Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

VỊNH SỞ KHANH - Hoàng Châu Ngọc




HÌNH      thành chước quỹ với mưu ma
GIONG(*) ngựa chiều hôm với Tú Bà
CHẢI      mượt kế gian đà định sẵn
CHUỐT   trơn mưu dối sắp bày ra
ÁO         the quàng dấu tâm nham hiểm
KHĂN     lượt khoanh che dạ ác tà
DỊU        giọng dỗ Kiều ba sáu chước
GIÀNG(*)  ơi đây chính kẻ vùi hoa.

(*) GIONG: Đúng chính tả là HÌNH DONG.     
(*) GIÀNG là Trời:Tiếng địa phương. Đúng chính tả là DỊU DÀNG. 
                              HOÀNG CHÂU NGỌC
                                    TP.Hòa Bình 

ÔNG TỨ ĐỔ TƯỜNG - Trần Ngộ họa thơ Mặc Yên

ÔNG TỨ ĐỔ TƯỜNG

Xưa nay lạc hậu biết bao người
Phải sống như ông mới hợp thời
Cờ bạc ngày đêm chơi xả láng
Rượu bia sớm tối xỉn liên hồi
Thêm trò thô bỉ luôn mê mẩn
Sẳn thứ xì ke sống lả lơi
No đói vợ con thây mặc nó
Riêng ông tận ưởng đủ mùi đời
                 MẶC YÊN



TIẾNG ĐỂ ĐỜI

Cần kiệm liêm minh phẩm hạnh người
Mặc cho ai đó sống theo thời
Khuyên con cày cuốc no bao chốc
Bỏ cháu ăn chơi đói mấy hồi
Chích hút tan nhà nên lánh nạn
Bạc bài nát cửa nhớ buông lơi
Chữ rằng: phú quý giai do mệnh
Nghèo khó  không mang tiếng để đời 
                  Trần Ngộ
                  Kính hoạ

Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014

Thơ mời họa: NỖI BUỒN BIỂN ĐẢO - Thương Yến Tử

NỖI BUỒN BIỂN ĐẢO
Thơ mời họa

Có nỗi đau nào hơn thế không
Sắc buồn biển đảo nhuộm mênh mông
Gió dồn, sóng cả - đau hồn nước
Giặc đến, thuyền to - chạnh tấc lòng
Tiếng thét Diên Hồng sao chẳng thấy
Lời thề Hưng Đạo mãi chờ trông
Một lòng đứng dậy toàn dân hởi
Bảo vệ non sông giống Lạc Hồng

                     Thương Yến Tử

Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

Chùm thơ xướng họa THU HỘI NGỘ - Hữu Hảo & Vân Hạ



HỒI TƯỞNG

Bạn đến thăm tôi một sáng thu
Nha Trang trời đẹp thoảng sương mù
Bên nhà khách đợi bao người ngóng
Dưới bến tàu chờ lắm khách du
Vãn cảnh Lầu hoàng thương phế đế
Viếng đài Phật trắng nhớ sư tu        
Loanh quanh tháp cổ ngồi thư dãn
Thoáng mát đồi cao gió thổi vù .
                                 Hữu Hảo


Bài họa 1
MỘT NGÀY VUI

Có phải bởi trời trong tiết thu
Hay vì hôm ấy lắm mây mù
Mà lòng vương vấn thời son trẻ
Và ý mơ màng bước lãng du
Phố biển xẻ chia tình bạn hữu
Đền chùa chiêm ngưỡng bậc chân tu
Lên tàu, chân bước còn lưu luyến
Vun vút bên tai tiếng gió vù.
                          Vân Hạ


Bài họa 2
CHƠI BIỂN

Nắng vàng êm dịu buổi tàn thu
Lãng đãng đầu non khói tỏa mù
Sáng sớm trầm minh bơi dãn sức
Chiều tà thả bộ bước nhàn du
Tha hồ các chị ăn cua lột
Thỏa sức mấy chàng nhậu xúc tu
Đổi gió ra chơi cùng các cháu
Đời xanh phút chốc sẽ qua vù.
                                   Hữu Hảo


Bài họa 3
CHIỀU XUỐNG

Trong vườn lác đác lá vàng thu
Chiều xuống sương lam tỏa mịt mù
Thiếu phụ mơ màng thời dĩ vãng
Đàn chim chấp chới cánh phiêu du
Con thuyền vắng khách , buông chèo đợi
Ông lái không mồi, bưng rượu tu
Chầm chậm thời gian qua lặng lẽ
Triều lên, nghiêng ngả sóng xoay vù.
                               Vân Hạ


Bài họa 4
VUI CHƠI 

Hôm rồi đột ngột trận mưa thu
Sáng dậy đường quang sạch bụi mù
Tắm biển lâu nay ghiền bản địa
Ngâm bùn mốt mới khoái người du
Mực khô thủ sẵn tha hồ nhậu
Nước yến xách theo thỏa sức tu
Hải đảo thần tiên vui lửa trại
Mặc cho sóng gió vọng âm vù .
                              Hữu Hảo


 Bài họa 5
 LẠC QUAN

Hãy giữ lòng ta đến cuối thu
Tim không khô héo, mắt không mù
Thấy loài hoa đẹp, luôn nhìn ngắm
Nghe chốn danh lam, vẫn thích du
Tuổi tác dù cao, chưa chịu nghỉ
Tâm hồn tuy cỗi, chẳng ham tu
Lạc quan phấn khởi, đời luôn đẹp
Phiền não lo toan sẽ hết vù !
                        Vân Hạ


Bài họa 6
TƯƠNG LAI

Hạ vừa chấm dứt bước sang thu
Nắng nóng dịu đi thoảng chút mù
Biển cả yên lành không bão tố
Đất trời thanh sạch chẳng phù du
Nhiều trường đại học khai tâm trí
Lắm chốn thiền môn giảng đạo tu
Vịnh đẹp tôn vinh vang thế giới
Nha Trang đổi mới khách tăng vù .
                            Hữu Hảo


Bài họa 7
THU

Ai cũng từng yêu cảnh sắc thu
Bầu trời lãng đãng khói vương mù
Lá vàng chấp chới đùa cơn gió
Đàn nhạn nhịp nhàng say thản du
Hớn hở , trẻ thơ vào lớp học
An bình, sư sãi nhập chùa tu
Dịu dàng cúc nở bên thềm cũ
Ong bướm xôn xao đập cánh vù.
                           Vân Hạ


Bài họa 8
TỊNH TÂM

Tuổi đời đến lúc bước về thu
Thị lực thường chăm kẻo dễ mù
Nên ngắm mai hồng khi hải ngoạn
Phòng nhìn nắng lóe lúc sơn du
Kềm lòng đừng để tâm kích dục
Dưỡng trí chuyên lo hạnh giới tu
Hỏa bốc gây nên mắt chóng yếu
Kèm nhèm mấy chốc độ lên vù .
                              Hữu Hảo


Bài họa 9
CUỘC SỐNG LÊN HƯƠNG

Vụ lúa năm nay ắt bội thu
Nhờ trời quang đãng ít mưa mù
Luống hoa trước ngõ nguồn Sa Đéc
Cây mận sau nhà gốc thượng du
Đất nước khắp nơi nhiều cảnh đẹp
Con người mọi chỗ có tâm tu
Hăng say lao động xây đời mới
Cuộc sống lên hương một cái vù.
                             Vân hạ


Bài họa 10
DÂN TÌNH

Nông dân khốn đốn vụ hè thu
Từ buổi tinh mơ đến tối mù
Gặt hái- mưa dầm ngâm địa vực
Gieo trồng- nắng dãi trải trung du
Mất mùa -đình đám lo xanh mặt
Trúng vụ -hội hè ngửa cổ tu
Thuận hợp đất trời dân bám sống
Còn không bỏ xứ liệu nhanh vù .
                                    Hữu Hảo


Bài họa 11
DẶN LÒNG

Dặn lòng cho tặng chớ gom thu
Mắt sáng thương yêu lấy kẻ mù
Quyết giữ tâm lành trên nẻo bước
Tránh ôm ý độc khắp đường du
Sáng ra, sảng khoái trà xanh uống
Tối đến, ung dung nước lã tu
Chẳng bận bon chen, ham vật chất
Thời gian phút chốc cũng trôi vù !
                                    Vân Hạ


PHƯƠNG PHI - Trần Ngộ họa bài MƯA DẦM của Độc Hành



Nhờ uống ăn nhiều mới được ri
Da hồng bụng phệ tướng phương phi
Nơi đâu tùng tiệc ưa lui tới
Chổ vắng rượu trà ít muốn đi
Thuở trước làm vườn teo tóp má
Từ ngày buôn bán nở phì vi
Chiều chiều bè bạn luôn lôi kéo
Tệ lắm ba thằng cạn chục ly ...

                 Trần Ngộ

XƯỚNG HỌA TRÚC LÂM THIỀN VIỆN - Phương Hà và thi hữu



XƯỚNG HỌA TRÚC LÂM THIỀN VIỆN

Phương Hà, Thy Lệ Trang, Thục Nguyên
Hữu Hảo, Văn Thanh, Như Thu, Phan Tự Trị
Hải Rừng, Trần Văn Hạng, Võ Đình Cử
                        


TRÚC LÂM THIỀN VIỆN

Xanh ngắt mênh mông mặt nước hồ
Tuyền Lâm soi bóng một trời mơ
Ngàn thông trước gió reo vi vút
Rặng liễu trong sương hiện ẩn mờ
Ba cổng tam quan vào chánh điện
Bốn hàng liễn đối khắc vần thơ
Tâm Thiền, ý Phật như hòa quyện
Rũ sạch tâm hồn hết bụi nhơ.
                                    Phương Hà
                             (Đà Lạt, 5/ 2014)
                                                       
Các bài họa 

TIẾNG CHUÔNG CHÙA

Thấp thoáng trăng khuya rọi mặt hồ
Chuông chùa ngân nhẹ giữa đồi mơ
Niềm đau, nỗi khổ chìm xa vắng
Bến đục, dòng trong khuất nhạt mờ
Văng vẳng lời kinh vang cõi tục
Êm đềm tiếng kệ dậy nguồn thơ
Trầm hương tỏa ngát mùi sen ngọc
Dong ruổi đường trần chẳng bợn nhơ.
                              Thy Lệ Trang
                            Massachusetts

 TA
        
Đưa mắt chăm chăm nước mặt hồ
Ta trông ta mãi, tưởng rằng mơ
Tấm thân vất vả, nhiều cay đắng             
Cuộc sống nhiêu khê, khá mịt mờ
Chữ nghĩa lem nhem, nên thất chí
Học hành dốt nát, lại mê thơ
Nhưng ta hãnh diện về ta lắm                     
Nhìn khắp châu thân chẳng vết nhơ
                               Thục Nguyên


THIỀN VIỆN TRÚC LÂM

Trúc Lâm Thiền Viện hướng nhìn hồ
Thế đất, rừng thông chốn ước mơ
Trượt cáp vi vu nhìn núi biếc
Bơi thuyền yên ả ngắm sương mờ
Sư thầy tĩnh tọa xua phiền não
Viễn khách sa đà ngẫm tứ thơ
Cảnh Phật là đây luôn rộng mở
Thập phương cầu thoát bụi đời nhơ ... 
                         Hữu Hảo


THIỀN VIỆN TRÚC LÂM

Trúc Lâm Thiền viện ngắm nghiêng hồ
Sóng gợn, thông reo tựa cõi mơ
Mái ngói cong vênh in vách núi
Lầu chuông lộng gió phủ mây mờ
Ngàn hoa khoe sắc, chào du khách
Đồi núi thay màu, gợi ý thơ
Một thuở Thiền Tông nêu đạo hạnh
Cửa thiền rộng mở, sạch mùi nhơ
                       Văn Thanh  


VIẾNG THIỀN VIỆN

Hàng cây liễu rũ cạnh bên hồ
Du khách tưởng chừng lạc cõi mơ
Xào xạc cành thông hòa gió lộng
Lăn tăn sóng nước đón sương mờ
Thiền sinh chăm chú nghe bài kệ
Bá tánh vui mừng hiểu nghĩa thơ
Hỷ xả, từ bi lòng rộng mở
Sen hồng nở rực dẫu bùn nhơ.
                   Như Thu


HỒ XUÂN HƯƠNG

Thấp thoáng thông che một mảnh hồ
Xuân Hương ấp ủ cõi hồn mơ
Trời êm sớm thả trôi thuyền mộng
Sóng lặng chiều buông phủ khói mờ
Khách đến bâng khuâng mong chụp ảnh
Người về thổn thức muốn làm thơ
Để rồi xa nhớ mong gặp lại
Soi thử ta còn chút vết nhơ.                 
                         Phan Tự Trí



THIỀN VIỆN TRÚC LÂM

Trúc Lâm thiền viện cảnh bên hồ
Mái ngói chập chùng nhuộm sắc mơ.
Đồi núi vươn mình nghênh gió lộng
Rừng thông nghiêng bóng phủ mây mờ.
Thập phương niệm bái câu kinh kệ
Bá tánh thầm khen trướng liễn thơ.
Tu phái Thiền Tông chân đạo hạnh
Từ  bi  rũ  sạch  bụi  trần  nhơ.
                         Hải Rừng
                         18/6/2014


CHỐN THIỀN MÔN

Sóng bạc lăn tăn phủ mặt hồ
Hàng cây soi bóng gợi hồn mơ
Tam quan cổ kính chìm sương sớm
Thiền viện uy nghiêm ẩn dáng mờ
Âm vọng chuông ngân cầu trí tỉnh
Tiếng vang mõ giục nguyện tâm thơ
Khung trời tỉnh lặng lòng thanh thản
Ước được chung đường thoát cảnh nhơ.
                 Trần Văn Hạng


THIỀN VIỆN TRÚC LÂM

 Tọa lạc đồi thông ngắm mặt hồ
 Trúc Lâm Thiền Viện cảnh như mơ
 Bao la thanh tịnh trên sườn biếc                    
 Lặng lẽ uy nghi dưới nguyệt mờ       
 Tu tập Tăng Ni Thiền Định Huệ
 Tham quan du khách tác thành thơ
 Thanh danh Hòa Thượng lưu truyền khắp
 Sư Sãi chân tu rửa sạch nhơ,/.
                                 21-6-2014

                               Võ Đình Cử

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

WORLD CUP - Trần Ngộ


Bóng đá tranh nhau rộn địa cầu
Đen vàng trắng đỏ đủ da màu
Nhật thua gác gối đau lè lưỡi
Ý thắng kê chân té bể đầu
Hậu vệ mất đà lăn toạc áo
Trung phong được lướt xút tung râu
Còi chưa mãn cuộc đừng chê vội
Ai kẻ anh tài Á ÚC ÂU ... ?
                           Trần Ngộ

HỌA VẬN KÍNH ĐỀ TÔN THẦN HUỲNH CÔNG GIẢN CỔ MIẾU - Vân Trinh




Trong sách "Tây Ninh xưa và nay" của tác giả Huỳnh Minh do tác giả xuất bản  năm 1971 có giới thiệu bài thơ Đường luật của cụ Hàn Y Nguyễn Ngọc Diệp viêt bằng chữ Hán "KÍNH ĐỀ TÔN THẦN HUỲNH CÔNG GIẢN CỔ MIẾU" bày tỏ lòng tri ân  bảo quốc,hộ dân của Quan lớn Trà Vong Huỳnh Công Giản. Bài thơ đã được cụ Hi Đạm dịch ra quốc văn như sau:

Nhựt Tảo đài cao chói ánh hồng
Trà Vong rừng lạnh vắng trăng trong
Hỳnh hà ngọn mát dân an dạ
Công Giản rau thơm nước đẹp lòng
Miếu cổ  vẫn ghi tài dõng lược
Thành xưa còn nhắc tiết anh hùng
Non Tây muôn thuở còn xanh đó
Muôn thuở niềm trung rạng núi sông.

                            HI ĐẠM

      Vừa qua nhân dịp về viếng Lăng mộ Quan lớn Trà Vông (Tân Biên) trong dịp lể hội Quan lớn Tràn Vong (ngày 15,16 tháng Ba năm Giáp Ngọ.) Bà Nguyễn Thị Hương,một người dân Tây Ninh nhưng hiện cư trú tại Bình Dương có họa lại bài thơ trên và trao tặng cho Ban Quản lý Lăng mộ.

Kính họa nguyên vận:

Cổ miếu còn tươi đoạn sử hồng
Tướng Huỳnh Công Giản tấm gương trong
Cõi bờ gìn giữ bằng sinh mạng
Dân chúng nhớ thương trọn tấm lòng
Danh tiết lừng vang ngời chánh khí
Hiếu trung truyền tụng thác hào hùng
Trà Vong chiến trận còn lưu dấu
Rạng tiếng trung thần cứu núi sông.

                             NGUYỄN THỊ HƯƠNG
                                (Bình Dương)


Kính họa nguyên vận:

Lịch sử mãi thơm giọt máu hồng
Trà Vong bất tử  tấm gương trong
Non xanh một thuở  ghi hình bóng
Rừng thẵm ngàn năm tạc tấm lòng
Hộ quốc  bền thanh gươm bất khuất
An dân vững  bước tiến kiêu hùng
Cháu con muôn thuở  noi  người trước
Quyết sống ngẫng đầu  với núi sông
                               VÂN TRINH
                       ( P.I Thành phố Tây Ninh)





PHÚT TỊNH YÊN...- xướng họa của Thy Lệ Trang, Sông Thu và Thục Nguyên

BÀI XƯỚNG
PHÚT TỊNH YÊN...
Khoảnh khắc, đôi mình lạc cõi tiên
Trời xanh lồng lộng gió đưa thuyền
Bàn tay ai đã gieo cung phím
Tiếng sáo chiều như gọi bóng đêm
Em đón mùa thu xây mộng biếc
Anh quăng cần trúc khuấy hồ êm
Không gian chìm lắng trong say đắm
Hồn lặng ru hồn...phút tịnh yên...
                                Thy lệ Trang
                               Massachusets

Các bài họa:

ĐÊM MỘNG TRÊN HỒ THU

Em bảo đôi mình cặp trích tiên
Hồ thu dong duổi một con thuyền...
Đài sen thoang thoảng mùi hương cốm
Trăng nước mơ màng bóng dáng đêm
Thơm ngát nụ tình, môi đắm đuối
Long lanh hạnh phúc, mắt nồng êm
Ngàn sao lấp lánh khung trời mộng
Hồn lắng chìm trong giấc ngủ yên...
                         Sông Thu



ƯỚC MƠ
          
Cũng muốn thả hồn chốn cảnh tiên
Cùng người yêu dấu được chung thuyền
Cho lòng khao khát chờ  duyên kiếp
Để khúc nồng nàn trổi sáng đêm
Mong đắp tường thành, cơn bão lặn         
Mà xây lầu mộng, cuộc tình êm
Ước mơ mãi mãi còn mơ ước
Cầu nguyện trùng khơi sóng lặng yên

                                 Thục Nguyên


NẮNG CHIỀU BUÔNG - Tâm Nguyệt

NẮNG CHIỀU BUÔNG
(Thơ mời hoạ)

Thinh không vang vọng mấy hồi chuông
Não nuột ngân nga văng vẳng buồn
Thánh thót hiên ngoài cơn gió thoảng
Bâng khuâng trong dạ hạt mưa tuôn
Thuỷ chung bằng hữu tình dan díu
Son sắc đệ huynh nghĩa chớ suông
Trước giậu nghiêng chiều ai ngóng đợi
Hoàng hôn lẻ bóng lá vàng buông
                        TÂM NGUYỆT 
                          Quảng Trị


GIỌT CHIỀU BUÔNG

Dìu dặt bên chùa vọng tiếng chuông
Trời quê vắng vẽ cảnh u buồn
Trên cành hoa đại hương lan toả
Dưới cội bồ đề gió lặng tuôn
Lủ sẻ chao mình quanh tháp cổ
Bầy dơi vỗ cánh rộn tường suông
Đông về từng áng mây  che phủ
Đôi giọt mưa chiều lác đác buông .
              Trần Ngộ

MƯA DẦM - Độc Hành



Trời nước ở đâu chảy mãi “ri?* 
Tràn lu tràn bể đến tràn phi
Ngập sân ngập ruộng – ngăn đường ngõ
Đầy chợ đầy sông – cản lối đi
Tôm cá vui mừng đời thoải mái
Nông dân buồn tủi sống suy vi
Lão đây tức cảnh quơ  bình rượu
Uống cạn đáy rồi dụt vỡ ly…

                   Độc Hành

"ri'*  ngôn ngữ QUẢNG TRỊ"

CHÙM THƠ VỊNH THÚ - Mặc Phương Tử


CHÓ SÓI

Nghĩ cũng khen mi cái mõ dài
Tập bầy săn bắt thính đôi tai
Mi làm loài thỏ kinh kinh vía
Mi khiến lũ chồn khiếp khiếp oai.
Mi mạnh, sao không tìm đuổi cọp ?
Mi hùng, mà lại kiếm lùa nai !
Tài cao chí cả mi đâu nhỉ ?
Để cảnh rừng hoang dã thế nầy !.


CON HEO

Ột ột là mi chính họ Trư
Nuôi mi trông lớn biết bao chừ !
Cám ăn sớm tối lo hì hục
Nước uống trưa chiều mệt ngất ngư.
Thân béo, chẳng hay đời thiếu thốn
Tai to, nào biết nợ thừa dư.
Công nầy ví đổi chừng nhiêu thịt ?
Chỉ sợ người chê bịnh trái mùa !


CON GÀ

Ồ phải rồi, mi thật giống gà !
Không như dã Hạc chốn trời xa.
Lúa kho sẵn đó, tươi lông cánh
Dao thớt chờ đây, lóc thịt da.
Sớm tối nào hay cơn biến loạn
Tháng ngày đâu biết buổi can  qua.
Ngẫng cao cổ gáy năm ba tiếng
Vũ điệu oai phong ở xó nhà.


CON MÈO

Tướng cọp, mà mi thật giống mèo
Đuổi săn bắt chuột, phóng như cheo
Đêm thì đôi mắt long lanh sáng
Ngày lại một thân dỏng dạc trèo.
Quấn quít chân người ra vẽ nịnh
Co ro xó bếp tưởng như nghèo.
Đời mi làm tớ mong ơn chủ
Một miếng cơm thừa, thế cũng theo !

                    MẶC PHƯƠNG TỬ.

Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

XƯỚNG HỌA ĐỒI THÔNG HAI MỘ - Phương Hà và thi hữu

Xướng họa ĐỒI THÔNG HAI MỘ
Phương Hà -Trịnh Cơ - Thy Lệ Trang - Thục Nguyên - 
Văn Thanh - Như Thu - Hoàng Từ - 
Trần văn Hạng - Võ Đình Cử - Trương văn Lũy




ĐỒI THÔNG HAI MỘ
     
Đồi thông hai mộ, chỉ riêng nàng !
Theo gió mơ hồ tiếng khóc than
Một mối tơ duyên nhiều trắc trở
Một thiên tình sử lắm đa đoan
Ai chia đôi lứa trên trần thế ?
Ai tách uyên ương dưới suối vàng ?
Thân xác dẫu đành hai lối rẽ
Ngàn năm hồn thiếp vẫn bên chàng .

                       Phương Hà
       (Cảm tác trước Đồi Thông Hai Mộ
               ở Đà Lạt-Tháng 5/2014)


Các bài họa
ĐỒI THÔNG HAI MỘ

Nằm dưới đồi thông chỉ có nàng
Lời ai ray rứt tiếng kêu than
Bao năm thương mến lòng trăn trở
Mấy thuở yêu đương dạ phiến đan
Tình lỡ không thay niềm sắt đá
Duyên hờ chẳng đổi ước mơ vàng
Anh ơi ! đừng trách đời đen bạc 
Hẹn kiếp sau em sẽ gặp chàng.   
                       Trịnh Cơ
              Ngoại ô Paris 14/6/14 



      
TÌNH SỬ

Bên mộ người yêu nước mắt nàng
Gió buồn ray rứt quyện lời than            
Bạc phần, Sơn Bá trai hiền đức
Chung thủy, Anh Đài gái thục đoan
Mả lạnh vỡ tan thành đá vụn
Trời cao xúc động bởi tim vàng
Hóa đôi bướm trắng bay trong nắng
Để mãi ngàn năm thiếp cạnh chàng.
                              Thy Lệ Trang
                          Massachusetts


LÀM SAO ĐÂY ?
                          
Thôi khóc làm chi, để khổ nàng ?
Chừng như văng vẳng tiếng ai than ?
Trời Xanh đã tạo nhiều oan nghiệt
Hũ tục còn tin lắm dị đoan
Giai cấp muôn đời: tù ngục đá
Tình yêu trọn kiếp: quả tim vàng
Trái ngang phủ kín đầu đôi lứa
Thì biết sao đây ? Thiếp hỏi chàng
                             Thục Nguyên


ĐỒI THÔNG HAI MỘ 

Ai lên Đà Lạt ghé thăm nàng
Nghe gió rì rào tiếng thở than
Đơn lẻ hồn ai trong trống vắng
Tủi buồn duyên số quá đa đoan
Đôi thông ũ rũ trong sương sớm
Hai mộ quạnh hiu dưới nắng vàng
Thân xác dù cho đà cách trở
Hồn em thương nhớ  mãi theo chàng
                   Văn Thanh


MỐI TÌNH BI AI

Hụt hẫng xót xa khóc mộ nàng
Hàng thông thương cảm thấu lời than
Gia đình tàn nhẫn luôn gay gắt                 
Tư tưởng hẹp hòi quá cực đoan
Phong kiến phân ly lòng sắt đá
Quyền uy ngăn cản trái tim vàng
Thảo Tâm tình sử vang muôn thưở
Chấp cánh bay cao thiếp với chàng.
                         Như Thu



MỘ NÀNG

Đà Lạt đồi thông có mộ nàng
Vi vu gió thổi tựa ai than
Hai người hẹn ước cùng chung thủy
Đôi lứa thề nguyền mãi chính đoan           
Sao nỡ chia lìa tình sắt đá
Đành lòng ngăn cản nghĩa son vàng
Đau thương thể xác nằm xa cách
Hồn thiếp ngày đêm vẫn cạnh chàng
                   15-6-2014
                   Hoàng Từ



CHUYỆN TÌNH HAI MỘ

Mộ đôi nhưng chỉ một thân nàng
Lặng lẻ bên đồi tiếng gió than
Một thuở thề nguyền mang dạ chính
Trâm năm hẹn ước giữ lòng đoan
Thủy chung đôi lứa tình hương lữa
Son sắt nợ duyên nghĩa đá vàng
Lể giáo thế thường chia phận bạc
Tuyền đài chung lối chẳng xa chàng.
                 Trần Văn Hạng


   ĐỒI THÔNG HAI MỘ ĐÀ LẠT

Hai mộ đồi thông dưới một nàng
Thế gian có biết họ sầu than
Ai ngăn số phận tình trung thực
Ai cấm tơ duyên nghĩa chính đoan
Có phải trách chê đời bội bạc
Do đâu đành chịu cảnh mơ vàng
Chỉ vì danh giá mà ngăn cách
Hồn thiếp nghìn thu mãi cạnh chàng./.
                      16-6-2014
                      Võ đình Cử


ĐỒI THÔNG HAI MỘ

Đồi thông ấp ủ - mộ mình nàng!
Hoa lá u buồn thổn thức than
Thuở trước, đời sau, nào có biết
Oan tình, nghiệp chướng, mấy ai đoan
Xa trông núi khói - trùm sương lạnh
Gần ngắm cỏ cây - phủ nắng vàng
Biết tỏ cùng ai niềm thỏa ước
Gió trăng phảng phất - mãi mong chàng!
                       Trương Văn Lũy