợi, khách chờ người quyến rũ
Ông tơ se mối cứ mù mờ.

                   Võ Sĩ Qúy

PHẨM HẠNH - Trần Ngộ


Bảy sáu xuân già vẫn bảnh bao
Da hồng thịt đỏ dáng thanh tao
Đàm y luận dược càng lưu loát
Chẩn mạch cho toa cũng ngọt ngào
Nức tiếng thơ đường vang bốn cõi
Danh lừng võ nghệ nỗi ba phao
Tài cao đức trọng nơi nơi mộ
Phẩm hạnh như ông đáng tự hào
                          Trần Ngộ

THU VỀ TRONG MẮT EM - Diễm Thy


Họa bài thơ “Mùa thu trong mắt em” của Thương Yến Tử

Ta thấy thu về trong mắt em
Mang tình lá úa đậu vai mềm
Em đan băng giá cho trời mát
Ta dệt đường sao soi bóng đêm
Em hát lời ru miền mộng tưởng
Ta ngâm khúc tấu tảng mây chìm
Đôi ta duyên thắm tình không thắm!
Ta vẫn thương nhiều! Em … vẫn em!
                                                    
Ta vẫn thương nhìn đáy mắt sâu
Trời thu diệu vợi ý thu sầu
Tình em ẩn náu trong tiềm thức
Ký ức chôn vùi giữa bể dâu
Ráng vén mây mù soi vệt nắng
Chiều rơi bóng vội rụng bên cầu
Em thôi trăn trở, thôi khao khát
Ta xót lòng đau tóc bạc màu!
                      Diễm Thy
          (Đồng Tháp) – 20140726

   thangnguyendac@yahoo.com.vn

Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

VIẾT CHO HUYNH THỤC NGUYÊN - Thy Lệ Trang và thi hữu

BÀI XƯỚNG
VIẾT CHO HUYNH THỤC NGUYÊN
                                        
Dân học trường Tây lại thích Đường
Ngược đời nên phải chịu tai ương
Nhiễu nhương thế sự: nhiều dâu bể       
Lận đận tình duyên: lắm đoạn trường
Danh lợi đường mây: mờ bóng Nguyệt
Tiểu thư áo lụa: khuất màn sương
Hồn thơ ngỡ mất mà chưa mất
Vẫn toả bên trời hương ngát hương
                                Thy Lệ Trang

BÀI HỌA 

TIẾNG ỄNH ƯƠNG

Nhạc buồn ra rả trổi ven đường
Than thở mà chi hở ễnh ương ?
Đã lắm chua cay trong cuộc sống
Lại nhiều tan tác chốn tình trường
Vì mang số phận đời ngang trái
Thì sá gì đâu kiếp gió sương ?
Cứ để thời gian vùi dĩ vãng
Cho vơi niềm nhớ giữa trời hương
                            Thục Nguyên

LỜI MẸ

Mẹ đã dạy ta đủ mọi đường
Cá không ăn muối cá sình ương
Chớ nên lêu lổng đeo theo rượu               
Cần phải siêng năng gắng đến trường
Trẻ quá ham vui, già chịu khổ
Nhỏ mà không học, lớn dầm sương
Công cha, nghĩa mẹ luôn ghi nhớ
Có thế đường đời mới ngát hương
                              Thục Nguyên

CHÁN ĐỜI

Từng đã trãi qua lắm nẻo đường
Học hành thì dở dở ương ương
Dù rằng lúc nhỏ luôn chăm học
Vẫn nhớ khi xưa chẳng trốn trường
Nếu trước còn may không gặp rủi
Thì nay đâu phải chịu dầm sương?
Đường đời trắc trở nên lười sống
Ai sẽ là người thắp nén hương?
                           Thục Nguyên

TẶNG HUYNH THỤC NGUYÊN
          
Tự do, lục bát, khúc thi Đường
Câu tứ mượt mà lẫn chút ương
Thương xót nỗi niềm tim khắc khoải
Vượt qua cảnh ngộ chí can trường
Tỏ tường nhung lụa như cơn gió
Thấu hiểu lợi danh tựa giọt sương
Thỉnh thoảng rong chơi cùng bạn hữu
Vườn hoa muôn sắc ngát nồng hương
                            Như Thu

ĐÔI LỜI

Thục Nguyên, thi phú ngọt hơn đường
Đôi lúc ngạo đời giọng dở ương
Thương nước, bàng hoàng từng khoảnh khắc
Nhớ nhà, thao thức mỗi đêm trường
Lòng theo cánh nhạn qua mây gió
Ý gởi vần thơ vượt tuyết sương
Cùng bạn nghêu ngao câu xướng hoạ
Lời tình vẫn toả ngạt ngào hương

                              Phương Hà