Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

VÀO THU - chùm thơ Ngọc Châu

Tác giả Ngọc Châu



VÀO THU

Có phải ai vừa khẽ nhắc hè
Rời đi nhường chỗ gió thu se
Để trăng mây ngẩn ngơ xao xuyến
Khiến đất trời sướt mướt ủ ê?
Phượng cố nhuộm thêm viền nắng cuối
Sen còn tỏa nốt chút hương the
Giao mùa khiến cõi lòng hoang vắng
Xa quá người ơi luống hẹn thề!



THU Ở TRƯỜNG SA 

Trường Sa  có cảm thấy thu không?
Giữa lúc bá quyền kéo đến đông
Mặc sói há mồm ngoan cố sủa
Kệ bò le lưỡi liếm lung tung
Biển trời mỗi tấc ngàn năm giữ
Đất nước từng phân vạn kiếp trông
Xin gửi tới người đang giữ nước
Hồn thu đất Việt sáng muôn lòng





BẾN THU 

Cứ đứng bên dòng Thu sớm mai
Ngóng chờ đăm đắm bóng hình ai
Mi đang cong vút trêu mây sớm
Tóc vẫn bay bay mướt gíó dài?
Thơ kết tình thân trong quá vãng
Hồn vương tơ quyện đến tương lai
Phải chăng đã hẹn từ tiền kiếp
Nên chẳng thể nào ta tách hai?



HẸN  GẶP  

Thu nhuộm lá vàng rơi ngõ nhỏ
Em tìm cỏ dại ngát mùi hương
Sao không một chút anh vương lại
Để phố còn lưu mãi sắc hường?
Đừng vội tan dù là một nửa
Hãy làm băng vẹn cả đông trường
Sang xuân lại đến bên em nhé
Thắp lại cùng nhau những mến thương...



TRĂNG THU

Trăng thu nhỏm đứng đỉnh non cao
Giống một nàng tiên hé động đào
Chẳng chút  xiêm y choàng giữ ngực
Không màn mây ngọc quấn quanh eo
Thầm sinh Vệ Nữ - lòng ghen tị
Lén lút Tản Viên - dạ bám đeo
Thi sĩ sao mà rời được mắt
Hồn thơ phơi phới cứ tuôn trào...



TRĂNG  THU  

Nàng Trăng đang đến với tình nhân
Len lỏi qua Mây chẳng ngại ngần
Vội vã - nhìn kìa: khuy lệch áo
Long đong - ngó thử: váy lơi thân
Sông Ngân giờ đã khô nguồn nước
Ô Thước sao còn rón bước chân?
Thu nhuộm đất trời xanh thẳm quá
Khiến hồn thơ hóa ngọc chen vần...



SÔNG  THU  

Sông giã từ mà còn ngoặt lại
Thuyền buông neo tiếc bóng hình ai
Bến thu xào xạc hàng lau héo
Đá lạnh buồn se vết nứt dài
Nước biếc lững lờ trôi quá vãng
Bờ xanh lặng lẽ ngó tương lai
Thi nhân đơn độc bên triền vắng
Hồn tựa dòng kia muốn tách hai...



TIẾNG ĐÀN THU

Ca khúc đang chờ ai chốn ấy
Người xa vẫn ngóng bạn chân trời
Hồn thơ đã quyện âm giai chảy
Nét nhạc còn vương mái tóc trôi
Có phải tiếng đàn thu nhẩy nhót
Bởi tình yêu vẫn thức em ơi?
Lục cầm vuốt nhẹ theo hàng phím
Gửi hạt tình buông, bay tới nơi...





NGẨN NGƠ

Chợt ngẩn ngơ vì thu sớm đi
Lưng trời ngân tiếng sáo vu vi
Bòng vừa rám má giây e thẹn
Mít đã căng gai khắc dậy thì
Cúc trắng nghiêng chào cơn gió lạ
Sen tàn thương nhớ giọt mưa si
Khum tay vớt nắng vàng vương  vấn
Ta gửi theo người mới chuyển di...



TIỄN THU

Mùa vàng nên lá rớt đầy vườn
Ai đứng giữa trời vớt chút hương
Sen đã úa tàn cùng hạ vắng
Cúc càng rực rỡ với thu vương
Gió đông xoăn tóc người xao xuyến
Bấc lạnh se da khách tứ phương
Thu hãy bay đi đừng tiếc nuối
Sang năm về nhá với người thương …


Ngọc Châu


Nguyên văn từ email: ngocchaunvhp@gmail.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét